TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 11
Chương 11

Nói xong, Khương Nhược Đường lại chạy về phòng mình, cầm lấy điện thoại, nhìn vào lịch trên màn hình. Ngày 27 tháng 8, mười năm trước, còn 3 ngày nữa là hết nghỉ hè.

Nếu cậu không phải đang mơ, nếu tất cả những gì diễn ra trong đầu đều là sự thật, vậy thì chính hôm nay, cậu sẽ nhận được tin nhắn của Lâm Lộc.

Khương Nhược Đường nhớ rằng, tin nhắn đó được gửi đến vào khoảng chín rưỡi.

Quả nhiên, chỉ nghe một tiếng "ting" báo tin nhắn, Khương Nhược Đường vội vàng mở ra.

Lâm Lộc: [Tin nóng! Tin nóng! Bạch Ánh Xuyên mà cậu mê nhất sắp chuyển đến trường mình đấy! Còn học cùng lớp với chúng ta nữa!]

Cổ họng Khương Nhược Đường khẽ động. Hóa ra cái cảm giác "tim đập thình thịch, tay run bần bật" là thế này đây.

Cậu cụp mắt xuống, thong thả trả lời: [Liên quan gì đến tôi, đã không thích hắn từ lâu rồi.]

Khương Nhược Đường chẳng buồn bận tâm xem Lâm Lộc sẽ nghĩ gì khi nhận được tin nhắn đó, cậu chỉ tràn đầy kỳ vọng vào cuộc sống hiện tại của mình.

Cậu hứng khởi mở tủ quần áo trong phòng. Bên trong là bộ đồng phục của trường Trung học Quang Diệu Bắc Thành, cùng vài bộ đồ thường phục khác. Kiểu dáng của chúng hoàn toàn là gu thẩm mỹ của cậu năm mười tám tuổi, cả cảm giác khi chạm vào và mùi hương... tất cả đều nhắc nhở cậu rằng, đây là sự thật.

Cậu kéo ngăn bàn học ra, bên trong là một chồng đề kiểm tra chưa hề đυ.ng đến.

Khương Nhược Đường đặt tay lên chồng giấy, hít một hơi thật sâu... Chỉ còn ba ngày nữa là khai giảng, mà chồng đề này vẫn trống không. Mở màn đã là độ khó cấp địa ngục rồi!

Cậu chợt nhớ ra điều gì đó, vội vàng chạy sang căn phòng bên cạnh, mở cửa, bật đèn...

"Ối trời ơi..."

Căn phòng chật ních, toàn bộ đều là vật phẩm lưu niệm của Bạch Ánh Xuyên.

Nào là standee mô hình người thật, gối ôm, bưu thϊếp, album thẻ, chăn lông...

Trông không khác gì một nhà kho thu nhỏ.

"Trước đây mình điên cuồng đến mức này sao?"

Đây rõ ràng là bệnh tích trữ rồi!

Khương Nhược Đường vừa tiến lên một bước, một rung động nhỏ đã gây ra hiệu ứng domino. Đống khung ảnh, album chất trên nóc tủ đột nhiên loảng xoảng đổ sập xuống, một cuốn photobook bìa cứng rơi thẳng vào đầu cậu.

"Á!" Khương Nhược Đường ngồi thụp xuống đất, nước mắt tuôn trào.

Đúng là báo ứng mà!

"Đường Đường! Con sao thế?"

Nghe thấy tiếng hét của cậu, Khương Hoài Viễn từ dưới lầu chạy lên.

"Ba, con không sao... Chỉ là không ngờ trong phòng này lại nhiều đồ linh tinh thế..."

"Đồ linh tinh..." Khương Hoài Viễn nhìn quanh: "Không phải con nói đây đều là bảo bối của con, để trong này không cho ai đυ.ng vào sao?"

"He he..."

Chắc mình bị úng não mới coi đống đồng nát sắt vụn này là bảo bối!

Khương Nhược Đường lắc lắc đầu, lắng tai nghe ngóng, xem có tiếng sóng biển không.

Những thứ này vẫn còn đây, Khương Nhược Đường tin chắc mình đã thật sự quay về năm mười tám tuổi.

"Ba, không sao đâu... Chúng ta xuống ăn sáng thôi."

Nói rồi, cậu kéo tay cha mình xuống lầu.

"Cửa kho báu của con còn chưa đóng kìa..." Khương Hoài Viễn vừa nói vừa ngoái đầu nhìn lại.

"Kho báu..." Khóe miệng Khương Nhược Đường giật giật: “Cứ mở đi ba, không khí không lưu thông dễ bị ẩm mốc lắm."

Từ khi mắc bệnh ung thư, có rất nhiều thứ Khương Nhược Đường không thể ăn, hoặc dù có bày trước mặt cũng chẳng thấy ngon miệng. Bây giờ nhìn bàn ăn sáng thịnh soạn, hai bên má cậu đã ứa nước miếng, cậu nuốt nước bọt ừng ực, bụng cũng kêu lên một tràng rột rột.

Vỏ bánh tiểu long bao dai mềm, nhân thịt bên trong còn có củ mã thầy, cắn một miếng giòn sần sật.

Bánh cuốn tôm tươi và hẹ vàng, vỏ bánh mỏng tang trong suốt, để lộ ra phần tôm hồng nhạt bên trong, rưới thêm nước chấm bí truyền của dì Quyên, thật sự quá hạnh phúc.

Khương Hoài Viễn nhìn con trai ăn sáng, không nhịn được hỏi: "Hôm qua con còn bảo dì Quyên ngày nào cũng làm có mấy món ăn sáng, ăn ngán rồi mà..."

"Chỉ mấy món này thôi đã là mỹ vị nhân gian rồi."

5

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.