TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 34
Chương 34: Đi thử giọng

Lớp của Bạch Thính có tổng cộng 25, 26 sinh viên, trong nhóm ngoài cậu ra còn có 5 người, 3 nam 2 nữ. Cách chia nhóm đại khái là chia những người phù hợp với thiết lập nhân vật bên thử giọng yêu cầu thành 1 nhóm, cho dễ đi lại và quản lý.

Tuy nguyên chủ trước đây khá kiệm lời, ngoan ngoãn, lớn lên nhìn đẹp, lại có năng khiếu nên các giảng viên trong khoa khá thích cậu ta. Nhưng cũng bởi vậy mà có vài người ghen tỵ, nhìn cậu không vừa mắt.

Một số người khác thì cho rằng cậu ta quá lạnh lùng, khinh thường không muốn nói chuyện cùng họ nên đâm ra ghét nguyên chủ.

Cả nhóm cùng đi xe buýt, trên đường, Bạch Thính nhận ra có 2 nam sinh đặc biệt không thích mình, hai người này toàn thân hàng hiệu, chắc hẳn gia cảnh khá giả.

Quả thật Bạch Thính cũng có chút ấn tượng mơ hồ về hai người này, họ khinh thường vẻ ngoài nghèo túng, nhút nhát lại thư sinh của nguyên chủ, xem tính cách trầm lặng của Bạch Thính là kiêu ngạo, nên từ trước đến nay vẫn luôn không vừa mắt cậu ta.

Còn nam sinh kia thì hình như luôn bám theo hai người họ, giống như một tên "đàn em", nên cả nhóm này cơ bản chưa từng nói chuyện với Bạch Thính, thỉnh thoảng chạm phải ánh mắt của cậu cũng chỉ ngượng ngùng cười một cái.

2 nữ sinh còn lại thì ríu rít với nhau. Có vẻ họ cũng hiểu tính Bạch Thính trước giờ ít nói nên cũng không chạy đến làm phiền cậu.

Vì vậy, trong nhóm người này, Bạch Thính trông có vẻ hơi bị cô lập.

Bạch Thính không ghét sự yên tĩnh, cũng không cảm thấy có gì không thoải mái.

Sau khi xuống xe, cậu đợi mấy người kia đi lên trước, rồi mới đi theo phía sau. Nguyên Bảo thò đầu ra từ trong túi đeo hình mèo mà Bạch Thính tiện tay mua về, thấy cậu đi một mình sau cùng liền không nhịn được mà khịa: “Ây dà, nhân duyên của cậu kém thế, bọn họ không ưa cậu ra mặt kìa.”

"Không giống như Nghiên Nghiên của tui. Ảnh có quá trời bạn luôn, mà cũng có nhiều người theo đuổi ảnh lắm. Tui còn quen biết vài người nữa cơ.”

"Có ai vậy?" Bạch Thính thuận miệng hỏi.

"Ừm, cái người tên Diệp Văn Thanh hôm nọ, còn có cả phú nhị đại, rồi cả người mẫu nữa. Người ta còn nhờ Nghiên Nghiên vẽ cho mình mấy bức lận. Ngoài ra còn…"

Lải nhải một hồi, nó quay ra nhìn Bạch thính với vẻ mặt ‘Chẳng ai thích cậu cả’.

Bạch Thính mỉm cười, ấn nó trở lại túi, đáp trả không chút khách khí, "Nhưng mà Nghiên Nghiên của nhóc thích ta nha.”

Bọn họ đi một lúc, cuối cùng cũng đến nơi.

Chỗ họ đang đứng là khu vực tập trung các tòa nhà thương mại đắt đỏ, xung quanh toàn là những tòa nhà cao ốc chọc trời. Nền trời xanh cùng những đám mây trắng trôi lững lờ phản chiếu trên kính, tựa như một bức tranh lớn vậy.

Đứng giữa những tòa nhà đồ sộ, con người trông thật nhỏ bé và yếu đuối.

Mỗi nhóm sẽ có 1 nhóm trưởng, phụ trách dẫn đường cho mọi người đến nơi thử giọng. Cô nàng trưởng nhóm Bạch Thính cúi đầu kiểm tra lại địa chỉ trên điện thoại, rồi ngẩng lên nói: “Buổi thử giọng của bọn mình tổ chức ở tòa nhà trước mặt. Giảng viên nói mình đăng ký tên ở cửa là vào được rồi.”

Chàng trai mặc áo khoác, đeo khuyên tai, "Ồ" lên một tiếng, "Hóa ra là ở đây, chỗ này trước đây tôi có vào rồi.”

Thực tế thì cô gái làm trưởng nhóm chưa vào đây lần nào. Khi được lớp trưởng chỉ định dẫn nhóm, cô có chút căng thẳng, chỉ sợ làm sai.

Nghe chàng trai kia nói vậy, cô thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói: “Vậy thì tốt quá rồi! Trương Phi này, nhờ cậu dẫn mọi người nhé. Thực ra mình chưa từng tới đây bao giờ, mà mấy tòa nhà này trông nghiêm trang quá làm mình thấy hơi ngột ấy.”

Nữ sinh còn lại cũng gật đầu tán đồng.

7

0

2 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.