TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 517
Diện mạo thật của Lư Sơn

Đối với những thứ này, Tiêu Phàm chỉ là lướt qua mà thôi, hai mắt ngay sau đó hướng về phía trung tâm Thánh Tuyền.

Ở nơi đó, có ba cái lá sen màu xanh biếc, có thể, đó không phải là lá sen, chỉ là nhìn qua thì có chút giống mà thôi. Ba cái lá sen tạo thành một đồ án hình chữ phẩm, lá sen ở chính giữa, lại nở ra một đóa hoa đỏ tươi thắm.

Chợt nhìn, loài hoa màu hồng này có phần giống với hoa sen, nhưng nhìn kỹ một chút thì có thể nhìn thấy có sự khác nhau rõ rệt. Loài hoa màu hồng này không to, nhưng lại tươi sắc hơn nhiều so với hoa sen. Toàn thân đỏ choét, tựa như được tạo nên bởi việc chạm trổ mã não màu hồng, trong suốt lóng lánh, tạo cho con người một cảm giác rất ảo, càng giống như là vật phẩm trang sức của người nhân công tạo ra.

- Xích Viêm Thảo...

Tiêu Phàm thì thầm nói, trong mắt cũng toát lên thần sắc cực kì sốt ruột hiếm thấy.

Trong “Duy tân tổ sư văn tập” không miêu tả một cách tỉ mỉ hình dáng của “Xích Viêm Thảo”, nhưng Tiêu Phàm dường như có thể chắc chắn được ngay, không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là “Xích Viêm Thảo”. Đối với các loại dược vật, Tiêu Phàm có thể được coi là kiến thức sâu rộng. Rất nhiều loại kỳ dược người khác chưa từng nhìn thấy, chưa từng nghe thấy, Tiêu Phàm không những dự trữ, mà thậm chí còn sử dụng rất nhiều lần rồi. Nhưng có rất ít loại cỏ dược gì có thể giống với cây hoa màu hồng này, có thể mang lại cho hắn sinh khí mãnh liệt như thế.

Sức sống như biển!

Cứ coi là dưới sức mạnh chèn ép của thạch trận, sinh khí của loài thảo dược này vẫn phát tán ra liên tiếp không ngừng.

Cả Thánh Tuyền dường như là một tấm sắt đen nhánh, duy chỉ có xung quanh “Xích Viêm Thảo” có một chút gợn sóng nổi lên, có thể nhìn thấy nước gợn chuyển động, cũng không giống với các mặt nước khác, có kỳ hàn thấu xương bay lên.

“Xích Viêm Thảo” tắm mình trong linh khí trời đất, hấp thu tinh hoa âm dương, bình thản ôn hòa. Như vậy mới có hiệu quả cải tử hoàn sinh. Nếu là vật chí âm hoặc chí dương, thì đương nhiên dược hiệu mãnh liệt không gì sánh bằng. Thế nhưng lại mất đi khí ôn hòa, khó tránh khỏi được thiếu sót.

Có điều, nói một cách nghiêm túc thì loài hoa màu hồng tươi đẹp vô cùng này chỉ là một nụ hoa, mới khẽ nở, chứ chưa nở rộ.

Tâm trạng hừng hực của Tiêu Phàm thoáng cái đã hạ bớt, trong mắt hiện lên vẻ thất vọng sâu sắc.

Cây “Xích Viêm Thảo” này chưa hoàn toàn trưởng thành.

Mặc dù hiện tại cảm giác, sinh khí của “Xích Viêm Thảo” vô cùng dồi dào, nhưng điển tích ghi lại, “Xích Viêm Thảo” chưa hoàn toàn trưởng thành, vì thế hiệu quả trị liệu sẽ giảm bớt đi. Khó trách Ma Cưu trở về trang viên sống lâu như thế rồi mà vẫn chưa bắt đầu tu luyện “Thiên Quỷ Hàng”, dự là ông ta cũng đang chờ đợi sự hoàn toàn trưởng thành cuối cùng của “Xích Viêm Thảo”.

Tuy nhiên Tiêu Phàm không bởi như vậy mà rời đi, hai mắt khép hờ, trâm ngân một lúc, sau đó đứng dậy và làm một chưởng đẩy ra ngang. Mặt nước tĩnh lặng như gương, cuồng phong chợt đến, cuối cùng nổi lên một trận gợn sóng. Năm ngón tay Tiêu Phàm như câu, triển khai “Cầm long công”, một trận thủy tiễn tinh tế và trong suốt bay về phía bên này, ngay tức khắc kỳ hàn đập vào mặt. Tiêu Phàm lật cổ tay một cái, “Càn Khôn Đỉnh” hiện ra, trận thủy tiễn đó vẽ ra một đường cong duyên dáng trên không trung, rơi vào bên trong “Càn Khôn Đỉnh”.

Tiêu Phàm lại trầm ngâm nhìn lại, trong “Càn Khôn Đỉnh” có nhiều giọt nước suối, tuyệt đối không phải là bộ dạng đen như mực ấy, mà là trong suốt, thoáng có mùi thơm. Cái khí kỳ hàn thấu xương kia đã biến mất, không còn thấy bóng nào đâu nữa.

Tiêu Phàm gật đầu hài lòng.

Xem ra nước suối này không có điều gì bất thường khác, chủ yếu là do địa mạch ở đây quá mức băng hàn tạo nên. Vừa rời khỏi địa mạch, khí kỳ hàn được “Càn khôn đỉnh” hấp thu, nước suối liền khôi phục lại trạng thái bình thường.

Cứ như vậy, dòng thánh tuyền này không đến mức sẽ gây nên trở ngại quá lớn đối với việc hắn hái “Xích Viêm Thảo”.

Nhìn sâu vào “Xích Viêm Thảo” ở giữa Thánh Tuyền, trong mắt Tiêu Phàm chợt hiện lên vẻ kiên quyết, không nhìn về phía “Xích Viêm Thảo” nữa, mà bắt đầu xoay vòng quay Thánh Tuyền, dưới chân dẫm lên phương vị Thất Tinh, hai tay nắn bí quyết, miệng lẩm bẩm. Mỗi một cột đá trước mặt đều phải dừng lại ở một hồi, duỗi ngón tay ra, vừa vẽ vừa viết trên cột đá. Nếu có người nhìn thấy, họ còn tưởng rằng người này bị điên rồi.

Tất nhiên, nếu đại sư tinh thông thuật pháp ở đây thì lập tức có thể nhìn ra, Tiêu Phàm đang khắc trận vân của mình trên cột đá này.

Động tác của Tiêu Phàm rất nhanh, ước chừng một khắc đồng hồ, thì rất nhanh quay được một vòng. Lúc này, hắn đã có thể cảm ứng được một cách rõ ràng hơi thở của Cơ Khinh Sa, đang rất nhanh hướng gần về phía bên này. Xem ra những thủ đoạn nhỏ mà hắn bố trí ở trong mê cung đã sắp mất hiệu lực rồi.

Tiêu Phàm miệng niệm bí quyết, dang tay phải ra chỉ hai chỉ, khắc một chuỗi đường hoa văn cực kỳ cổ quái chọc trời trên cột đá cuối cùng.

Bỗng nhiên lúc đó, “ầm” một tiếng, toàn bộ thạch trận gần như đều chấn động. Trên mười hai cái cột đá, lóng lánh chút hào quang, giống như bọt nước vậy, vây quay cột đá và không ngừng quay cuồng về phía trước.

Mười hai luồng hơi thở quỷ dị từ đỉnh cột đá phun ra, từ trên vách suối mười hai đỉnh đầu điêu khắc bạch ngọc trần truồng bắn thẳng vào. Trong phút chốc toàn bộ Thánh Tuyền đều sôi trào lên, vốn dĩ đen như mực, nước suối chắc tựa như thép, cuồn cuộn lên bọt khí. Từng đợt từng đợt âm khí bay lên từ trong nước suối, liền bị mười hai điêu khắc bạch ngọc trần truồng lần lượt hấp thu vào.

Tiêu Phàm dáng vẻ nghiêm túc, người lùi về sau hai bước, hai mắt nhấp nháy, dán mắt nhìn vào Thánh Tuyền và điêu khắc bạch ngọc trước mắt, kỹ xảo phiên chuyển, một chồng Phù Lục chua sa dày cộm đã nắn gọn trong lòng bàn tay. Tay trái nắn bí quyết, dựng thẳng trước ngực, miệng nhẹ nhành niệm chú.

Một luồng hơi thở mạnh mẽ vô cùng, đi ra từ cơ thể của hắn.

Nước suối bên trong Thánh Tuyền cuồn cuộn mạnh mẽ, kỳ hàn âm khí rót nhanh vào trong mười hai điêu khắc bạch ngọc.

Toàn bộ trên Thánh Tuyền chợt tối sầm lại, một khối sương mù dày đặc màu đen bỗng bay ra từ đỉnh của mười hai điêu khắc bạch ngọc, ngào ngạt khác thường, rất nhanh liền tạo thành một dàn bóng người rõ ràng trên đỉnh đầu điêu khắc.

Sáu nam sáu nữ, người trần như nhộng, miệng mũi hiện ra, tựa như người thật.

Tiêu phàm đến thành Lạc Gia chỉ có mấy ngày thôi, nhưng đã có mấy lần lĩnh giáo âm quỷ mà Hàng Đầu Đại Sư nuôi dưỡng. Dương đồng âm đồng mà Phạm Anh nuôi dưỡng có điều lại là hình dáng của một đứa bé, năng lực rất có hạn. Sáu tên âm bộc mà Tô Nam nuôi dưỡng, bộ dạng cũng đã là thanh niên, thân thể to khỏe hơn nhiều, miệng mũi rõ nét. So với Phạm Anh, thì càng lợi hại hơn nhiều.

Nhưng, nếu so sánh với âm bộc mà Tô Nam nuôi dưỡng và mười hai bóng người trước mắt này, thì còn thua kém hơn nhiều.

Mười hai bóng người này không những miệng mũi rõ nét, mà còn có biểu lộ tình cảm, lơ lửng giữa không trung, từng người từng người nhìn từ trên xuống, trợn trừng mắt nhìn Tiêu Phàm. Hơn nữa, thân thể của học đã hoàn toàn giống thể thực, đen nhánh, trong đêm tối, giống như người thật.

Từng luồng khí hàn u ám đến tột cùng chỉ phát ra từ trong cơ thể họ, thậm chí còn làm cho người ta khó chống đỡ lại hơn khí hàn của Thánh Tuyền. Dù là Tiêu Phàm có Hạo Nhiên Chính Khí vận chuyển cực nhanh, vẫn cảm thấy lạnh toàn thân, khó có thể chịu được kỳ hàn.

Ước chừng một thời gian uống một tách trà, thì Thánh Tuyền không ngừng sục sôi cuối cùng cũng tĩnh lặng trở lại, nhưng lại không có bộ dạng đen như mực kia nữa, mà thành nước suối bình thường. Sóng khẽ gợn, sóng sánh lăn tăn, thậm chí ngay cả “Xích Viêm Thảo” ở chính giữa dòng suối cũng đều khẽ chập chờn theo gió, cảm giác như cả Thánh Tuyền này dường như đều bị tháo cạn hết linh khí vậy.

Mười hai cái bóng người giữa không trung hoàn toàn đông lại thành hình. Trong đêm tối, ánh mắt của bóng người là màu đỏ, hai mươi bốn con mắt chỉ mang màu đỏ hung hăng nhìn thẳng vào Tiêu Phàm. Dù không phát ra nửa tiếng động, nhưng khí thế cũng đủ làm cho người ta sợ hãi.

Tiêu Phàm hít một hơi thật sâu.

Theo lời đồn đại, Ma Cưu Đại Quốc Sư nuôi sáu cặp âm quỷ, xem ra lời đồn đại đó đúng là sự thực rồi, sáu cặp quỷ này, hiện giờ đang đứng trước mắt hắn. Sở dĩ Ma Cưu có thể làm được những việc mà các Đại Quốc Sư khác không làm nổi, ngoại trừ thiên phú cực kỳ xuất chúng ra, thì e rằng nơi Thánh Tuyền cực âm này cũng là một trong những nguyên nhân mấu chốt.

Cái gọi là âm quỷ, vốn dĩ là do âm khí kỳ hàn của địa phủ ngưng tụ mà thành. Nơi mà âm khí càng đậm đặc, âm hồn sinh ra ngày càng dày. Hàng Đầu Đại Sư lại làm thêm pháp, thu lấy âm linh, kết hợp với âm quỷ liền luyện thành âm bộc của mình rồi.

Khí cực âm này của Thánh Tuyền khác thường như thế này, đồng nghĩa nó là cánh tay đắc lực của Ma Cưu Đại Quốc Sư. Dựa vào trận pháp phụ chi ở đây, ngưng tụ âm khí địa mạch, nuôi dưỡng âm quỷ, hiển nhiên làm ít hưởng nhiều.

Thảo nào đối đầu với Tô Nam, cái mà Ma Cưu dựa vào từ đầu đến cuối đều là pháp lực của chính mình, chứ chưa từng lấy âm bộc ra để trợ giúp. Thì ra âm bộc của ông ta đều ở lại nơi cực âm này. Vừa dựa vào Thánh Tuyền bồi dưỡng quỷ vật, vừa tạo thành một thủ đoạn phòng ngự khác thường hùng mạnh, thế lại là một công đôi việc.

Tuy nhiên trong lòng Tiêu Phàm cũng đang nghi ngờ, sáu cặp âm quỷ này chỉ có thể nuôi ở đây, luôn dựa vào khí cực âm của Thánh Tuyền để bồi dưỡng. Nếu giống như các Hàng Đầu Sư khác, mang theo bên mình, thì e rằng mạnh như Ma Cưu Đại Quốc, cũng chịu không nổi như thế.

Âm quỷ hùng mạnh như thế, ngày thường tinh huyết linh khí dùng để tự nuôi dưỡng bọn họ, không biết cần bao nhiêu nữa.

Nếu chỉ là dựa vào lực lượng tự thân đơn thuần để nuôi dưỡng nhiều âm quỷ như vậy, thì Hàng Đầu Sư có lợi hại đến mấy, cũng sẽ rất nhanh bị hút khô.

506-dien-mao-that-cua-lu-son/1162225.html

506-dien-mao-that-cua-lu-son/1162225.html

278

0

6 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.