TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 464
Kỳ Chính Cửu Cung Bát Quái trận

Hàng Đầu Sư hại Phạm Nhạc đã xác định là Phạm Anh.

- Hẳn là gã.

Tiêu Phàm khẳng định nói.

Nguyên Thành Tử không khỏi vuốt vuốt chòm râu hoa râm, kinh ngạc nói:

- Phạm Anh này, không ngờ đã lợi hại đến như vậy sao?

Dường như có chút khó có thể tin.

Tiêu Phàm cười cười, nói:

- Nguyên Thành chân nhân, gia hại Hoàng tiên sinh và giết chết Duy Đa cũng không nhất định đều là một người. Có lẽ là hai người đồng loạt ra tay, một người đối phó Duy Đa, một người khác thì nhân cơ hội hạ Hàng Đầu với Hoàng tiên sinh.

- Đúng vậy, rất có thể... Chân tướng chính là như vậy!

Nguyên Thành Tử bừng tỉnh đại ngộ, nói.

Dưới yêu cầu của Phạm Anh, Di Nô rất có thể cùng với Phạm Anh đồng loạt ra tay. Dựa vào khả năng của Di Nô, muốn đối phó với một vãn bối của “Nạp Cát phái”, cho dù vãn bối này là nhân tài mới xuất hiện của “Nạp Cát phái”, khó khăn cũng sẽ không quá lớn.

Hoàng Thanh Vân không có Hàng Đầu Sư bảo hộ, ở trước mặt Phạm Anh, liền giống như trẻ con, không chút lực kháng cự.

- Tiêu tiên sinh, nếu ngài có thể giúp đỡ Phạm Nhạc Phạm tiên sinh giải trừ Hàng Đầu, khẳng định cũng có thể giúp cha tôi giải hết, có phải hay không?

Hoàng Cao Huy đầy cõi lòng chờ mong hỏi han.

Đều là Hàng Đầu cùng một người hạ, đều là huyết hàng thuật, trên lý luận, hẳn là hoàn toàn không có vấn đề.

Tiêu Phàm khẽ vuốt cằm, nói:

- Ta có thể thử xem, tuy nhiên phải mời Nguyên Thành chân nhân tương trợ.

Nguyên Thành Tử vội tức nói:

- Tiêu chân nhân cứ việc phân phó, Ngọc Dương Quan đều nguyện ý nghe theo hiệu lệnh của Tiêu chân nhân.

Đây cũng là bởi vì danh hiệu của chưởng giáo đương đại Vô Cực Môn quá mức kinh người, Nguyên Thành Tử mới nói như vậy. Là một nhánh của đạo môn, nghe theo hiệu lệnh của chưởng giáo Vô Cực Môn, cũng không có gì có lỗi. Dường như hết thảy đều là đương nhiên như vậy.

Tiêu Phàm đánh giá một phen, nói:

t r u y e n c u a t u i n e t
- Tuy rằng tôi suy đoán lần này cũng là Phạm Anh ra tay, nhưng mấy năm trước Phạm Anh chẳng qua chỉ là Hàng Đầu Sư sơ cấp vừa mới nhập môn không bao lâu, công lực bình thường. Hiện giờ đã qua nhiều năm, công lực của Phạm Anh khẳng định thâm hậu hơn trước kia rất nhiều. Để phòng ngừa vạn nhất, vẫn muốn mời chân nhân ở trong này bố trí một Kỳ Môn Cửu Cung Bát Quái trận. Kỳ Chính hỗ trợ, trấn áp hoàn toàn nơi này. Như vậy mới có thể thêm mấy phần nắm chắc, khiến huyết hàng trong cơ thể Hoàng tiên sinh không chỗ có thể trốn.

Nguyên Thành Tử đôi mày xám trắng nhướn lên, vẻ mặt kinh ngạc, nửa tin nửa ngờ nói:

- Tiêu chân nhân, ngươi muốn thu phục huyết hàng này?

Tiêu Phàm mỉm cười gật đầu, nói:

- Quả thật có ý tứ này, ta muốn nghiên cứu một chút.

Đây cũng không phải Tiêu Phàm tâm huyết dâng trào, cũng không phải hắn “Học cứu khí” phát tác, cái gì cũng đều muốn nghiên cứu một phen. Mấu chốt vẫn là nguyên nhân nhắm về phía “Đồ tôn đích truyền của Ma Cưu” đấy. Phạm Anh cố nhiên không phải Đại Hàng Đầu Sư lợi hại, so sánh với Đại Quốc Sư Ma Cưu, kém xa vạn dặm. Dù sao gã là đệ tử đích truyền chính thức của Đại Quốc Sư Ma Cưu, song phương ở trên thuật pháp, là nhất mạch tương thừa.

Muốn lấy “Xích Viêm Thảo”, trong khoảng thời gian ngắn tất nhiên sẽ có một trận chiến với Ma Cưu. Như vậy tiến hành xâm nhập nghiên cứu đối với Hàng Đầu Thuật của Ma Cưu và cả “Bất Cổ phái”, là vô cùng tất yếu. Cái gọi là “Biết người biết ta trăm trận trăm thắng”.

Nếu không phải phải làm đến tuyệt đối không sai sót nhầm lẫn, như vậy có một Cửu Cung Bát Quái trận được bố trí dưới đất biệt thự, cũng tương đối đủ dùng.

- Điều này... Chỉ sợ không dễ dàng đâu?

Nhận thức đối với Hàng Đầu Thuật, Nguyên Thành Tử không thể nghi ngờ là ở trên Tiêu Phàm. Dựa vào truyền thừa đạo thuật Long Môn phái, nếu thật muốn trấn áp huyết hàng, không phải là không có hy vọng thành công. Mấu chốt là phải làm thế nào tách huyết hàng từ trong cơ thể Hoàng Thanh Vân ra ngoài, nếu không thì có thể ngọc nát đá tan. Đồng thời với trấn áp huyết hàng, thương tổn nghiêm trọng đến thân thể của Hoàng Thanh Vân. Thật giống như xạ trị hóa trị của Tây y vậy, giết người mười ngàn tự tổn tám ngàn. Giết chết tế bào ung thư rồi, tế bào tốt khác cũng bị giết không ít.

Mà hiện tại, nghe ý tứ này của Tiêu Phàm, chẳng những có thể dụ dỗ huyết hàng từ trong cơ thể Hoàng Thanh Vân đi ra, hơn nữa còn có thể thu phục.

Không phải giết chết, mà là nuôi dưỡng để nghiên cứu.

Loại tình hình này, Nguyên Thành Tử trước kia không cần nói đến chưa từng nghe qua, cho dù là nghĩ đều chưa từng nghĩ như vậy.

- Tiêu chân nhân, Hàng Đầu Thuật rất tà... Huống chi Phạm Anh lại không phải đi đường thẳng...

Nguyên Thành Tử không kìm nổi nhắc nhở một câu.

Có câu ngạn ngữ nói là “Dưỡng hổ di hoạn (nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà)”, Tiêu chân nhân ngươi không cần “Chơi khác người”, đến lúc đó không dễ thu thập, ngược lại bị hại.

Tiêu Phàm cười cười, nói:

- Nguyên Thành chân nhân, đừng lo, ta cũng chỉ là muốn làm một loại thử nghiệm. Có Kỳ Chính Cửu Cung Bát Quái trận trấn áp, cho dù lỡ tay, thứ này cũng trốn không thoát. Nếu muốn giết chết nó, vẫn là có thể làm được đấy. Đương nhiên, người không liên can nên tránh đi, miễn cho gặp vạ lây.

Nguyên Thành Tử cẩn thận ngẫm nghĩ một chút, cảm thấy Tiêu Phàm nói như vậy, cũng có vài phần đạo lý.

Bất kể nói thế nào, chỉ cần Tiêu Phàm có thể dụ dỗ huyết hàng từ trong cơ thể Hoàng Thanh Vân đi ra, ông ta liền có trên chín phần nắm chắc trấn áp được.

- Được, vậy sẽ theo lời Tiêu chân nhân nói.

Nguyên Thành chân nhân và các đệ tử liên can làm việc hiệu suất cao, cũng nằm ngoài dự liệu của Tiêu Phàm.

Một Kỳ Môn Cửu Cung Bát Quái trận nhỏ, lấy phòng ngủ của Hoàng Thanh Vân làm trung tâm, chưa tới một canh giờ, liền bố trí xong xuôi. Năm tên đệ tử đắc ý của Nguyên Thành Tử ẩn núp trong bóng tối đều được gọi lại, cộng thêm bản thân ông ta, đích thân động thủ, động tác cực nhanh.

Đương nhiên, chủ yếu nhất là, pháp khí bày trận của bọn họ đều là có sẵn, không cần tế luyện một lần nữa.

Nguyên Thành Tử giải thích với Tiêu Phàm, là vì lúc trước có cùng loại ý tưởng, sợ một đại trận trấn áp không được tà mị khí của huyết hàng, làm thêm một chuẩn bị phụ trợ trận pháp.

Không ngờ thật đúng là có công dụng.

Đương nhiên, trong khoảng thời gian này Tiêu Phàm cũng không có nhàn rỗi. Nguyên Thành chân nhân đốc suất các đệ tử bày trận ở bên trong phòng, hắn lại lòng vòng quanh căn biệt thự tiếp khách mà mình ở kia, suốt một canh giờ, cũng không biết hắn đang làm những gì.

Chỉ có Nguyên Thành Tử mới mơ hồ ở biệt thự bên kia cảm nhận được một tia dao động trận pháp như có như không.

Phỏng chừng Tiêu Phàm cũng đang áp dụng thi triển phòng ngự nhất định tại chỗ ở của mình. Thật ra là hợp tình hợp lý, hành vi hiện tại của Tiêu Phàm, trên thực tế tương đương đã là đối địch với “Bất Cổ phái”. Dưới tình hình Ma Cưu Đại Quốc Sư đã trở về bang Lạc Già, tự mình trấn thủ trang viên Ma Cưu, cẩn thận một chút tuyệt đối không có chỗ xấu.

Phòng ngủ của Hoàng Thanh Vân, trở nên đề phòng nghiêm khắc. Trong phòng ngủ, dụng cụ gia đình đều bị đem qua một bên, để trống vị trí trung gian. Hoàng Thanh Vân khoanh chân ngồi ở giữa, Tiêu Phàm ngồi đối diện với ông ta, Nguyên Thành Tử và Cơ Khinh Sa chia nhau ngồi ở hai góc.

Những người khác đều không thấy bóng dáng.

Mấy tên đệ tử của Nguyên Thành Tử vẫn ở bên ngoài phụ trách cảnh giới, đồng thời thủ hộ hai đại trận, phòng ngừa thời khắc mấu chốt có người quấy rối.

Tiêu Phàm vẫn là áo hoa, quần đùi cộc, chân đi một đôi giày da, khoanh chân ngồi đối diện với Hoàng Thanh Vân cũng là bảo tướng trang nghiêm, cũng không bởi vì loại trang phục phong cách này của Tiêu Phàm mà bị bất kỳ ảnh hưởng gì.

“Càn Khôn Đỉnh” màu đỏ ở trước mặt Tiêu Phàm tế lên. Một giọt huyết châu từ trong đỉnh nhỏ xuống. Chỉ chốc lát, mùi máu tanh vô cùng nồng đậm tràn ngập bên trong.

Cơ Khinh Sa không chớp mắt nhìn chằm chằm động tác của Tiêu Phàm, trên mặt hơi có vẻ lo lắng.

Cùng loại tình hình, không lâu cô vừa mới trải qua một lần, nhưng huyết hàng trong cơ thể Phạm Nhạc là hạ từ nhiều năm trước. Khi đó Phạm Anh vẫn là Hàng Đầu Sư sơ cấp vừa nhập môn không bao lâu, vì thế uy lực của Hàng Đầu hạ hữu hạn. Hiện giờ đã nhiều năm, tu vi của Phạm Anh hẳn là tăng trưởng không ít. Theo tình huống Hoàng Thanh Vân bị giày vò đâu đớn có thể nhìn ra được, uy lực huyết hàng đại tăng.

Tiêu Phàm tuy rằng thuật pháp cao thâm, dù sao trước đây không có chút quen biết với Hàng Đầu Thuật Hàng Đầu Sư, khả năng lỡ tay chẳng những có, hơn nữa tương đối cao.

Lỡ tay khi giải thuật thường thường nguy hiểm hơn so với lỡ tay khi thi thuật.

Nguyên Thành Tử cũng là thần sắc nghiêm túc, hai tay khép trong tay áo, âm thầm nắm tấm Phù Lục, chỉ cần nhất thời xảy ra ngoài ý muốn, lập tức đem Phù Lục đã tế ra, trấn áp yêu vật.

Khiến người không ngờ chính là, lúc này dụ dỗ huyết hàng không ngờ vô cùng thuận lợi, không có phiền toái như lúc giải huyết hàng cho Phạm Nhạc.

458-ky-chinh-cuu-cung-bat-quai-tran/1162172.html

458-ky-chinh-cuu-cung-bat-quai-tran/1162172.html

387

1

6 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.