TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Chương 26

Giữ đúng lời hứa, chú Chung kéo Ninh Thần, nhất định bắt anh xem con mèo mướp tên Hân Hân vừa bị thiến.

Ôn Nhu co mình trong túi mèo, thấy con mèo ngốc đã đuổi theo mình suốt mấy ngày qua đang nằm trong ổ.

Nó thè lưỡi, cổ đeo một cái vòng tròn kỳ lạ.

Nghe người đàn ông trung niên trò chuyện với Ninh Thần.

Thì ra chiều nay, Ninh Thần lấy lý do ban đêm ồn ào, bỏ tiền nhờ người đàn ông thiến con mèo ngốc đi.

Ninh Thần không ít lần giúp cô đuổi con mèo đó.

Giờ lại bỏ tiền thiến nó.

Ôn Nhu hiểu mục đích thực sự của anh là lo lắng cô bị tổn thương nên mới triệt tiêu mối nguy.

Điều này khiến cô hoàn toàn thay đổi ấn tượng tiêu cực về Ninh Thần.

Thậm chí còn hơi cảm động.

Không hóa thành người, dùng hình dạng mèo dạo chơi trần gian quả thực chịu quá nhiều ấm ức.

Hiếm ai chân thành quan tâm như Ninh Thần.

Khi Ninh Thần về đến homestay "Gặp Gỡ".

Lên lầu, vừa bước vào phòng khách.

Ôn Nhu không nhịn được nữa, dùng chân gãi túi mèo, đồng thời kêu "meo meo" liên tục.

Ninh Thần nghe tiếng Bạch Miêu kêu thì không khỏi vui mừng khôn xiết.

Ôi trời, cuối cùng thì con mèo háu ăn cũng tỉnh rồi.

Anh vội vàng đến trước ghế sofa, đặt túi mèo xuống.

Vừa mở túi, Ôn Nhu đã sốt sắng nhảy ra ngoài.

"Meo..." Ôn Nhu kêu một tiếng thật nhẹ nhàng.

Ninh Thần cảm thấy toàn thân như chùng xuống.

Mèo từ thế giới khác quả là không giống ai.

Có thể gọi là giọng the thé thần thánh.

Quá đáng yêu.

Đáng yêu đến tận xương tủy.

Mấy sen nuôi mèo nào chịu nổi sự cám dỗ này chứ.

"Tiểu Bạch, em đột nhiên kêu như vậy, anh còn chưa quen đây, có phải muốn anh ôm không?"

Ôn Nhu bẽn lẽn giơ móng vuốt lên.

Ninh Thần hơi thất vọng vì Bạch Miêu vẫn không cho ôm.

Mà nó kêu ỏn ẻn thế này là ý gì?

Ôn Nhu dùng hai chân sau đứng thẳng người, giơ chân nhẹ nhàng vỗ vào cánh tay Ninh Thần rồi nhảy xuống khỏi bàn trà, phóng thẳng về phòng ngủ.

Đến cửa phòng, thấy cửa đóng, nó ngoái đầu nhìn Ninh Thần đang theo sau, làm động tác "mở cửa".

Ninh Thần càng thêm mơ hồ, không hiểu Bạch Miêu muốn gì.

Xét cho cùng, người và mèo có rào cản ngôn ngữ.

Anh cũng lười hỏi.

Theo ý nó, anh mở cửa phòng ngủ.

Ôn Nhu lao vào phòng, nhanh như chớp nhảy lên bệ cửa sổ rồi quay đầu nhìn lại Ninh Thần.

Ninh Thần chợt hiểu ra, chắc Bạch Miêu lại như hai lần trước.

Chuẩn bị ngồi thẫn thờ trên bệ cửa sổ.

Ôn Nhu ngẩng cái đầu nhỏ lông xù lên ngắm sao một lúc rồi bất ngờ phóng mình từ bệ cửa sổ nhảy xuống.

Ninh Thần giật mình, lúc này mới tỉnh ngộ, có lẽ Bạch Miêu định quay về cái giếng cạn kỳ lạ kia.

Anh vội chạy đến cửa sổ, nhìn ra ngoài, quả nhiên thấy Bạch Miêu đang ngồi trên mép giếng.

4

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.