Chương 559
Lại đến Ma Cưu trang viên
Tiêu Phàm cười ha hả, nói:
- Đa tạ Đại Quốc Sư nhắc nhở. Chỉ cần có thể có tiến bộ, tôi liền rất hài lòng.
Về phần sự thật trong túi hắn có một cặp “Thiên Mục trùng”, cũng là không cần nhắc tới với Tô Nam.
Tô Nam liền chuyển sang đề tài khác.
Ông ta thật đúng là có chút lo lắng. Nếu Tiêu Phàm kính nhờ ông ta đi tìm “Thiên Mục trùng”, loại linh trùng này cho dù không giống “Xích Viêm Thảo” trăm năm khó tìm như vậy, nhưng cũng là có thể gặp được mà không thể cầu được. Một khi Tiêu Phàm đã mở miệng, ông ta không thể không đáp ứng, đáp ứng rồi cũng không phải. Còn không bằng thu hút sự chú ý của hắn sang cái khác, tránh cho xấu hổ.
Tiêu Phàm và Cơ Khinh Sa ở Tô Nam trang viên hai ngày, hai bên giao lưu tâm đắc, kết nối kỹ xảo, ai cũng đều có thu hoạch lớn. Nhất là Cơ Khinh Sa, Tô Nam đã giải đáp cho cô rất nhiều nghi nan trên Hàng Đầu thuật. Nhìn qua, Cơ Khinh Sa dường như có lòng muốn xâm nhập nghiên cứu Hàng Đầu thuật, chuẩn bị dung hợp Hàng Đầu thuật và truyền thừa thuật pháp Hà Lạc phái với nhau, khai sáng một kỷ nguyên mới.
Nể mặt của Tiêu Phàm, Tô Nam đối với Cơ Khinh Sa trên căn bản là có hỏi là có đáp, rất ít giấu riêng. Truyền thừa Hàng Đầu thuật, và truyền thừa thuật pháp Hoa Hạ có chút khác nhau. Càng nhấn mạnh thiên phú cá nhân người tu luyện. Cùng một quyển công pháp, do người khác tu luyện, có lẽ cuối cùng cả đời cũng khó có thể đại thành. Nếu đổi là Tô Nam đến tu luyện, thậm chí chỉ cần ba năm liền có thể đăng phong tạo cực.
Tô Nam cũng không giấu riêng, đến lúc đó có thể có bao nhiêu thành tựu, liền xem thiên phú và duyên phận của bản thân Cơ Khinh Sa rồi.
Mà đối với nghi vấn của Tô Nam, Tiêu Phàm cũng là có hỏi là đáp. Nhưng hai ngày này, thu hoạch lớn nhất của Tô Nam vẫn là từ chỗ Tiêu Phàm có được một phương thuốc.
Ma Cưu trang viên một trận chiến, Tô Nam bản thân bị trọng thương, chỉ trong nửa tháng, mãi mãi không đủ cho ông ta khôi phục. Nhưng mà đã tiếp nhận ngự phong của hoàng thất rồi, cứ trì hoãn không tới hoàng cung dừng chân, cũng không phải biện pháp. Chỉ sợ lập tức sẽ khiến cho các Đại Hàng Đầu Sư khác hoài nghi. Một khi có người thừa dịp Tô Nam suy yếu khởi xướng khiêu chiến với ông ta, vậy thì sẽ vô cùng nguy hiểm.
Đối với Tô Nam mà nói, việc cấp bách chính là mau chóng khỏi hẳn thương thế, để mình lại lần nữa tiến vào trạng thái đỉnh cao.
Tiêu Phàm tự mình bắt mạch cho ông ta, tự mình khai một phương thuốc, dặn dò Tô Nam uống thuốc điều trị, nhiều nhất ba tháng, có thể phục hồi như cũ, khôi phục như lúc ban đầu.
Tô Nam chiếu theo đơn uống thuốc, chỉ uống hai lần thuốc, liền có hiệu quả, đương nhiên vui mừng quá đỗi. Sự khâm phục đối với Tiêu Phàm, lại nâng cao một bước.
Truyền thừa thuật pháp Hoa Hạ quả nhiên bắt nguồn xa, dòng chảy dài, bác đại tinh thâm.
Hai ngày sau đó, Tiêu Phàm và Cơ Khinh Sa cáo từ rời khỏi.
Hoàng gia Phạm gia ở thành Lạc Già sớm đã nhận được chỉ bảo, Hoàng Thanh Vân đích thân tọa giá, đặc biệt đuổi tới Tô Nam trang viên nghênh đón Tiêu chân nhân và Cơ tiểu thư.
Lúc xế chiều, xe Rolls-Royce màu đen có rèm che xuất hiện tại cửa Ma Cưu trang viên.
Từ xa nhìn lại, Ma Cưu trang viên vẫn đứng sừng sững ở giữa sơn dã xanh biếc, nguy nga đồ sộ. Nhưng cổ khí thế kinh người kia, sớm đã biến mất hầu như không còn. Nhìn thấy xe Rolls-Royce xa hoa có rèm che chạy nhanh gần, nhân viên bảo an trên cổng thành, trước hết liền kinh sợ hoảng lên.
Đại Quốc Sư ngã xuống, mười lăm vị Đại Hàng Đầu Sư của “Bất Cổ phái” gần như tổn thất không còn, lúc này Ma Cưu trang viên không còn là Ma Cưu trang viên ngày xưa nữa. Thậm chí ngay cả Cơ An Ni và Giang Trừng bản thân bị trọng thương, cũng sớm rời khỏi trang viên, trốn ở nơi người bên ngoài khó có thể biết được để chữa thương rồi. Những Hàng Đầu Sư khác của trang viên, chỉ cần có thể nhúc nhích, trên cơ bản cũng chạy trốn sạch. Chỉ có mấy vị Hàng Đầu Sư trung thành và bộ phận nhân viên bảo an không có chỗ để đi ở lại, trông coi trang viên trống trải, sống qua ngày.
Lúc Ma Cưu Đại Quốc Sư còn sống, thật sự uy phong thái thịnh, giết chóc không ít, trường phái Hàng Đầu Sư đắc tội cũng không ít. Hiện giờ “Bất Cổ phái” chợt suy sụp, những kẻ thù nhân cơ hội này giết tới trang viên để báo thù, là đương nhiên rồi.
Nửa tháng nay, Ma Cưu trang viên thần hồn nát thần tính, nhân viên canh giữ luôn luôn kinh sợ, vốn không có được một ngày an tâm.
Chiếc Rolls-Royce vô cùng khí phách, bản thân mang theo hơi thở uy áp không nói ra được.
Trong lòng mọi người đều tự hiểu, người có thể tọa ngồi trên loại xe sang trọng này, không phú thì quý, cũng không phải là người lúc này Ma Cưu trang viên có thể đắc tội được. Tuy nhiên, cửa chính vẫn là đóng chặt, xe đen sang trọng chậm rãi ngừng lại ở trước cửa chính.
Một vị Hàng Đầu Sư trẻ tuổi, cả gan đi lên trước.
Bất kể nói thế nào, cũng phải đi lên hỏi một chút tình huống, xem rốt cuộc là thần thánh phương nào đại giá tới Ma Cưu trang viên, mới có sách lược ứng đối.
Kính cửa xe chậm rãi buông.
Hàng Đầu Sư trẻ mạnh dừng bước, trên mặt lộ ra thần sắc thất kinh, không kìm lòng nổi hai đầu gối mềm nhũn, quỳ rạp trên đất. Cổ hơi thở lộ ra từ trong xe kia, vị Hàng Đầu Sư trẻ này thật sự quá quen thuộc. Hắn từng tham gia trận chiến mê cung nửa tháng trước. Chính là người trong xe n này, tàn sát đám người Đại Hàng Đầu Sư Gia Văn hầu như không còn. Vị Hàng Đầu Sư trẻ tuổi này, bởi vì cách quá xa, mới may mắn bảo vệ một cái mạng.
Trận chiến thạch trận, hắn mặc dù không có đích thân xem, nhưng Đại Quốc Sư ngã xuống, tất nhiên có liên quan với người này.
Bên ngoài đều truyền nói, Ma Cưu Đại Quốc Sư là bị Tô Nam giết chết, nhưng nếu không có người trong xe này đi theo bên cạnh hiệp trợ, dựa vào một mình Tô Nam, tuyệt đối không phải là đối thủ của Ma Cưu Đại Quốc Sư. Nếu không, Tô Nam đã sớm khởi xướng khiêu chiến với Ma Cưu, tranh đoạt vị trí Đại Quốc Sư rồi.
Nói cách khác, người ngồi trong xe lúc này này, mới là tên “Đầu sỏ” khiến cho Ma Cưu Đại Quốc Sư ngã xuống, “Bất Cổ phái” suy vi.
Một kẻ mạnh có thể giết chết Ma Cưu Đại Quốc Sư, bỗng nhiên lại chạy tới Ma Cưu trang viên, sao không khiến Hàng Đầu Sư trẻ tuổi kinh hãi muốn chết chứ?
Chẳng lẽ, hắn là đến hủy diệt hoàn toàn Ma Cưu trang viên sao?
Thật sao như thế, Ma Cưu trang viên sẽ lập tức hoàn toàn biến mất trên địa cầu.
Đối với kẻ mạnh này mà nói, muốn làm đến mức này, chẳng qua chỉ là tiện tay mà thôi. Thậm chí đều không cần đích thân động thủ, chỉ cần một câu chỉ bảo xuống, đều có người thi hành mệnh lệnh.
- Ngươi tên là gì?
Một giọng nữ hơi khàn khàn lại vô cùng tao nhã vang lên trong xe, nói lại chính là ngôn ngữ của người thổ dân Lạc Già.
- Tôi... Tôi tên là Sabah...
Hàng Đầu Sư trẻ tuổi lấy đầu chạm đất, run giọng đáp.
- Sabah tiên sinh, hiện tại trang viên là do ngươi đang phụ trách sao?
Cái giọng nữ tao nhã kia tiếp tục hỏi, không vội vàng không hấp tấp.
- Đúng, đúng vậy...
- Tốt lắm, ngươi đi phía trước dẫn đường, chúng ta muốn đi vào nội thành. Ngươi hãy nói cho các nhân viên canh giữ khác của trang viên, cứ làm công việc của mình, không cần kinh hoảng. Chỉ cần mọi người yên lặng, liền không có việc gì. Hiểu chưa?
Giọng nói vẫn tao nhã, lại mang theo ý tứ hàm súc cao cao tại thượng không nói ra được ——những lời tôi nói ra, chính là mệnh lệnh!
Sabah âm thầm thở phào một cái, không ngừng thưa dạ.
Ma Cưu trang viên lại giống như trong tưởng tượng, bị biến thành một tòa thành trống không, trên cơ bản vẫn còn duy trì nguyên trạng.
Sabah giải thích, đây là bởi vì, không có mệnh lệnh của Đại Hàng Đầu Sư, bọn họ không biết nên xử trí hết thảy trong trang viên như thế nào, chỉ có thể tận khả năng duy trì nguyên trạng, chờ Đại Hàng Đầu Sư trở về chủ trì.
Hai vị Đại Hàng Đầu Sư còn sống của “Bất Cổ phái” đã suốt đêm bỏ chạy, tạm thời làm sao có thể trở về Ma Cưu trang viên chứ? Dù thế nào cũng phải đợi thương thế khỏi hẳn, sau khi tìm hiểu thái độ của Tô Nam Đại Quốc Sư mới nhậm chức, mới có thể đưa ra quyết định. Đối với tương lai vận mệnh của toàn bộ “Bất Cổ phái” mà nói, xử trí tốt hậu quả Ma Cưu trang viên, trái lại không phải quan trọng như vậy. Chỉ cần Tô Nam Đại Quốc Sư không truy cứu “Bất Cổ phái” nữa, cho dù san bằng cả tòa Ma Cưu trang viên thành đất bằng, cũng không tiếc.
Dưới sự dẫn dắt của Sabah, Tiêu Phàm và Cơ Khinh Sa “Đi thăm” hai tòa điện phủ trong nội thành. Tiêu Phàm khẽ vuốt cằm, tựa hồ đối với cái này tương đối hài lòng.
- Sabah tiên sinh, dẫn chúng ta tới chỗ Ma Cưu Đại Quốc Sư ở khi còn sống.
Một chút, Tiêu Phàm lập tức ra lệnh.
- Vâng!
Sabah không chút do dự, lập tức khom người lĩnh mệnh.
Tiêu Phàm không ẩn núp khí tức của hắn, Sabah sớm đã biết, vị nam tử người Hoa trẻ tuổi nhìn qua nhã nhặn gầy yếu này, chính là vị cường nhân giết chết Ma Cưu Đại Quốc Sư. Ở Ma Cưu trang viên, đã sớm truyền lưu mộttin tức như thế này: Đại Quốc Sư chết ở trong tay một vị Hàng Đầu Sư nước láng giềng siêu cấp. Vị Hàng Đầu Sư nước láng giềng siêu kia, là một người Hoa.
Ở trước mặt một cường nhân như vậy, Hàng Đầu Sư trẻ tuổi vừa mới bước vào giới Hàng Đầu không lâu, không dám có chút ý kháng cự.
540-lai-den-ma-cuu-trang-vien/1162269.html
540-lai-den-ma-cuu-trang-vien/1162269.html
367
1
6 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
