TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 18
Chương 18

Bao Lệ Huệ đối diện mắt to ngập nước của con gái, trái tim bỗng mềm mại, cô ấy vươn tay sờ đầu con gái, dịu dàng nói: “Đợi mẹ gọi điện cho cha trước đã, lát nữa sẽ bỏ gấu nhỏ Winnie vào cho con sau.”

Tiết Văn Văn gật mạnh đầu:

“Mẹ, nói cho cha là Văn Văn nhớ cha lắm ạ.”

Bao Lệ Huệ nhìn bộ dáng đó của con gái, khóe môi không kiềm được cong lên.

Cô ấy đứng lên, cầm điện thoại đi ra ngoài cửa, có một số việc cô ấy không muốn khiến con gái biết.

Cách khe cửa nhìn con gái đầy hào hứng, Bao Lệ Huệ bấm số điện thoại của chồng là Tiết Hoa Vĩ.

Sau khi đường dây kết nối, Bao Lệ Huệ ngắn gọn thuật lại lời của Giản Du Ninh: “Hoa Vĩ, anh thấy sao?”

Tiết Hoa Vĩ không giống như Bao Lệ Huệ, nghe vợ kể xong vẻ mặt của anh ta bất giác trở nên vô cùng nghiêm túc.

“Thà tin có còn hơn không, Giản Du Ninh nói trong vòng ba ngày sẽ xảy ra chuyện đúng không? Vừa lúc nghỉ tham gia hoạt động lớp của trường đi, ba ngày này em hãy cố gắng ở cạnh Văn Văn.”

Tuy Tiết Hoa Vĩ không tiếp xúc nhiều với Giản Du Ninh nhưng biết nhân phẩm của cô, thấy cô chấp nhận làm phật lòng người khác cũng cố gắng gọi điện thoại nhắc nhở là anh ta đã tin ba phần.

Bao Lệ Huệ gật đầu, cuối cùng vô ý thức thì thào

“Ông xã, Văn Văn sẽ không sao chứ?”

Tiết Hoa Vĩ cách điện thoại cảm nhận được vợ hiếm có yếu đuối, an ủi: “Văn Văn nhà ta từ nhỏ đã may mắn, em yên tâm, con bé sẽ sống lâu trăm tuổi. Giản Du Ninh có thể tính ra cái gì, vậy đi, kêu cô ấy thứ bảy, chủ nhật đến nhà chúng ta tiếp tục dạy piano cho Văn Văn, dù xảy ra chuyện gì thì cô ấy cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn.” Tiết Hoa Vĩ dịu giọng nói: “Bà xã, trễ nhất là ngày mốt anh sẽ về nhà.”

Bao Lệ Huệ có trụ cột tinh thần, cô ấy cúp máy lập tức vào phòng dỗ con.

...

Ngày thứ nhất sau khi sống lại, Giản Du Ninh chẳng những không mất ngủ, trái lại còn nhanh chóng đi vào mộng đẹp.

Nhậm Giai Kỳ cùng phòng ngủ thì khác hẳn.

Giọng điệu chắc chắn của Giản Du Ninh khiến cô ấy không khỏi hoài nghi phải chăng mình thật sự sẽ nhận được mail đậu phỏng vấn?

Một tháng trước, Nhậm Giai Kỳ lấy hết dũng khí đi phỏng vấn ở công ty mình thích, vốn nghĩ mình phát huy vượt xa bình thường, tám chín phần mười có thể đi vào vòng sau, nhưng cô ấy chờ mòn mỏi vẫn không nhận được thông báo của công ty.

Qua đã lâu, bản thân cô ấy cũng quên luôn chuyện này.

Lỗi tại Giản Du Ninh hết, đi nhắc chuyện đau lòng của cô ấy làm gì.

Nhậm Giai Kỳ lật qua lật lại trên giường, vừa tự nhủ qua đã lâu thì làm gì được công ty hồi âm, nhưng một bên khác lại sinh ra mong đợi nhỏ.

Mãi khi chân trời lộ ra vệt trắng, Nhậm Giai Kỳ mới mơ màng thϊếp ngủ.

Nhưng vì trong lòng mong nhớ nên cô ấy không ngủ bao lâu liền tỉnh, sau khi tỉnh thì việc làm đầu tiên là xem email.

Trong hòm thư thật sự có một mail đậu phỏng vấn.

Nhậm Giai Kỳ ngây người, phản ứng đầu tiên là nhìn về hướng chiếc giường của Giản Du Ninh ở góc xéo mình.

Trời ơi, từ khi nào Giản Du Ninh biết xem bói vậy?!

...

Đã lâu rồi Giản Du Ninh không được ngủ một giấc thoải mái như vậy.

Ông ngoại, mẹ lần lượt qua đời, cộng thêm áp lực về mặt công tác khiến giấc ngủ của cô không sâu, chút xíu động tỉnh có thể đánh thức cô.

Sau này mỗi ngày cô phải uống thuốc ngủ mới có thể miễn cưỡng ngủ.

0

0

16 giờ trước

16 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.