0 chữ
Chương 21
Chương 21: Quyền lực mà Lang Vương chuyển nhượng lại sẽ có hiệu lực ngay lập tức
Khanh Diên cho là biện pháp bên ngoài sẽ là các phương thức cách ly. Ví dụ như sử dụng chất liệu đặc biệt để chế tạo thành vòng bảo vệ đem bảo vệ cô khỏi các loại nguy hiểm.
Cô không ngờ, biện pháp bên ngoài trong suy nghĩ của Quyết Quân lại khác biệt quá lớn so với những gì cô nghĩ như vậy.
Cô nhìn Lang Vương gọi một thuộc hạ của mình bước vào, nhận từ tay bọn họ một chiếc vòng cổ giám sát, bình tĩnh đeo lên cổ mình. Phía sau vòng cổ buông thõng một đoạn xích có gắn còng kim loại.
Ánh mắt Khanh Diên nhìn theo thân hình cao lớn của Lang Vương ngồi xuống. Anh dùng tư thế của một quân nhân, một gối quỳ đất, lưng thẳng tắp. Người phó quan trẻ tuổi, thuận theo dọc theo sống lưng anh mà kéo thẳng sợi xích kim loại nối sau vòng cổ, cho đến khi dây xích được kéo căng đến giới hạn của nó. Rồi khóa còng vào mắt cá chân bên kia mà Lang vương đã thu về khi quỳ xuống. Như vậy, anh sẽ không thể tự ý đứng dậy. Chỉ có thể duy trì tư thế quỳ một gối, ngửa đầu chờ lệnh.
Lang Vương tự nguyện bị han chế hành động, bị tước đoạt khả năng tấn công. Kỷ luật nghiêm ngặt vẫn đặt hai tay lên đùi. Anh ngước nhìn cô.
Sự trang nghiêm và khí thế trầm ổn đã xóa nhòa đi cảm giác thấp kém do tư thế kia mang lại. Khiến người ta hiểu rõ, Lang Vương vẫn là Lang vương. Khí tức vương giả không hề suy giảm dù chỉ một chút.
Chỉ là, anh tình nguyện khuất phục trước cô.
Điều anh dâng lên cho cô là toàn bộ sự trung thành thuần khiết, nhưng tuyệt đối không chỉ thuộc về riêng tộc Lang, mà còn là sự kiêu hãnh kín đáo và tôn nghiêm được lang tộc xem trọng hơn cả mạng sống.
Không keo kiệt thỏa hiệp, nhưng lại giữ vững ranh giới cuối cùng. Bao dung nhưng có sức mạnh áp đảo. Phục tùng cao độ, nhưng không dễ dàng khuất phục.
Loại thần phục đầy mâu thuẫn này lại càng khiến người ta hưng phấn.
Mấu chốt hơn là vị Lang vương này hoàn toàn không ý thức được tư thế của mình kí©h thí©ɧ thị giác người khác đến mức nào. Bởi vì quỳ xuống, toàn bộ cơ bắp của anh đều bị kéo căng. Dồn lực mà căng chặt làm cho mỗi tấc da thịt trêncơ thể đều ẩn chứa vẻ đẹp bạo lực mà nguy hiểm, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể xé toạc lớp vải đồng phục bảo thủ. Nhưng sống lưng lại bị kéo đến cực hạn, gò ép vào thế không thể nhúc nhích. Toàn bộ chỉ có thể dừng lại ở ranh sắp bùng nổ mà không thể bùng nổ.
Dưới vẻ điềm nhiên ấy, anh vẫn ung dung thực hiện từng bước trong kế hoạch của mình. Lang Vương ra hiệu cho phó quan mang thiết bị chống cắn đến cho Khanh Diên.
Phó quan nhìn chằm chằm vào Lang Vương, sau đó quay người đi về phía Khanh Diên
Khanh Diên từ lúc anh đeo lên cổ chiếc vòng giám sát đã không theo kịp được nhịp suy nghĩ của anh nữa.
Lang vương vẫn kiên nhẫn giải thích với cô:
“Tôi sẽ giao toàn bộ quyền lực của Lang vương cho cô. Nếu như thế này mà tôi vẫn làm điều gì khiến cô không thể chấp nhận được, cô có thể tuỳ thời điểm mà ra lệnh cho bọn họ trừng phạt tôi.”
“Ngoài ra.” Giọng điệu của Quyết Quân không dao động, như thể lời anh nói đều là chuyện đương nhiên: “Nếu cô có nhu cầu gì, bọn họ cũng sẽ thay tôi để thỏa mãn cô khi tôi không thể hành động.”
“Đi đến đây, đeo rọ mõm cho tôi. Điều này có nghĩa là từ bây giờ, cô là người nắm giữ quyền kiểm soát tôi, khống chế kiểm soát toàn bộ đàn sói.” Lang Vương từ tốn chỉ dẫn cho cô: “Quyền lực mà Lang Vương chuyển nhượng lại sẽ có hiệu lực ngay lập tức.”
Cô không ngờ, biện pháp bên ngoài trong suy nghĩ của Quyết Quân lại khác biệt quá lớn so với những gì cô nghĩ như vậy.
Cô nhìn Lang Vương gọi một thuộc hạ của mình bước vào, nhận từ tay bọn họ một chiếc vòng cổ giám sát, bình tĩnh đeo lên cổ mình. Phía sau vòng cổ buông thõng một đoạn xích có gắn còng kim loại.
Ánh mắt Khanh Diên nhìn theo thân hình cao lớn của Lang Vương ngồi xuống. Anh dùng tư thế của một quân nhân, một gối quỳ đất, lưng thẳng tắp. Người phó quan trẻ tuổi, thuận theo dọc theo sống lưng anh mà kéo thẳng sợi xích kim loại nối sau vòng cổ, cho đến khi dây xích được kéo căng đến giới hạn của nó. Rồi khóa còng vào mắt cá chân bên kia mà Lang vương đã thu về khi quỳ xuống. Như vậy, anh sẽ không thể tự ý đứng dậy. Chỉ có thể duy trì tư thế quỳ một gối, ngửa đầu chờ lệnh.
Sự trang nghiêm và khí thế trầm ổn đã xóa nhòa đi cảm giác thấp kém do tư thế kia mang lại. Khiến người ta hiểu rõ, Lang Vương vẫn là Lang vương. Khí tức vương giả không hề suy giảm dù chỉ một chút.
Chỉ là, anh tình nguyện khuất phục trước cô.
Điều anh dâng lên cho cô là toàn bộ sự trung thành thuần khiết, nhưng tuyệt đối không chỉ thuộc về riêng tộc Lang, mà còn là sự kiêu hãnh kín đáo và tôn nghiêm được lang tộc xem trọng hơn cả mạng sống.
Không keo kiệt thỏa hiệp, nhưng lại giữ vững ranh giới cuối cùng. Bao dung nhưng có sức mạnh áp đảo. Phục tùng cao độ, nhưng không dễ dàng khuất phục.
Loại thần phục đầy mâu thuẫn này lại càng khiến người ta hưng phấn.
Dưới vẻ điềm nhiên ấy, anh vẫn ung dung thực hiện từng bước trong kế hoạch của mình. Lang Vương ra hiệu cho phó quan mang thiết bị chống cắn đến cho Khanh Diên.
Phó quan nhìn chằm chằm vào Lang Vương, sau đó quay người đi về phía Khanh Diên
Khanh Diên từ lúc anh đeo lên cổ chiếc vòng giám sát đã không theo kịp được nhịp suy nghĩ của anh nữa.
“Tôi sẽ giao toàn bộ quyền lực của Lang vương cho cô. Nếu như thế này mà tôi vẫn làm điều gì khiến cô không thể chấp nhận được, cô có thể tuỳ thời điểm mà ra lệnh cho bọn họ trừng phạt tôi.”
“Ngoài ra.” Giọng điệu của Quyết Quân không dao động, như thể lời anh nói đều là chuyện đương nhiên: “Nếu cô có nhu cầu gì, bọn họ cũng sẽ thay tôi để thỏa mãn cô khi tôi không thể hành động.”
“Đi đến đây, đeo rọ mõm cho tôi. Điều này có nghĩa là từ bây giờ, cô là người nắm giữ quyền kiểm soát tôi, khống chế kiểm soát toàn bộ đàn sói.” Lang Vương từ tốn chỉ dẫn cho cô: “Quyền lực mà Lang Vương chuyển nhượng lại sẽ có hiệu lực ngay lập tức.”
4
0
1 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
