TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 22
Chương 9.2

Huống hồ lượng thịt mà các quầy hàng bán mỗi ngày cũng không cố định.

Lỡ đâu nhập nhiều thịt đắt rồi không bán được, để hỏng mốc lên, thì chủ sạp chỉ có khóc không ra nước mắt.

Trái lại, những loại gia cầm, gia súc nhỏ như gà, vịt, thỏ, chuột... gϊếŧ mổ tại chỗ, trọng lượng nhẹ, lớn nhanh, dù không bán hết ngay cũng chẳng sao, ít ra không bị hỏng nhanh.

Đặc biệt là chuột đồng là loài ăn tạp, cái gì cũng ăn được, còn dễ nuôi hơn cả gà vịt thỏ, sinh sản cực nhanh. Một con trưởng thành cũng chỉ khoảng một cân, nhỏ hơn gà vịt thỏ rất nhiều, giá lại rẻ.

Với những người túng thiếu, chắc chắn sẽ chọn loại này.

Tay xách túi thịt chuột hơn 2000 , Tống Miên Miên âm thầm quyết tâm phải nhanh chóng nâng cao dị năng của mình.

May mắn thay, dị năng hệ mộc đã cùng cô xuyên không trở lại.



Nhìn bóng lưng ba ông cháu nhà họ Nghiêm rời đi, bà chủ quầy thịt thở dài hai tiếng:

“Ông bà già nhà họ Nghiêm cũng thật không có phúc. Sớm đã chịu cảnh người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh... Nghe nói đứa cháu gái này có thiên phú trồng trọt, nhỏ xíu đã được nhà họ Tống đón về nuôi dạy. Ai mà ngờ, hơn chục năm sau lại trở về.”

“Có thiên phú trồng trọt mà vẫn không trụ lại được nhà họ Tống, chắc là tư chất không cao, bao nhiêu năm rồi mà vẫn chưa nuôi nổi tinh linh thực vật, chứ không thì nhà họ Tống sao lại để người đi? Trước giờ toàn là hai vợ chồng dì Tạ đến thăm con bé, nghĩ mà tội…”

Bà chủ còn chưa nói hết câu thì đã bị ông chồng thúc nhẹ cùi chỏ. Ông chủ béo trừng mắt:

“Tư chất kém thì sao? Ít ra người ta vẫn có thiên phú đấy thôi! Biết đâu một ngày nào đó lại có thể dưỡng ra tinh linh thì sao? Nói gì thì nói, sống trên đời này, giàu đến mấy cũng không bằng cả nhà bình an sum họp. Theo tôi, con bé quay về ở với dì Tạ là chuyện tốt đấy!”

“Chít chít chít!” Con khỉ lớn lông vàng chẳng biết có hiểu gì không, nhưng vẫn nhảy nhót vung tay múa chân, miệng kêu liên hồi như phụ họa cho ông chủ.

Mà những chuyện xảy ra trong cửa hàng thịt, ba người nhà Tống Miên Miên đã rời đi từ lâu, hoàn toàn không hay biết.

Tạ Thục Anh dắt Tống Miên Miên đi từ cổng trái chợ, vòng qua một vòng rồi quay về từ phía bên phải, trên đường chỉ mua thêm 5 trái ớt nhỏ và vài quả cà chua rồi tính quay về.

Tuy nhiên lúc sắp ra khỏi chợ, Tống Miên Miên nhanh mắt phát hiện mấy quầy trái cây. Trên đó bày lác đác vài loại hoa quả theo mùa, trong đó mấy quả dâu tây đỏ rực lập tức thu hút ánh nhìn của cô.

Một quầy trong số đó có những trái dâu chín mọng, đỏ au và ánh lên vẻ mọng nước, vừa nhìn đã khiến người ta thèm chảy nước miếng.

“Bà ngoại ơi, mua cho cháu một quả dâu được không ạ? Về nhà cháu muốn trồng thử dâu tây.” Tống Miên Miên nghĩ ngợi một lát, rồi chìa bàn tay nhỏ trắng trẻo ra kéo nhẹ vạt áo bà ngoại.

Ban đầu cô cũng tính tìm xem trong chợ có ai bán hạt giống không, muốn chọn mua vài loại.

Nhưng đi một vòng, đừng nói là cửa hàng hạt giống, đến cả tiệm tạp hóa cũng chẳng thấy nơi nào bán hạt giống.

Xem ra nếu muốn mua thì phải đến khu thương mại ở trung tâm thành phố, theo ký ức của nguyên chủ thì đó là nơi duy nhất có bán.

Vì vậy, vừa thấy dâu tây, cô đã động lòng. Dâu tây là cây thân thảo ngắn ngày, chỉ cần gieo là có thể thu hoạch trong năm, rõ ràng là lựa chọn tối ưu hiện tại.

“Trồng dâu tây á?” Tạ Thục Anh giật mình, ngập ngừng hỏi lại: “Miên Miên không định trồng cà chua trước sao? Có tinh linh cà chua hỗ trợ, sản lượng nhà mình có thể tăng cao. Nhưng nếu trồng dâu mà không có tinh linh thì chắc sản lượng thấp lắm… Hơn nữa, nhà mình trước giờ chưa từng trồng dâu, chất lượng và năng suất e là không đảm bảo.”

Hiện tại, trong sản xuất nông nghiệp, để đảm bảo sản lượng, nếu không có tinh linh hoặc diện tích đất lớn, thì người ta thường chỉ chuyên trồng một hoặc hai loại cây.

Nhà họ Nghiêm thì chủ lực là khoai tây.

Nếu dâu tây chất lượng kém, chưa bàn đến sản lượng, thì ngay cả thương lái cũng chẳng muốn thu mua.

Với tình hình hiện tại của nhà họ, có tinh linh hỗ trợ thì tốt nhất là trồng một mẫu khoai, một mẫu cà chua.

Còn dâu tây thì...

Biết bà ngoại đang lo nghĩ gì, Tống Miên Miên cười tươi giải thích:

“Bà ngoại đừng lo, cháu chỉ định mua một quả về lấy hạt gieo thử thôi. Trồng vài chậu là đủ, đâu tốn bao nhiêu đất đai hay chi phí. Cứ để chúng lớn từ từ, rồi xem tình hình sau.”

“Trồng trong chậu thôi hả?” Ông Nghiêm Đức Giang vuốt râu cười: “Vậy thì được, sân thượng nhà mình còn trống, để vài chậu không thành vấn đề.”

Chỉ cần không đυ.ng vào hai mẫu đất trồng chính, cháu gái ông muốn trồng gì thì cứ trồng.

4

0

4 tuần trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.