0 chữ
Chương 11
Chương 11: Ngọc Lâu
Sau thông tin về công pháp, là quy tắc khảo nghiệm truyền thừa.
Với người bình thường thì chỉ cần tu luyện pháp môn Tử Độc Âm Ma Quyết thì có thể tham gia thách đấu vượt ải, mỗi ải sẽ khảo nghiệm một tầng Tử Độc Âm Ma Quyết, kết thúc một ải tiếng chuông lại vang ra truyền tải tầng tiếp theo của công pháp.
Ai tu luyện đến đại thành Tử Độc Âm Ma Quyết và vượt qua chín ải khảo nghiệm thì sẽ có tư cách nhận được truyền thừa Tử Tâm.
Lúc này Phạm Xuyên xem lại công pháp Tử Độc Âm Ma Quyết, loại võ công này có hai phần là phần chưởng và phần kiếm, mỗi phần có bốn tầng tu luyện.
Hắn nhận ra mình vừa nhận được tầng một của Tử Độc Âm Ma Chưởng, một loại chưởng pháp chí âm cực độc, có thể gϊếŧ người thông qua truyền độc vào chưởng thủ.
Tám tầng, chín khảo nghiệm, Phạm Xuyên chưa rõ hình thức khảo nghiệm công pháp này như thế nào.
Ký ức kiếp trước cũng không có nhắc đến vì lúc đó hắn chỉ nghe phong phanh về việc có tiếng chuông rồi truyền thừa xuất hiện chứ không tham gia tranh đoạt nên không biết nội tình bên trong là như thế nào.
Tạm thời gác công pháp qua một bên, Phạm Xuyên bước vào Tử Tâm Ngọc Lâu.
Do vượt qua vấn tâm cục, hiện tại hắn đã là một nửa chủ nhân của lâu này, có thể tự do ra vào, nhưng chưa thể điều khiển nó vì theo thông tin nhận được cần hoàn toàn vượt qua chín ải khảo nghiệm nữa mới có thể hoàn toàn làm chủ ngọc lâu.
Khi bước qua cánh cửa lớn, mọi thứ ở tầng thứ nhất hiện ra, không gian bên trong rất rộng, phía trước là hồ nước, có cầu gỗ bắc qua, đi vào trong là một ngôi chùa nhỏ, hay nói đúng hơn là một thiền am, có phòng ốc, hợp viện đan xen, mang lại cảm giác thanh tịnh thư thái.
Phạm Xuyên nhận ra bên trong này có chứa thủ đoạn vũ đạo khiến cho không gian mở rộng hơn so với những gì bên ngoài nhìn thấy.
Nói qua về vũ đạo, chính là lưu phái điều khiển không gian.
Bên trong thế giới, có vũ là không gian mênh mông rộng lớn, trụ là thời gian vô tận giúp vạn vật vận hành lưu chuyển.
Hai thứ tinh diệu song hành xuất hiện xung quanh cuộc sống con người.
Và thủ đoạn giúp không gian mở rộng bên trong Tử Tâm Ngọc Lâu cũng là một pháp môn thuộc vũ đạo.
Phạm Xuyên không ngờ lão lừa trọc này lại có nhiều thủ đoạn như vậy, từ huyễn cảnh Phật đạo, tín đạo truyền pháp, ngọc lâu vũ đạo, công pháp độc đạo, cái nào cũng tinh diệu tuyệt luân không thể xem thường.
Phạm Xuyên tiếp tục đi đến tầng hai, nơi đây là một dãy phòng ở, không quá đặc biệt, chỉ đơn giản là nơi cư trú.
Phạm Xuyên tiến lên tầng ba, nơi đây có một phòng lớn, chính giữa căn phòng có một pháp trận phong ấn, những đường nét trận văn lưu chuyển làm cho lưu tinh chiếu rọi làm Phạm Xuyên cảm tưởng nơi đây giống như một quán bar ở địa cầu.
Phạm Xuyên bước đến tổ hợp trận pháp, hắn nhìn thấy ở lõi trận phong ấn một quả tim màu tím, quả tim dù không có cơ quan con người vẫn còn đập mạnh, tiếng đập thình thịch phát ra dù Phạm Xuyên đứng cách xa mười mét vẫn nghe rõ mồn một.
Bên ngoài quả tim, tử khí lượn lờ, gân tím nổi lên, hòa cùng nhịp đập, khiến cho sức sống lan tỏa nơi chính giữa đại trận.
Phạm Xuyên đoán có lẽ đây chính là Ách Độc Tử Tâm, một thứ tối quan trọng trong chân truyền Tử Tâm, có nó thì Tử Độc Âm Ma Quyết mới đạt được uy năng thật sự.
Lúc này dù bảo vật đang ở trước mắt nhưng Phạm Xuyên chỉ biết nhìn quả tim độc mà ngưỡng vọng, bởi lẽ đại trận phong ấn này quá cường hãn, với khả năng hiện tại của hắn thì đến gần nghe tiếng tim đập thôi cũng áp lực, thì việc có thể giải trận cướp bảo là không thể nào.
Phạm Xuyên bỏ qua tầng ba, hắn đi lên tầng thượng, nơi đây cũng chỉ là một đài quan sát, không có gì đặc biệt.
Lúc này Phạm Xuyên đã phần nào hiểu được luật chơi của Tử Tâm Hành Giả, trước mắt không vượt qua cửu ải luyện công thì không thể có được bất cứ lợi ích nào ở đây.
Mang theo tâm trạng phiền muộn vì bị Tử Tâm lừa trọc hành hạ, Phạm Xuyên rời khỏi địa đạo, hắn bước qua cầu thang, đóng lại cánh cửa đá rồi đu dây thừng lên lại miệng giếng cũ.
Dưới ánh trăng mờ trong đêm, Phạm Xuyên đi qua những con phố nhỏ, khi về đến nhà cũng là đầu canh năm.
Hắn nghỉ ngơi một canh giờ, đến khi mặt trời vừa ló dạng hắn liền ra bãi đất trống sau nhà bắt đầu tu luyện Tử Độc Âm Ma Chưởng.
Dựa vào kinh nghiệm luyện võ hai trăm năm kiếp trước, hắn rất nhanh hiểu được tinh túy của Tử Độc Âm Ma Chưởng.
Đây là công pháp cực kỳ âm hiểm, sử độc tính chết người từ cơ thể tiết ra để đả thương kẻ địch.
Người bị trúng chiêu nhẹ thì trọng thương, nặng thì huyết nhục tan chảy, hóa thành một vũng máu.
Mà độ mạnh nhẹ kia phụ thuộc vào cấp bậc tu luyện của người thi triển.
Tuy nhiên pháp quyết Phạm Xuyên nhận được chỉ là tầng một, tầng này chủ yếu luyện tập đòn thế, vẫn chưa thể xuất ra độc dược đả thương kẻ địch.
Dù chỉ là tầng một, nhưng để luyện thành thục mất khá nhiều thời gian, trước mắt không dưới một tuần diễn luyện là chưa xong.
Thế nhưng lúc này Phạm Xuyên không có nhiều thời gian, hắn còn phải đi kiếm nguyên thạch để nuôi gia đình và tìm tài nguyên để tu luyện, do đó thời gian luyện thành chưởng pháp có thể sẽ lâu hơn dự kiến.
Chiều hôm đó, Phạm Xuyên sau khi luyện tập chưởng pháp thì hắn ra ngoài.
Hắn đi đến một khu vực giao thương tấp nập, người dân qua lại đông đúc, cửa hiệu và tiểu thương bày biện hàng hóa san sát nhau.
Đây chính là chợ chiều, một địa điểm sôi động và phổ biến đối với người dân thành Hạ Long mỗi khi mặt trời dần khuất bóng.
Phạm Xuyên đi đến một quầy câu bảo vật đông đúc người ghé qua.
Trước quầy có một thanh chắn, phía trong quầy là một bức tường cao hai mét dài bốn mét, trên tường có treo nhiều loại bảo vật từ cũ tới mới, từ giá trị thấp đến giá trị cao, tất cả được treo lộn xộn không có thứ tự.
Khoảng cách từ thanh chắn đến bức tường bảo vật là khoảng mười mét, ở giữa là khoảng trống có nhiều chướng ngại vật đặt dưới đất, mục đích tạo độ khó cho việc câu bảo.
Ở phía trước thanh chắn lúc này là những người câu bảo, trên tay mỗi người cầm một cần câu, cần câu có dây dài vừa đủ mười mét.
Lưỡi câu được làm từ đá hút vật, đá này có thể hút được mọi vật, khi người câu quăng lưỡi câu đi, khi lưỡi câu chạm trúng được bảo vật và hút nó đi, người câu bảo sẽ tiến hành thu dây.
Khi thu dây còn phải khéo léo né tránh các chướng ngại vật, nếu để bảo vật bị tách ra khỏi lưỡi câu thì coi như mất lượt.
Còn khi thành công thu dây về lại vị trí thanh chắn và cầm trên tay bảo vật thì bảo vật đã câu sẽ trở thành phần thưởng cho người câu bảo.
Câu bảo là một hoạt động thường thấy của người dân Nam Giang.
Có một sự tích kể rằng ngày xưa có một ngư dân ngồi trên sông câu cá, anh ta do bất cẩn làm rơi chiếc dao chặt cá xuống sông.
Lúc này người ngư dân dùng cần câu thả xuống đáy sông để câu con dao lên.
Câu một lát cuối cùng cũng câu được con dao.
Thế nhưng khi vớt lên anh ta lại phát hiện con dao này là một con dao bằng đồng, không phải con dao phai đen cũ kỹ của anh ta.
Thế là người ngư dân vứt con dao xuống lại sông và tiếp tục câu dao dưới đáy sông.
Với người bình thường thì chỉ cần tu luyện pháp môn Tử Độc Âm Ma Quyết thì có thể tham gia thách đấu vượt ải, mỗi ải sẽ khảo nghiệm một tầng Tử Độc Âm Ma Quyết, kết thúc một ải tiếng chuông lại vang ra truyền tải tầng tiếp theo của công pháp.
Ai tu luyện đến đại thành Tử Độc Âm Ma Quyết và vượt qua chín ải khảo nghiệm thì sẽ có tư cách nhận được truyền thừa Tử Tâm.
Lúc này Phạm Xuyên xem lại công pháp Tử Độc Âm Ma Quyết, loại võ công này có hai phần là phần chưởng và phần kiếm, mỗi phần có bốn tầng tu luyện.
Hắn nhận ra mình vừa nhận được tầng một của Tử Độc Âm Ma Chưởng, một loại chưởng pháp chí âm cực độc, có thể gϊếŧ người thông qua truyền độc vào chưởng thủ.
Tám tầng, chín khảo nghiệm, Phạm Xuyên chưa rõ hình thức khảo nghiệm công pháp này như thế nào.
Tạm thời gác công pháp qua một bên, Phạm Xuyên bước vào Tử Tâm Ngọc Lâu.
Do vượt qua vấn tâm cục, hiện tại hắn đã là một nửa chủ nhân của lâu này, có thể tự do ra vào, nhưng chưa thể điều khiển nó vì theo thông tin nhận được cần hoàn toàn vượt qua chín ải khảo nghiệm nữa mới có thể hoàn toàn làm chủ ngọc lâu.
Khi bước qua cánh cửa lớn, mọi thứ ở tầng thứ nhất hiện ra, không gian bên trong rất rộng, phía trước là hồ nước, có cầu gỗ bắc qua, đi vào trong là một ngôi chùa nhỏ, hay nói đúng hơn là một thiền am, có phòng ốc, hợp viện đan xen, mang lại cảm giác thanh tịnh thư thái.
Nói qua về vũ đạo, chính là lưu phái điều khiển không gian.
Bên trong thế giới, có vũ là không gian mênh mông rộng lớn, trụ là thời gian vô tận giúp vạn vật vận hành lưu chuyển.
Hai thứ tinh diệu song hành xuất hiện xung quanh cuộc sống con người.
Và thủ đoạn giúp không gian mở rộng bên trong Tử Tâm Ngọc Lâu cũng là một pháp môn thuộc vũ đạo.
Phạm Xuyên không ngờ lão lừa trọc này lại có nhiều thủ đoạn như vậy, từ huyễn cảnh Phật đạo, tín đạo truyền pháp, ngọc lâu vũ đạo, công pháp độc đạo, cái nào cũng tinh diệu tuyệt luân không thể xem thường.
Phạm Xuyên tiếp tục đi đến tầng hai, nơi đây là một dãy phòng ở, không quá đặc biệt, chỉ đơn giản là nơi cư trú.
Phạm Xuyên bước đến tổ hợp trận pháp, hắn nhìn thấy ở lõi trận phong ấn một quả tim màu tím, quả tim dù không có cơ quan con người vẫn còn đập mạnh, tiếng đập thình thịch phát ra dù Phạm Xuyên đứng cách xa mười mét vẫn nghe rõ mồn một.
Bên ngoài quả tim, tử khí lượn lờ, gân tím nổi lên, hòa cùng nhịp đập, khiến cho sức sống lan tỏa nơi chính giữa đại trận.
Phạm Xuyên đoán có lẽ đây chính là Ách Độc Tử Tâm, một thứ tối quan trọng trong chân truyền Tử Tâm, có nó thì Tử Độc Âm Ma Quyết mới đạt được uy năng thật sự.
Lúc này dù bảo vật đang ở trước mắt nhưng Phạm Xuyên chỉ biết nhìn quả tim độc mà ngưỡng vọng, bởi lẽ đại trận phong ấn này quá cường hãn, với khả năng hiện tại của hắn thì đến gần nghe tiếng tim đập thôi cũng áp lực, thì việc có thể giải trận cướp bảo là không thể nào.
Phạm Xuyên bỏ qua tầng ba, hắn đi lên tầng thượng, nơi đây cũng chỉ là một đài quan sát, không có gì đặc biệt.
Lúc này Phạm Xuyên đã phần nào hiểu được luật chơi của Tử Tâm Hành Giả, trước mắt không vượt qua cửu ải luyện công thì không thể có được bất cứ lợi ích nào ở đây.
Mang theo tâm trạng phiền muộn vì bị Tử Tâm lừa trọc hành hạ, Phạm Xuyên rời khỏi địa đạo, hắn bước qua cầu thang, đóng lại cánh cửa đá rồi đu dây thừng lên lại miệng giếng cũ.
Dưới ánh trăng mờ trong đêm, Phạm Xuyên đi qua những con phố nhỏ, khi về đến nhà cũng là đầu canh năm.
Hắn nghỉ ngơi một canh giờ, đến khi mặt trời vừa ló dạng hắn liền ra bãi đất trống sau nhà bắt đầu tu luyện Tử Độc Âm Ma Chưởng.
Dựa vào kinh nghiệm luyện võ hai trăm năm kiếp trước, hắn rất nhanh hiểu được tinh túy của Tử Độc Âm Ma Chưởng.
Đây là công pháp cực kỳ âm hiểm, sử độc tính chết người từ cơ thể tiết ra để đả thương kẻ địch.
Người bị trúng chiêu nhẹ thì trọng thương, nặng thì huyết nhục tan chảy, hóa thành một vũng máu.
Mà độ mạnh nhẹ kia phụ thuộc vào cấp bậc tu luyện của người thi triển.
Tuy nhiên pháp quyết Phạm Xuyên nhận được chỉ là tầng một, tầng này chủ yếu luyện tập đòn thế, vẫn chưa thể xuất ra độc dược đả thương kẻ địch.
Dù chỉ là tầng một, nhưng để luyện thành thục mất khá nhiều thời gian, trước mắt không dưới một tuần diễn luyện là chưa xong.
Thế nhưng lúc này Phạm Xuyên không có nhiều thời gian, hắn còn phải đi kiếm nguyên thạch để nuôi gia đình và tìm tài nguyên để tu luyện, do đó thời gian luyện thành chưởng pháp có thể sẽ lâu hơn dự kiến.
Chiều hôm đó, Phạm Xuyên sau khi luyện tập chưởng pháp thì hắn ra ngoài.
Hắn đi đến một khu vực giao thương tấp nập, người dân qua lại đông đúc, cửa hiệu và tiểu thương bày biện hàng hóa san sát nhau.
Đây chính là chợ chiều, một địa điểm sôi động và phổ biến đối với người dân thành Hạ Long mỗi khi mặt trời dần khuất bóng.
Phạm Xuyên đi đến một quầy câu bảo vật đông đúc người ghé qua.
Trước quầy có một thanh chắn, phía trong quầy là một bức tường cao hai mét dài bốn mét, trên tường có treo nhiều loại bảo vật từ cũ tới mới, từ giá trị thấp đến giá trị cao, tất cả được treo lộn xộn không có thứ tự.
Khoảng cách từ thanh chắn đến bức tường bảo vật là khoảng mười mét, ở giữa là khoảng trống có nhiều chướng ngại vật đặt dưới đất, mục đích tạo độ khó cho việc câu bảo.
Ở phía trước thanh chắn lúc này là những người câu bảo, trên tay mỗi người cầm một cần câu, cần câu có dây dài vừa đủ mười mét.
Lưỡi câu được làm từ đá hút vật, đá này có thể hút được mọi vật, khi người câu quăng lưỡi câu đi, khi lưỡi câu chạm trúng được bảo vật và hút nó đi, người câu bảo sẽ tiến hành thu dây.
Khi thu dây còn phải khéo léo né tránh các chướng ngại vật, nếu để bảo vật bị tách ra khỏi lưỡi câu thì coi như mất lượt.
Còn khi thành công thu dây về lại vị trí thanh chắn và cầm trên tay bảo vật thì bảo vật đã câu sẽ trở thành phần thưởng cho người câu bảo.
Câu bảo là một hoạt động thường thấy của người dân Nam Giang.
Có một sự tích kể rằng ngày xưa có một ngư dân ngồi trên sông câu cá, anh ta do bất cẩn làm rơi chiếc dao chặt cá xuống sông.
Lúc này người ngư dân dùng cần câu thả xuống đáy sông để câu con dao lên.
Câu một lát cuối cùng cũng câu được con dao.
Thế nhưng khi vớt lên anh ta lại phát hiện con dao này là một con dao bằng đồng, không phải con dao phai đen cũ kỹ của anh ta.
Thế là người ngư dân vứt con dao xuống lại sông và tiếp tục câu dao dưới đáy sông.
7
0
2 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
