TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 44
Chương 44: Mang đèn đi câu

“Anh không hiểu em, em cũng không hiểu anh, chúng ta kết hôn ở chung, nhưng vẫn thực xa lạ.”

Tiêu Cánh bình tĩnh phân tích, kỳ thật giữa bọn họ, vấn đề căn bản không phải cái lãng mạn hay không lãng mạn là có thể giải quyết.

Bởi vì không hiểu đối phương yêu thích cái gì. Tự bản thân làm chủ tổ chức hết thảy mới phát hiện tất cả đều là sai, kết cục là gà bay chó sủa.

Hai người bọn họ, hiện tại mới vừa bắt đầu, giống như đi trên băng mỏng, chỉ cần một lần sảy chân thì vĩnh viễn sẽ rơi xuống hồ nước sâu vạn dặm.

“Mặc kệ anh.”

Tiêu Cánh nhìn phòng khách thì đau đầu muốn chết.

“Đừng mà, em đừng không để ý tới anh mà.”

Tiêu Cánh thư thả vào phòng khách, thư thả để lại khẩu lệnh nếu anh không đem phòng khách dọn dẹp sạch sẽ thì em sẽ không bước ra.

Tần Cửu Phóng hung hăng vò vò đầu, cái thằng Đằng Phi chết tiệt. Hắn nắm lấy điện thoại chạy tới ban công.

“Cửu ca, không cần cảm tạ nha, bạn bè không mà.”

Đằng Phi đầu dây bên kia hắc hắc cười, tuyệt đối là Cửu ca muốn cảm tạ hắn đây.

“A Phi, con mẹ nó cậu đưa cho ông đây cái chiêu gì, tôi nói cho cậu biết, ông đây mà còn tin lời cậu, ông đây sẽ bị vợ bỏ!”

“Là sao, giúp cậu tôi cũng mệt tim lắm chứ, nói đi có ai tốt với cậu như tôi không.”

“Đi chết đi, cậu nói muốn bắt lấy tim của một người thì phải đi qua đường dạ dày, cậu nói là tôi cứ làm mấy món tủ của tôi là được, có phải cậu nói không?”

“Đúng vậy, rồi sao?”

“Còn sao nữa? Tôi làm món ếch kho cùng canh rắn mà tôi tự tin nhất, em ấy thiếu chút nữa cùng tôi ly hôn! Ông đây phải năn nỉ nữa ngày, em ấy mới vui vẻ bỏ qua đó có biết không?”

Đằng Phi bị nghẹn lại .

“Cậu nói là muốn gia tăng tình cảm thì phải nắm tay trước, cậu nói tôi cứ linh hoạt vận dụng, tôi liền linh hoạt vận dụng , tôi cùng vợ chơi vật tay, tay em ấy xem chút bị tôi bẻ gãy. Đó cũng là do cậu xúi bậy!”

“Cậu nói, phải đưa tiền cho vợ, người chồng tốt thì phải đưa tiền cho vợ giữ. Tôi con mẹ nó cũng nghe lời cậu, tôi không chỉ đem tiền của tôi cổ phần của tôi, ngay cả cổ phần của ba mẹ tôi cũng đưa cho em ấy, khiến em ấy xuýt nữa bị hoài nghi là có ý đồ thâu tóm công ty.”

“Còn có hôm nay, con mẹ nó lãng mạn cái rắm! Bóng bay có chứa khí Hidro đó, để chung với nến và đèn LED của cậu, sofa cùng thảm long trải sàn nhà tôi đều bị cháy, TV thì nổ, suýt nữa cháy nhà rồi biết không!! Con mẹ nó mấy cái chiêu của cậu không đáng một xu, ông đây phiz!!!”

Tần Cửu Phóng cảm giác hắn đúng là bị ngu rồi, lúc đó Đằng Phi áp dụng theo thông tin tra trên internet hắn đã thấy có gì đó không đúng, nào là nắm tay, tặng quà, tạo bất ngờ, tất cả đều là chiêu dụ phụ nữ. Có thể sử dụng trên người Tiêu Cánh sao?.

Được rồi, cũng có thể là do hắn dùng sai phương pháp. Nào là nấu cơm, gọi điện nhắn tin hỏi thăm, đưa hết quỹ đen cho vợ mấy cái đó đều có ý nghĩa mà. Nó đại biểu cho việc bản thân yêu vợ, quan tâm vợ, không có đi ra ngoài lăng nhăng.

Bản thân hắn thật sự là không có kinh nghiệm yêu đương gì. Cái tên Đằng Phi kia cứ ở bên tai hắn khoe khoang chiến tích yêu đương của mình, nói nào là gần mực thì đen, gần đèn thì sáng , không những sáng bình thường mà là toả sáng như hải đăng giữa biển nữa.

Con mẹ nó hải đăng đâu không thấy, hắn chỉ thấy hắn sắp chết chìm trong cái đám chiêu trò 3 xu của cậu ta rồi !

Tần Cửu Phóng chưa từng yêu đương, tốt nghiệp trường quân đội, tham gia quân ngũ về sau thì cũng liên tục đi chấp hành nhiệm vụ, tuy rằng kết hôn, nhưng lúc đó bọn họ không có tình cảm. Hắn nghĩ rất nhanh sẽ hạnh phúc cùng Tiêu Cánh, hai người anh yêu em em yêu anh, hanh phúc viên mãn đến bạc đầu. Nhưng sự thực thì không đơn giản như vậy, đối với Tiêu Cánh không có hiểu biết. Hắn đối với sở thích cùng suy nghĩ của Tiêu Cánh thật sự là không biết một tí gì. Mỗi lần định làm gí đó cho Tiêu Cánh, cuối cùng lại là khiến em ấy tức giận.

Đằng Phi nghe Tần Cửu Phóng mắng chửi trong điện thoại, đầu óc cảm thấy mơ hồ quay vòng vòng:

“Tôi làm sao biết cậu sẽ nấu món rắn ếch gì đó chứ, tôi nào biết cậu linh hoạt tới mức chơi trò vật tay, công ty nhà tôi cũng không có nhiều cổ đông như vậy. Còn nữa, cậu là sĩ quan quân đội cao cấp mà, không biết trong bóng bay có khí Hidro sao?”

Đằng Phi cảm thấy oan ức vô cùng.

“Tôi tin cậu đó thôi.”

“Tôi cũng sử dụng mấy chiêu như cậu, lần nào cũng thành công đấy thôi. Là do cậu ngốc đấy chứ?!”

“Con mẹ nó, cậu còn dám nói? Vợ tôi mà có thể so với đám phụ nữ của cậu sao, một người đàn ông tài giỏi thành đạt có thể so với đám phụ nữ yểu điệu yếu đuối đó sao? Con mẹ nó tôi thật sự muốn mang bom đến phá nhà cậu.”

“Mẹ nó, là cậu tìm tôi tư vấn, bây giờ xảy ra chuyện cậu đòi tính sổ với tôi sao. Sao không đi tìm tư vấn viên chuyên nghiệp ấy.”

“Ông đây không thèm hỏi cậu nữa! Mấy chiêu 3 xu của cậu không đáng tin chút nào.”

Đằng Phi nói hắn không thể tin nữa, tin nữa thì thật sự ly hôn luôn.

Cúp máy, lại bắt đầu dọn dẹp đống bừa bộn trong phòng khách.

Nghĩ nghĩ hắn thử bấm số gọi cho tư vấn viên tình yêu.

Đáp án mà tư vấn viên đưa ra cho hắn cũng vẫn y như cũ. Sau đó hắn liền đau khổ kể cho tư vấn viên rằng mấy chiêu đó hoàn toàn thất bại rồi, còn có chiê nào mới hơn không.

Tư vấn viên liền cười nhẹ nhàng mà bảo hắn rằng chỉ cần dụng tâm là được.

Như thế nào theo đuổi một người? Dụng tâm? Như thế nào mới là dụng tâm? Làm như thế nào?

Tần Cửu Phóng đột nhiên cảm thấy tình yêu a~ thật sự là quá khó khăn.

Ái tình không thể học, hắn còn muốn nhanh chóng tốt nghiệp, căn bản là không có khả năng!

Nhìn xem một bàn đồ ăn đã nguội, Tần Cửu Phóng thở dài cúi đầu đi hâm nóng đồ ăn.

“Vợ à, cơm nóng rồi, em ra ăn chút đi.”

Mở cửa phòng, Tiêu Cánh vừa nghe thấy mấy lời này liền có chút hoảng muốn một đóng cửa lại. Nhưng cuối cùng cũng vẫn ngoan ngoãn ra ngoài ăn cơm cùng người nào đó.

Tần Cửu Phóng thực cố gắng tìm đề tài, thực cố gắng mà đi cải thiện không khí trầm mặc hiện tại, Tiêu Cánh lẳng lặng ăn cơm mí mắt cũng không nâng lên.

“Vợ, anh biết em không vui, nếu không em đánh anh đi, xem tâm tình có khá hơn không?”

Tiêu Cánh phiêu liếc mắt cánh tay phải của mình, nếu tay không bị thương, anh cho rằng anh có thể thoát sao? Nhìn đem đồ đạc trong nhà bị anh làm hư kìa.

“Làm sao em mới hết giận đây?”

Hắn da dày thịt béo không sợ bị gặm bị cắn bị đánh đâu, tuyệt đối có thể chịu đựng cho tới khi Tiêu Cánh vui thì thôi.

Tiêu Cánh chớp mắt, nhớ tới vừa rồi có đọc trên một trang web, khóe miệng lộ ra một nụ cười nhạt. Buông xuống muỗng trong tay.

“Phạt anh cái gì cũng được sao?”

“Tuyệt đối không phản kháng, chỉ cần em hết giận là được.”

“Không được hối hận đó nha.”

Tiêu Cánh đắc ý cười cười, gần đây người này gây ra biết bao nhiêu chuyện, anh đã sớm muốn trả thù hắn, bây giờ chủ động đưa lên cửa, không triệt để thu phục hắn, anh thật cảm thấy có lỗi với bản thân.

1

0

2 tuần trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.