TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 516
Thánh Tuyền

Sau đó, Cơ An Ni liền nhìn thấy một người.

Một chàng trai trẻ người Hoa nhã nhặn nho nhã, thậm chí có chút gầy yếu, lờ mờ đứng trước người gã.

Cơ An Ni ngẩng cao đầu, nhìn chằm chằm vào hắn một cách dữ tợn. Chàng trai này vốn dĩ thấp bé hơn nhiều so với gã ta, khi đứng trước mặt gã thì như một đứa trẻ con vậy. Mà giờ, gã ta lại phải ngẩng đầu nhìn lên.

- Ngươi là ai?

Từ trong chỗ sâu thẳm của cổ họng, Cơ An Ni thốt lên ba chữ như vậy.

Ngôn ngữ nói ra chính là tiếng Hán.

Bởi vì chàng trai này vừa nhìn đã biết không phải là dân bản địa, mà là người Hoa cao cao tại thượng ở thành Lạc Gia kia.

- Ta là Tiêu Phàm, Cơ An Ni đại sư, ngươi mệt rồi, nên đi nghỉ trước đi!

Tiêu Phàm khẽ cười nói.

Không đợi Cơ An Ni hỏi đến câu thứ hai, trong đầu trời đất quay cuồng, đến đây liền hôn mê bất tỉnh. Một Hàng Đầu Sư tinh thần vừa mới chịu sự tổn thương nặng, chưa từng hồi phục, đương nhiên không phải là đối thủ của Chưởng giáo chân nhân đương đại Võ Cực Môn. Tiêu Phàm không lấy mạng gã ta đã là hết sức nhân nhượng rồi. Có điều tinh thần Cơ An Ni hai lần chịu tổn thương nặng rồi, ít nhất trong vòng sáu tháng chắc chắn sẽ mất đi bất cứ năng lực chiến đấu nào, sẽ không có bất cứ sự uy hiếp nào đối với Tiêu Phàm. Về sau có thể phục hồi như cũ được không, còn phải xem vận khí của gã thế nào nữa.

Thả Cơ An Ni ra, Tiêu Phàm lúc này mới thăm dò cẩn thận tình hình trong thạch trận.

Với sự khống chế của sức mạnh thần niệm và sức mạnh cảm ứng của bảo vật, thì thạch trận vẫn còn tồn tại, hơn nữa lại càng thêm lợi hại. Trong phạm vi nho nhỏ này, sức mạnh thần niệm gần như hoàn toàn không có cách nào để ly thể. Huyền Vũ Giáp cũng im lặng, không có bất cứ phản ứng nào.

Cũng may phạm vi của thạch trận rộng như vậy, cho dù màn sương đen dày đặc, âm hàn kích thể, Tiêu Phàm vẫn rất nhanh liền lưu động một vòng, nhận định chắc chắn rằng sẽ không có sự tồn tại của Hàng Đầu Sư khác hoặc là các loại linh trùng linh sủng nữa.

Không hổ là vùng cực âm của quốc gia cực nhiệt, hơi thở âm hàn của nơi này rất khác thường. Dù là Tiêu Phàm pháp thuật tu vi uyên thâm, nội lực thâm hậu vô cùng, ở đây quá lâu thì cũng khó có thể chịu được. Không thể không nhắc tới Hạo Nhiên Chính Khí, toàn thân lưu truyền, ngăn chặn âm khí kì hàn có thể thâm nhập thẳng vào sâu thẳm linh hồn.

Tuy nhiên Hạo Nhiên Chính Khí vừa lưu chuyển toàn thân, kì hàn đó lập tức bị loại bỏ ra bên ngoài cơ thể, khó có thể dựa vào. Dường như Hạo Nhiên Chính Khí chính là khắc tinh của khí âm hàn này.

Chỉ có màn sương đen đang bao phủ trên Thánh Tuyền lại càng thêm dày đặc.

Tiêu Phàm thở ra thành tiếng, Hạo Nhiên Chính Khí xoay chuyển, đánh “hô” một chưởng, kích thẳng ra ngoài, trong phút chốc chưởng phong gào thét, uy thế rất kinh người. Chỉ tiếc là không có người ở bên, không biết Chưởng giáo chân nhân Võ Cực Môn ôn tồn lễ độ, ra tay cũng có lúc uy mãnh hống hách như thế này.

Nơi mà chưởng phong lướt qua, màn sương đen cuồn cuộn, đều đều tản ra về hai phía.

Một pho tượng hình người nhỏ bé hiện ra cái bóng, đồng thời cũng hiện ra một góc của Thánh Tuyền. Mặt nước đen xì như mực, hàn khí kinh người, thậm chí ngay cả tia sáng chiều ở trên cũng không có phản xạ, hình như đây không phải là một dòng nước trong, mà là một lọ mực dày đặc.

Dù là Tiêu chân nhân chưởng lực kinh người, Hạo Nhiên Chính Khí thiên nhiên khắc chế âm khí kì hàn của nơi này, bề ngoài của Thánh Tuyền này cũng tầm khoảng bảy tám chục mét vuông, sương màu đen tích đọng thực sự quá dày đặc. Một chưởng đi qua cũng chỉ có thể xua tan một góc nhỏ của màn sương đen đó, làm lộ ra một phần dung mạo thật sự. Hơn nữa, chưởng phong vừa thoáng qua, sương đen lập tức tụ lại, che lấp hết tất cả mọi thứ.

Chính tại phút chốc ngắn ngủi này, Tiêu Phàm cũng có thể nhìn ra, cái pho tượng hình người nho nhỏ kia chính là được đặt trên vách đá của cái ao, toàn thân được tạo thành bởi bạch ngọc. Đó là dáng vẻ của một cô gái, thân hình lõa lồ, dáng người vô cùng xinh đẹp, miệng mũi trên mặt tự nhiên, rất có hồn, giống như lúc nào cũng có thể sống trở lại vậy. Chạm trổ tinh xảo vô cùng.

Ở cạnh nơi cách pho tượng cô gái không xa lại có một pho tượng hình người con trai, cũng là lõa lồ, hình thái khác nhau, nhưng lại là gương mặt dữ tợn.

Trong lòng Tiêu Phàm vừa động, quay đầu lại phía sau nhìn vào cái cột cách đó không xa.

Cái khắc trên cột đá này cũng là hình dáng lõa lồ của một người con gái, dường như cũng được nhào nặn bằng bạch ngọc trên vách đá hồ Thánh Tuyền, cũng là cùng một cô gái, chỉ có điều là lớn nhỏ khác nhau. Cột đá cao tới mấy trượng, cô gái khỏa thân ngực to mông nở, lộ ra vẻ đồ sộ đặc biệt. Mà điêu khắc bạch ngọc trên vách hồ này lại còn thấp bé hơn một ít, xem ra nhìn thon thả xinh đẹp hơn nhiều.

Nhưng hình thái, diện mạo cả hai rõ ràng là đều giống nhau.

Tiêu chân nhân mặc dù hiểu biết sâu rộng, nhưng trong phút chốc cũng là không hiểu ra sao cả, những pho tượng đặt ở chỗ này là có dụng ý gì. Là ý đồ đặc biệt của Hàng Đầu Sư hay là một thứ đồ đằng cổ kính nào? Hoặc là thần chỉ thờ cúng của “Bất Cổ phái” ?

Tiêu Phàm không có thời gian đi tìm hiểu sâu về cái này, liền ngồi khoanh chân xuống bên cạnh Thánh Tuyền, cổ tay vừa lật, trong tay xuất hiện một chiếc nhẫn màu xanh. Chính là “Tạo Hóa Hoàn”, một trong tam bảo trấn giáo của Võ Cực Môn. Tuy nhiên Tạo Hóa Hoàn này chỉ là một chế phẩm mô phỏng, chính phẩm sớm đã thất lạc nhiều năm rồi. Giống với văn chương thất lạc của Vô Cực Môn, là bảo vật mà bao thế hệ truyền nhân Vô Cực chăm chỉ, cần cù, muốn tìm về.

Hiệu ứng lớn nhất của “Tạo Hóa Hoàn” này chính là có thể hội tụ linh khí, liên tục không ngừng cung cấp năng lượng lớn mạnh cho chủ nhân. Chính phẩm “Tạo Hóa Hoàn” còn có rất nhiều công hiệu thần kỳ khác, chế phẩm mô phỏng lại không có sự thần kỳ như thế, linh khí hội tụ cũng không đậm đặc như linh khí của chính phẩm được.

Ngày bình thường Tiêu Phàm rất ít dùng đến “Tạo Hóa Hoàn”. Suy cho cùng thì trên thế giới này, cao thủ có thể chống đối lại với Chưởng giáo chân nhân đương đại Võ Cực Môn rất ít thấy. Đối thủ cần Tiêu Phàm dùng đến phương thức đánh lâu dài để quyết định thắng thua càng hiếm có, ít lại thêm ít.

Tuy nhiênở trước Thánh Tuyền của “Bất Cổ phái” cực kỳ kì dị này, Tiêu Phàm không dám sơ suất.

Đặc biệt nơi đây là vùng trọng điểm của trang viên Ma Cưu, bên ngoài có không ít Hàng Đầu Sư và vệ sĩ mang súng đang tiến tới đây. Cơ Khinh Sa đã giao thủ với bọn chúng. Nhờ vào sự bố trí dọc đường của Tiêu Phàm, ể có thể làm chậm hành động của chúng, nhưng sớm muộn gì thì cũng sẽ xông đến nơi này. Điều cấp bách nhất chính là, Ma Cưu Đại Quốc Sư bất cứ lúc nào cũng có thể trở về đây.

Tiêu Phàm không có nhiều thời gian để có thể trì hoãn.

Tiêu Phàm lập tức đem “Tạo Hóa Hoàn” xanh mơn mởn đeo vào ngón tay trỏ tay trái, lập tức liền cảm nhận được một luồng linh khí trời đất dồi dào vô cực đang từ “Tạo Hóa Hoàn” liên tiếp tràn ra ngoài, hấp thu một chút, liền làm cho người ta phấn chấn tinh thần hẳn lên.

Tiêu Phàm hai đầu gối ngồi xếp bằng, tay trái thả trước ngực, tay phải nắn bí quyết, miệng lẩm bẩm và bắt đầu làm phép.

Linh khí trời đất xung quanh quay cuồng và bắt đầu khởi động, lấy Tiêu Phàm làm trung tâm, tụ tập lại phía bên này. Trong thạch trận tràn ngập sương đen, sự biến hóa của linh khí thiên địa cũng theo đó mà cuồn cuộn không ngừng.

❤đọc truyện ở http://truyencuatui.net/
- Mở!

Tiêu Phàm bất ngờ hét lớn một tiếng.

Song chưởng đều xuất hiện.

Một luồng sức mạnh to lớn chợt phun ra mạnh hơn nhiều so với sức mạnh của chưởng vừa rồi, nó tựa như vạn mã lao nhanh, cuồn cuộn về phía trước. Trên Thánh Tuyền bao phủ màn sương đen sền sệt, vừa gặp phải lực mạnh này liền lập tức tan về phía sau.

Thánh Tuyền thần bí này cuối cùng cũng lộ ra diện mạo thật trước mặt Tiêu Phàm.

Một dòng nước suối đen như mực hiện ra trước mắt Tiêu Phàm. Dưới ánh trăng lờ mờ, giống như một chiếc gương đồng đánh bóng không đều, không có cảnh trí trong suốt, cứ giống như một tấm sắt tối đen như mực vậy.

Mặc dù màn sương đen trên không của Thánh Tuyền đã bị xua tan, nhưng Tiêu Phàm vẫn có thể cảm nhận được kỳ hàn đến thấu xương đang từ trong suối nước bay lên, tỏa ra bốn phía. Mười hai cái cột đá lớn tạo thành thạch trận, tác dụng lớn nhất dường như là để ngăn cách trong ngoài, không để cho kỳ hàn âm khí ở đây lại xâm nhập ra bên ngoài, nếu không thì sơn trang Ma Cưu đều sẽ bị đông thành băng. Cũng giống như thế, nếu âm khí ở đây tiêu tan giữa trời đất, thì cũng sẽ không còn cách nào để tạo ra thần dược “Xích Viêm Thảo” như thế nữa.

Vách tường của Thánh Tuyền được xây dựng bởi việc xây đắp một loại nham thạch màu đen. Trên vách ao lại là tượng đá được điêu thành bởi mười hai tôn bạch ngọc, được sắp xếp một cách ngay ngắn. Có sáu nam, sáu nữ, hình thái mỗi người khác nhau, nhưng đều người trần như nhộng, đối ứng với cột đá cao lớn ở bên ngoài.

505-thanh-tuyen/1162224.html

505-thanh-tuyen/1162224.html

303

0

6 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.