Chương 466
Kế hoạch của Hoàng Thanh Vân
Về chuyện giữa Hoàng Dũng Huy và Phạm Linh, Hoàng Thanh Vân vẫn là lần đầu nghe nói đến, không khỏi liếc mắt nhìn Hoàng Cao Huy một cái, Hoàng Cao Huy lập tức giải thích cho cha:
- Là em họ của Phạm Nhạc tiên sinh, con gái của lão tiên sinh Phạm Cao Minh, năm ngoái đã qua đời rồi, trong nhà thiếu một khoản nợ. Trước mặt Phạm Linh tiểu thư đang biểu diễn tại phòng trà của khách sạn Kim Hải Ngạn, Dũng Huy rất thích cô ấy...
Đầu óc của Hoàng Thanh Vân là thông minh cỡ nào, trong nháy mắt liền hiểu rõ quan hệ trong đó. Mặc dù Phạm Linh biểu diễn ở phòng trà của khách sạn Kim Hải Ngạn, làm cho ông ta có chút không thể tiếp nhận. Thế nhưng nếu như Tiêu Phàm đã ở trước mặt nhắc đến chuyện này, về tình về lý, hiện tại không thể cự tuyệt. Hơn nữa, Tiêu Phàm nói hai người trẻ tuổi này có duyên phận vợ chồng, được nhân vật giống như thần tiên như vậy xem qua tướng mạo, ắt hẳn sẽ không sai được.
- Ha ha, chuyện của hai người trẻ tuổi, cư nhiên cũng khiến cho Tiêu chân nhân hao tâm như vậy, tôi thay mặt cho Khuyển tử biểu thị lòng cám ơn sâu sắc với Tiêu chân nhân. Nếu như Tiêu chân nhân đã nói như vậy, thế thì hai người này khẳng định là có duyên có phận rồi, Hoàng gia chúng tôi rất vui trở thành thân thích với Phạm Nhạc tiên sinh. Tương lai hai nhà Hoàng Phạm không những có thể vứt bỏ hiềm khích trước đây, còn có thể bắt tay hợp tác nữa.
Hoàng Thanh Vân cực kỳ có quyết đoán, gần như không có nửa phần do dự, lập tức đồng ý.
Tương đối mà nói, Hoàng Thanh Vân nhìn càng xa hơn so với Hoàng Cao Huy. Hoàng Thanh Vân rất hiểu việc coi Phạm Nhạc trở thành trưởng bối tương lai của Phạm gia, thế thì việc xây dựng một nền móng, nhất định phải xử lí gọn Phạm Anh, Phạm Nhạc mới có thể lên được.
Kết quả như vậy, Hoàng Thanh Vân quả thật quá vui vẻ muốn nhìn thấy rồi. Bất kể cô gái tên Phạm Linh kia có phải là tướng mạo rất giống khủng long hay không, đều không nằm trong phạm vi Hoàng Thanh Vân ưu tiên suy nghĩ. Huống chi Hoàng Dũng Huy thích cô ta như vậy, nghĩ đến diện mạo tất cũng sẽ không quá khó coi.
Tiêu Phàm cười gật gật đầu, đang muốn mở miệng, sắc mặt bỗng nhiên hơi đổi.
Nguyên Thành Tử cũng nhẹ nhàng dương hai hàng lông mày lên, dường như cũng đã nhận ra loại thay đổi khác thường nào đó.
- Xem ra có khách đến thăm hỏi rồi. Hoàng tiên sinh, ông tối nay chú ý nghỉ ngơi một chút. Khoảng thời gian này, tôi đề nghị ông vẫn là cố gắng không nên đi ra ngoài, dưỡng tốt thân thể trước rồi tính. Ở nơi này, cơ bản là vô cùng an toàn.
Tiêu Phàm lập tức khôi phục lại vẻ bình thường, ôn hòa nói.
Hoàng Thanh Vân luôn miệng nói:
- Đương nhiên đương nhiên, tất cả đều chiếu theo phân phó của Tiêu chân nhân.
Loại tình hình trước mắt này, ông cũng không dám tùy tiện rời khỏi sự che chở của Cửu Cung Bát quái đại trận. Nếu như đã bị vạch mặt, Phạm Anh ra tay một lần với ông ta, liền sẽ không có bất luận kiêng kỵ gì nữa. Chiếu theo tính cách của Phạm Anh, nhất định sẽ muốn đưa ông ta đến chỗ chết càng nhanh càng tốt.
- Được, vậy chúng tôi cáo từ trước.
Nguyên Thành Tử và cha con họ Hoàng vội vàng đứng dậy tiễn.
Xuất phát từ lễ tiết, Hoàng Cao Huy muốn đích thân tiễn Tiêu Phàm về biệt thự, Tiêu Phàm khoát khoát tay, ngăn anh ta lại, nói:
- Hoàng đại thiếu nghỉ ngơi sớm một chút, muộn quá rồi.
Hoàng Cao Huy còn muốn khách khí, Cơ Khinh Sa nhẹ nhàng cười, thấp giọng nói:
- Hoàng đại thiếu, có những thứ không sạch sẽ qua đây rồi, Hoàng đại thiếu vẫn là ở nơi này tương đối an toàn.
Hoàng Cao Huy chấn động, sắc mặt “soạt” một tiếng trở nên trắng bệch, há hốc miệng, lại nói không ra lời. Cho dù Hoàng Cao Huy ở trên thương trường sát phạt quyết đoán, cực kỳ thông minh tháo vát, đối mặt với loại sức mạnh phi tự nhiên này, lại là nửa phần lực kháng cự cũng không có, không khỏi khiến anh ta lo sợ.
- Ở lại bên này không có chuyện gì đáng ngại, có trận pháp bảo vệ.
Phạm Nhạc thêm vào một câu.
Nếu Hoàng Thanh Vân và Hoàng Cao Huy đều đồng ý chuyện qua lại của Hoàng Dũng Huy và Phạm Linh, rất nhanh bọn họ sẽ trở thành thân thích. Quan cảm của Phạm Nhạc đối với huynh đệ Hoàng gia, đều rất tốt. Nhất là Hoàng Dũng Huy, có chút khờ dại, tâm địa lại rất tốt, Phạm Linh sau này đi theo nó, tuyệt đối sẽ không phải chịu thiệt thòi.
Hoàng Thanh Vân nhìn theo bóng dáng của đám người Tiêu Phàm dần biến mất trong màn đêm, nụ cười trên mặt dần thu lại, nói với Nguyên Thanh Tử:
- Thất thúc, có phải có cái gì không ổn rồi?
Vừa rồi, sắc mặt hơi đổi của Nguyên Thành Tử, Hoàng Thanh Vân sớm đã nhìn thấy.
Nguyên Thành Tử gật gật đầu, trầm giọng nói:
- Có thứ không sạch sẽ tiến vào rồi.
Sắc mặt Hoàng Thanh Vân lập tức thay đổi, thế nhưng ngay sau đó lại trấn định lại, có Thất thúc ở đây trấn thủ, thêm vào hai đại trận phòng hộ, ở đây khẳng định không sao, nghĩ một lát, nói:
- Thất thúc, chú cảm thấy, vị Tiêu chân nhân này là đến với mục đích gì?
- Ngươi đang hoài nghi cái gì?
Nguyên Thành Tử liếc nhìn ông ta một cái, giọng điệu có chút không vui. Hiển nhiên, Nguyên Thành Tử không phải là người có thể lí giải phương thức tư duy của Hoàng Thanh Vân, người ta rõ ràng đã cứu mạng của ngươi, ngươi vừa chuyển thân lại bắt đầu hoài nghi mục đích của người khác.
Hoàng Thanh Vân vội vàng nói:
- Thất thúc, chú đừng hiểu lầm, cháu không phải đang nghi ngờ Tiêu chân nhân, càng không phải là vong ân phụ nghĩa. Thế nhưng, Thất thúc, chú nói Tiêu chân nhân sẽ không phải là thực sự đến đây đi du lịch chứ? Lẽ nào là đặc biệt vì Phạm Nhạc chạy đến đây báo thù rửa hận cho y hay sao?
Nguyên Thành Tử hỏi ngược lại:
- Ngươi cảm thấy không có loại khả năng này sao?
Hoàng Thanh Vân gật gật đầu, vẻ lo lắng trên mặt càng đậm, nói:
- Chính là bởi vì loại khả năng này rất lớn, cháu mới lo lắng... Thất thúc, lão gia người nghĩ, Phạm Anh mặc dù không tính là gì, thế nhưng sau lưng gã lại có Di Nô. Nhất là mấy ngày trước, đại quốc sư đều đích thân trở về Ma Cưu trang viên. Thật sự muốn khai chiến toàn diện, Tiêu chân nhân cư nhiên rất lợi hại, dù sao vẫn là thế đơn lực mỏng một chút... Thắng thì đương nhiên là tốt nhất, chúng ta cũng trừ đi được mối họa lớn trong lòng. Thế nhưng ngộ nhỡ... Phiền phức của Hoàng gia chúng ta liền lớn rồi.
Một khi chọc giận Ma Cưu đại quốc sư, thành Lạc Già ai có thể chống đỡ nổi lửa giận của lão ta?
Nguyên Thành Tử lạnh lùng nói:
- Ngươi cho rằng, phiền phức hiện tại của ngươi còn nhỏ sao? Phạm Anh sớm muộn cũng sẽ ra tay nữa, thậm chí Di Nô cũng sẽ tiếp tục ra tay. Đây vốn dĩ chính là tử cục, không phải gã chết chính là ngươi vong, không có con đường thứ ba có thể đi.
Hoàng Thanh Vân hai mắt hơi nhíu lại, nói:
- Thất thúc, bất kể nói thế nào, Hoàng gia chúng ta cũng không thể khoanh tay chịu chết được chứ?
Nguyên Thành Tử quay đầu nhìn về phía ông ta, ánh mắt sắc bén, chậm rãi nói:
- Có lời gì, ngươi cứ nói thẳng, không cần phải quanh co, ở đây không có người ngoài.
- Vâng.
Hoàng Thanh Vân vội vàng khom người, thần thái kính cẩn.
- Thất thúc, lúc trước lão gia người bảo cháu chiêu mộ một Hàng Đầu Sư của “Nạp Cát phái”, cháu đặc biệt mời đến Duy Đa. Pháp lực của Duy Đa mặc dù bình thường, thế nhưng thân phận của anh ta lại không bình thường...
- Ồ? Anh ta có thân phận gì?
Hoàng Thanh Vân nhìn xung quanh một chút, hạ giọng nói:
- Căn cứ theo điều tra của chúng ta, anh ta cực kỳ có khả năng là con riêng của Tô Nam tiên sinh...
- Không thể nào!
Nguyên Thành Tử cả người chấn động, mãnh liệt mở to hai mắt, gắt gao nhìn thẳng Hoàng Thanh Vân.
- Ngươi nghe ai nói vậy?
Hoàng Thanh Vân cũng không lảng tránh ánh mắt sáng quắc của ông ta, thấp giọng nói:
- Thất thúc, chuyện này quả thật là rất có thể là sự thực. Cháu mời là thám tử tư cao minh nhất... Tô Nam tiên sinh mặc dù chưa hề kết hôn, lại cũng không phải là không có đàn bà. Chuyện này, trong “Nạp Cát phái” đã không phải là bí mật gì, rất nhiều người đều nói như vậy.
Khuôn mặt của Nguyên Thành Tử sớm đã trầm xuống, lại không hề quát ông ta nữa, mà là chắp hai tay lại sau lưng, chậm rãi dạo bước quanh phòng, một lát sau, dừng bước, nhìn về phía Hoàng Thanh Vân, từ từ nói:
- Ngươi phải nghĩ cho kĩ, nếu như thật sự là như vậy, đây chính là một trận đại chiến. Trước đây chỉ là một mình Phạm Anh đối phó ngươi, ngươi còn có đường sống thỏa hiệp. Một khi Tô Nam và toàn bộ “Nạp Cát phái” đều bị kéo vào, đừng nói ngươi, cho dù là ta, Ngọc Dương Quan chúng ta, đều không có biện pháp gì đứng bên ngoài. Đến lúc đó, thật sự sẽ là kết cục cửa nát nhà tan.
- Thất thúc, thật sự như vậy, cũng là do số mệnh, dù sao cũng trốn không nổi, còn không bằng cá chết lưới rách.
Trên mặt Hoàng Thanh Vân, lộ ra thần sắc cực kỳ nghiêm nghị.
Nguyên Thành Tử lại trầm mặt xuống, sắc mặt càng thêm nghiêm trọng. Hoàng Thanh Vân hết sức chăm chú nhìn ông ta, bình tĩnh hô hấp, một cái nháy mắt cũng không có.
Trầm tư một lúc lâu, Nguyên Thành Tử thở phào một hơi, như là đã hạ quyết tâm, nói:
- Được, nếu như ngươi đều không sợ, một người xuất gia như ta, có gì đáng để sợ chứ?
- Chính là như vậy. So với việc một ngày từ sáng đến tối nơm nớp lo sợ, bị người ta ép đến đường cùng như vậy, chi bằng liều chết đánh cược một lần.
Hoàng Thanh Vân cũng dứt khoát kiên quyết nói, ngay sau đó lại thêm một câu:
- Huống chi bây giờ còn có Tiêu chân nhân giúp đỡ, cháu cảm thấy, phần thắng của chúng ta cũng không nhỏ đâu.
- Hừ hừ, vũ khí tốt nhất để đối phó với máy bay chính là máy bay, vũ khí tốt nhất đối phó với xe tăng chính là xe tăng... Vũ khí tốt nhất đối phó với Hàng Đầu Sư, vẫn là Hàng Đầu Sư. Tiêu chân nhân nếu thật sự là vì Phạm gia mà đến, có thể trở thành đồng minh của chúng ta. Thế nhưng ngươi tốt nhất không được đem tất cả hy vọng đều ký thác trên người của hắn ta.
Nguyên Thành Tử sắc mặt âm trầm nhắc nhở ông ta vài câu.
Hoàng Thanh Vân vội vàng nói:
- Đạo lý này cháu hiểu, “Nạp Cát phái” bên đó đã truyền đến tin tức, Tô Nam đại sư trước giờ đều đang bế quan tu luyện, thế nhưng đã phái đến ba tên Hàng Đầu Sư đi suốt đêm đến đây, chuẩn bị điều tra nguyên nhân cái chết của Duy Đa.
- Ừ.
Nguyên Thanh Tử gật gật đầu.
- Ngươi phải nhớ kỹ, bất kể là ngươi có kế hoạch gì, đều phải nói trước cho ta một tiếng.
- Cái này là đương nhiên, đại cục vẫn phải dựa vào Thất thúc lão gia người đích thân chủ trì.
Hoàng Thanh Vân lập tức khom người về phía Nguyên Thành Tử, kính cẩn nói.
460-ke-hoach-cua-hoang-thanh-van/1162174.html
460-ke-hoach-cua-hoang-thanh-van/1162174.html
372
0
6 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
