TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 520
Ma Cưu nổi trận lôi đình (2)

Nghe Cơ An Ni vừa thở hổn hển vừa miêu tả tình hình của Tiêu Phàm, nét mặt của Ma Cưu lộ ra thần sắc kinh ngạc. Ông ta thực sự không ngờ rằng, đối thủ khiến cho tinh thần của ông ta khó có thể trấn an lại là một người đàn ông trẻ tuổi người Hoa.

- Vâng thưa sư phụ, dáng người hắn ta rất gầy yếu, nhưng cũng chỉ là thân thể gầy yếu...

Cơ An Ni nói xong, cơ bắp trên mặt không kìm được mà nhăn nhó mấy cái. Chỉ cần nghĩ đến việc bị Tiêu Phàm ép cho phải quỳ xuống thôi, trong lòng Cơ An Ni vừa tức giận, vừa không khỏi sợ hãi.

- Sư phụ, đồ đệ không phải là đối thủ của hắn...

Cơ An Ni hổ thẹn nói, đối với quá trình bị Tiêu Phàm đánh bại, cũng không kiêng dè.

- Có chuyện này ư? Không thể nào...

Không đợi Ma Cưu mở miệng, Di Nô sớm đã nhíu chặt hai hàng lông mày, lắc đầu liên tục.

Cơ An Ni là dũng sĩ đệ nhất của cả bộ lạc người Lạc Già, thần lực kinh người. Đây là điều mà ai cũng biết cả. Có lẽ nói về Hàng Đầu Thuật, Cơ An Ni không phải là người đầu tiên của “Bất cổ phải” dưới Ma Cưu, ít nhất Di Nô cũng tự nhận Cơ An Nilà một người rất cao minh. Tuy nhiên, nói về thể lực thì Di Nô cũng hiểu rõ, mười hai mươi bản thân mình cộng lại cũng không phải là đối thủ của Cơ An Ni.

Thế nhưng Cơ An Ni lại nói, chính y lại bị chàng trai trẻ người Hoa gầy yếu kia ép phải quỳ xuống đất, đến lưng cũng không đứng thẳng lên được.

Tình hình này rất kì dị, gần như khiến người ta không thể nào tưởng tượng nổi.

- Di Nô, sự tình ô nhục như thế, ta có nhất thiết phải nói dối không?

Cơ An Ni hung hăng nhìn vào mắt Di Nô và nói một cách tức giận.

Đối với vị huynh đệ đồng môn tự nhận là người thừa kế giáo chủ của ‘Bất cổ phái” nhiệm kỳ sau này, thì đương nhiên Cơ An Ni không có cảm tình, chứ đừng nói gì đến chuyện kính trọng. Kể ra cũng lạ, mấy năm nay, đa số Di Nô đều sống ở trong biệt thự mà Phạm phủ dành riêng cho y, mỗi tối đều có mấy cô nương xinh đẹp người Hoa hầu hạ, cứ được gọi là ăn chơi đàn đúm, ngập trong nhung lụa. Đám người Cơ An Ni lại tu luyện quanh năm ở trang viên, mấy tháng liền ngay cả bóng dáng của một cô gái cũng không thấy. So sánh hai cái với nhau, càng làm lòng người cảm thấy khó chịu.

Di Nô hừ một tiếng, trầm mặt nói:

- Cơ An Ni, ta không nói ngươi nói dối, nhưng một chàng trai người Hoa, thân thể còn gầy yếu như thế kia thì dựa vào đâu mà đánh bại ngươi chứ?

Tiểu tử ngươi không phải là cố ý nói như thế chứ?

Muốn nhận được sự đồng cảm của sư phụ, không truy cứu trách nhiệm việc ngươi không trấn giữ nổi Thánh Tuyền.

Cho dù như thế, ngươi làm ơn tìm một lý do tốt để biện minh đi? Ngươi to lớn như vậy, voi đều không phải là đối thủ của ngươi, không ngờ lại bị người khác ép phải quỳ xuống, không có sức để hoàn thủ.

Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin ngươi sao?

Đám người Cơ An Ni và Giang Trừng đều không phục Di Nô, Di Nô cũng có phần không ưa bọn họ. Nếu như có thể làm cho sư phụ tức giận và trừng phạt hai tên này, thì tốt quá. Chỉ cần khiến cho họ tạm dừng tu luyện Hàng Đầu thuật một thời gian, thì Di Nô có thể đẩy bọn họ xuống. Sau này một khi tiếp nhận chức giáo chủ, ắt hẳn bọn họ cũng không dám chống lại.

- Ngươi...

Vốn dĩ Cơ An Ni cũng không giỏi về ngôn từ, nghe vậy liền hung hăng nhìn thẳng vào Di Nô. Nhưng mở miệng ra, lại nói không ra nử lời biện minh.

- Di Nô!

Ma Cưu quát lên một tiếng, sắc mặt tỏ vẻ không hài lòng.

Chút lòng dạ hẹp hòi này của các đồ đệ làm thế nào có thể che dấu được Ma Cưu chứ? Chỉ cần không ảnh hưởng toàn cục, thì thường ngày Ma Cưu sẽ không để ý tới, Chỉ là thật không ngờ dưới tình hình trước mắt, bọn họ lại còn đấu đá lẫn nhau.

Quả thực khốn kiếp.

- Vâng, thưa sư phụ!

Di Nô lập tức ủ rũ mặt mày, không dám lên tiếng nữa.

Ma Cưu nhìn sang Cơ An Ni và hỏi:

- Nói như thế, mọi chuyện sau đó ngươi đều không biết?

Cơ An Ni vội vàng kính cẩn đáp:

- Vâng thưa sư phụ, đệ tử ngất đi, không biết rõ tình hình về sau thế nào.

- Rõ ràng hắn có cơ hội, nhưng sao lại không giết ngươi...

Ma Cưu trầm ngâm, bộ dạng như có tâm trạng gì đó.

Điều mà Ma Cưu nghĩ đến có chút khó tin. Đấu pháp của Hàng Đầu Sư, kẻ chiến thắng đa số sẽ thừa thắng đuổi giết, kẻ thất bại thường sẽ không còn đường sống. Cơ An Ni đã không có sức để phản kháng, Tiêu Phàm muốn giết gã chẳng qua chỉ là tiện tay mà thôi, cuối cùng lại tha mạng cho gã.

Xem ra hình thức suy nghĩ của những người Hoa này thật sự có sự khác biệt rất lớn so với Hàng Đầu Sư.

- Sư phụ, có lẽ là tên Tiêu Phàm này chính là đặc biệt vì Xích Viêm Thảo mà đến. Nói không chừng hắn ta cũng là Hàng Đầu Sư.

Di Nô không kìm nổi nói xen vào.

Tương đối mà nói, trong số mấy tên đệ tử thân truyền của Ma Cưu, Di Nô vẫn là người được chiều chuộng nhất, cũng chỉ có y là thoải mái nhất trước mặt sư phụ.

Cơ An Ni lập tức mở miệng phản bác:

- Không thể nào, nước Đan Mạch nếu như bồi dưỡng ra Hàng Đầu Sư người Hoa lợi hại như thế, thì tại sao chúng ta hoàn toàn không biết gì cả?

Di Nô cười nhạt một tiếng và nói:

- Ta không nói hắn ta là Hàng Đầu Sư, Hàng Đầu thuật của nước Đan Mạn, nhưng không chỉ có nước Đan Mạn chúng ta có.

Một số quốc gia Đông Nam Á khác hàng xóm với nước Đan Mạn đều có thừa kế Hàng Đầu thuật, mỗi nước đều có Hàng Đầu Đại Sư cực kỳ lợi hại.

Cơ An Ni mở to miệng, đang muốn mở miệng nói lại, Ma Cưu liền khoác tay nói:

- Được rồi, các người đều lui xuống nghỉ ngơi đi, Di Nô ở lại.

- Vâng thưa sư phụ!

Mọi người cúi người nhận lệnh.

- Sư phụ, giờ làm thế nào đây ạ?

Đợi những người khác đi ra ngoài hết, Di Nô liền vội hỏi, hết sức lo lắng.

Ma Cưu nhìn y im lặng. Di Nô nói:

- Thật không ngờ phái Nạp Cát lại to gan như vậy, trăm phương ngàn kế muốn phá kế hoạch lớn của sư phụ. Sư phụ, đệ tử lo rằng Tô Nam sẽ còn đến để gây sự.

Trận đại chiến giữa Ma Cư và Tô Nam, Nguyên Thành Tử kia, Di Nô không tham gia, chỉ là ở ngoài để lược trận. Có điều, Tô Nam không chết dưới tay của Ma Cưu, Di Nô lại là người biết điều đó. Trước mắt, Tô Nam và cả phái Nạp Cát đều bị tổn thất nặng. Chỉ cần có Ma Cưu trấn thủ, thì trong khoảng thời gian ngắn, chắc chắn Tô Nam sẽ không dám ngó đầu ra nữa.

Điều mà Di Nô lo lắng là tình hình sau khi Ma Cưu tu luyện Thiên Quỷ Hàng.

Mặc dù nhìn qua, sư phụ là vô cùng tin tưởng, nhưng mặt nguy hiểm của Thiên Quỷ Hàng, là một Hàng Đầu Sư đều hiểu được. Rốt cuộc Ma Cưu nắm chắc được mấy phần, thì chỉ có trời biết được. Nhỡ may trong lúc Ma Cưu đang tu luyện Thiên Quỷ Hàng ngã xuống mà chết, thì Tô Nam lên ngôi trở thành Đại Quốc Sư. Đối với Di Nô và Bất Cổ phái mà nói, thì đó thật là phiền phức chết người.

- Tô Nam?

Ma Cưu cười nhạt một tiếng, lập tức lộ ra thần sắc khinh thường.

- Cứ coi như ông ta hiện giờ vẫn còn sống đi, nếu muốn hồi phục lại tiêu chuẩn như bây giờ, không có thời gian hai mươi năm thì có nghĩ cũng đừng nghĩ đến.

Vốn dĩ đêm nay Ma Cưu đích thân xuất mã, chính xác là muốn lấy tính mạng của Tô Nam. Chỉ có người chết mới là an toàn nhất, tuyệt đối sẽ không làm phiền đến ngươi nữa. Có nghĩ cũng không nghĩ ra, trang viên đột nhiên xảy ra việc ngoài ý muốn, Ma Cưu đành phải từ bỏ trận đột kích cuối cùng đối với Tô Nam, Ma Cưu vội vàng quay trở về. Tuy nhiên đây cũng là vì Tô Nam đã bị thương nặng, mười hai tên âm quỷ khổ tâm nuôi dưỡng bị tiêu diệt sạch trong chốc lát, tinh thần bị trọng thương, Ma Cưu dự đoán rằng ông ta cũng khó thoát nạn. Nếu không thì Ma Cưu có thể vẫn sẽ mạo hiểm ở lại Hoàng phủ thêm một lúc nữa, sau khi giết chết hoàn toàn Tô Nam mới quay trở về trang viên.

Di Nô liền thở phào nhẹ nhõm.

Hai mươi năm!

Điều này thật sự hoàn toàn không cần lo lắng, cho dù là hai mươi năm sau, Ma Cưu có còn tồn tại trên thế giới này nữa hay không, nghĩ đến lúc đó, so sánh tiêu chuẩn của Tô nam và Di Nô, thì cũng chênh lệch quá xa, còn có điều gì phải sợ hãi chứ?

Di Nô y cũng không phải là ngu xuẩn, thời gian hai mươi năm mà vẫn không làm được gì người ta, thế thì đáng bị giết chết, không còn điều gì để nói.

- Di Nô, việc sưu tập nam nữ âm dương kia thế nào rồi?

Ma Cưu lập tức hỏi đến chính sự.

Di Nô vội khom người thưa:

- Xin sư phụ yên tâm đồ đệ đã chuẩn bị xong rồi. Phạm Anh và Cục trưởng Hoa của Cục cảnh sát thành Lạc Gia là bạn tốt. Cục trưởng Hoa cung cấp tài liệu ngày tháng năm sinh của cư dân, trải qua sàng lọc, bốn người nam nữ âm dương đều đã tìm được người chọn thích hợp. Cô gái cuối cùng đang đi công tác nước ngoài, hai ngày sau sẽ trở về. Chúng đệ tử đã chuẩn bị tốt mọi thứ rồi, cô ta vừa quay trở về liền bắt cô ta lại.

Vốn cho rằng nhất định sẽ nhận được sự đồng ý của sư phụ, ai ngờ rằng Ma Cưu lại nhíu chặt hai lông mày lại, lắc đầu và nói:

- Di Nô, tinh nguyên của mười hai âm hầu mất đi rất nhiều, e rằng phải bồi bổ nhiều mới được. Các ngươi phải sưu tập thêm mấy người nữa để làm chuẩn bị.

Di Nô giật mình sợ hãi.

508-ma-cuu-noi-tran-loi-dinh-2/1162228.html

508-ma-cuu-noi-tran-loi-dinh-2/1162228.html

324

0

6 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.