TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 40
Chương 40: À rế????

Dù cửa đã bị chặn lại, nhưng họ vẫn đang bị kẹt trong căn phòng ma quái này, không thể thả lỏng cảnh giác được. Không ai biết được liệu thứ ngoài kia có phá cửa lao vào không.

Cái thứ quỷ quái ngoài đó vẫn đang gào rú, với tần số cực kỳ nguy hiểm với người thường, bởi nó có thể phá hỏng trí não họ.

Có điều, là hậu duệ chân chính của giao nhân, thứ tạp âm này hoàn toàn không gây sát thương gì đối với Bạch Thính. Thực tế thì cậu thấy việc gào rú của nó buồn cười hơn là đáng sợ.

Nói về việc quấy nhiễu tâm trí đối phương, thứ tạp âm này còn không đủ tư cách để gọi giao nhân bằng cụ xưng cháu.

Tuy nhiên, Nguyên Bảo đang trốn trong lòng cậu có vẻ hơi sợ sệt. Bây giờ nhóc con này đang túm chặt lấy quần áo cậu, không dám thò đầu ra ngoài hóng chuyện như trước.

Điều này chứng tỏ, thực lực của thứ này không hề kém. Ít nhất thì rồng con như Nguyên bảo không thể xử lý được nó.

Âm thanh càng lúc càng the thé, rợn người, như muốn xuyên thấu tâm can người nghe. Chắc nó không ngờ được rằng đám người này nghĩ ra cách đeo tai nghe cách âm để chống lại bài hát của nó.

Bình thường nó thích tra tấn nạn nhân của mình hơn, thích nhìn họ giãy giụa trong đau đớn vì bài hát của mình, rồi từ từ phát điên mất hết lý trí. Nhưng đã một lúc rồi nó không được nhìn thấy cảnh tượng yêu thích của mình…

Kiên nhẫn của chủ nhân giọng hát đã cạn kiệt. Nó tức điên lên và hóa thành bóng đen.

Bóng đen tựa như chất lỏng uốn lượn lan tràn trên mặt đất bên ngoài phòng thu, chui vào phía dưới cửa kính, tiến về phía mọi người bên trong.

Có điều, do quá tối, mọi người hoàn toàn không cảm nhận được nguy hiểm đang đến gần.

Thi thoảng họ lại bật điện thoại lên, liếc nhìn xem có tín hiệu chưa, rồi lại tiếp tục cầu nguyện trong bóng tối, hy vọng ai đó sẽ đến cứu họ.

Họ không dám dùng điện thoại chiếu sáng, bởi nếu điện thoại hết pin này lúc này thì tệ lắm.

Bạch Thính cúi đầu, nhìn rõ mồn một bóng đen đang tràn vào, suy nghĩ rốt cuộc nó muốn gì.

Cậu đã đổi vị trí với Trương Phi, trở thành người đứng gần cửa nhất, nên đương nhiên cũng là người đầu tiên chạm mặt với nó.

Cái bóng đen cảm nhận được tình trạng cơ thể của cậu, liền vui mừng lao lên. Nó quá may rồi, mới vào đã gặp cái đứa tố chất thân thể yếu như sên, lại còn đặc biệt thơm ngon này.

Nhưng nó vừa hăm hở lao tới, chưa kịp làm gì, đã bị chàng trai thong thả giẫm lên.

À rế????

Con quỷ bóng đen ăn một đạp liền ngu luôn, cứ ngây ra, mãi sau mới nhớ ra mình cần phải chạy. Vì vậy nó bắt đầu giãy dụa không ngưng.

Bạch Thính cúi đầu nhìn nó quằn quại, vặn vẹo mình khá ghê tởm, giống như một con đỉa béo mập, khỏe mạnh, bóng nhẫy đang giãy giụa.

Hai bên im lặng giằng co.

Được một lúc, Bạch Thính khẽ hít một hơi. Cảm giác ghê tởm gai người này… giày mới mua, tạm biệt mi.

Thứ này quá tởm lợm rồi, giày dẫm lên nó sau này không thể đi nữa, không thì cậu sẽ không quên được cái cảm giác này mất.

Bạch Thính nhìn quỷ bóng đen, hoàn toàn không che giấu được vẻ mặt chán ghét trên mặt, thậm chí còn khẽ tặc lưỡi một tiếng.

Con quỷ bóng đen sững người, rồi càng giận dữ hơn.

Nó đang điên hết cả người đây này, còn điên hơn cả việc ra tấn con mồi nhưng bị chúng thoát được nữa.

Nó là đại yêu cấp SS đấy, ăn bao nhiêu quỷ rồi mới được như này đấy!

Vậy mà thế đếu nào nó bị một con người vô dụng - ngu ngốc - yếu đuối khinh bỉ và ghê tởm, còn bị đạp lên nữa chứ!!!!!!!

Nó hét lên một tiếng chói tai, cảm thấy mình đã bị sỉ nhục ghê gớm.

7

0

2 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.