TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Chương 12

Những năm làm chân chạy vặt cho Lâm Lộc và Bạch Ánh Xuyên, cậu dậy sớm hơn gà, đặc biệt là khi Bạch Ánh Xuyên có sự kiện hoặc sắp vào đoàn phim, thường xuyên còn chẳng kịp ăn sáng. Thỉnh thoảng Lâm Lộc đến thăm đoàn, rất tâm lý mà mang bữa sáng KFC cho toàn bộ nhân viên, nhưng cậu cũng vì có quá nhiều việc cần trao đổi mà chỉ ăn vội vài miếng cho qua bữa.

Sau này khi nhập viện, người mang bữa sáng cho cậu là Triệu Vân Sơ hoặc Triệu Trường Phong. Họ đều phải đi làm, cũng chỉ có thể chọn một quán sạch sẽ rồi gói đồ mang đến bệnh viện.

Được thong thả ngồi ăn một bữa sáng nhà làm thế này, đối với Khương Nhược Đường cứ như đã qua một kiếp người.

Cậu gần như đã quên, mình cũng từng là một phú nhị đại, là "thiếu gia" của công ty điện ảnh.

Khương Nhược Đường ăn sạch đĩa bánh cuốn, Khương Hoài Viễn và dì Quyên ngồi bên cạnh nhìn nhau, như thể đang nói đây có còn là cậu chủ nhỏ kén ăn của họ không vậy?

Dì Quyên thăm dò hỏi một câu: "Trong bếp còn tào phớ, Nhược Đường... con có ăn nữa không?"

Khương Nhược Đường gật đầu lia lịa: "Ăn ạ!"

"Tào phớ ngọt được không con?"

"Cuộc đời đã đủ đắng cay rồi, tất nhiên phải ăn chút gì đó ngọt ngào chứ." Khương Nhược Đường quả quyết gật đầu.

Cậu nhớ ra rồi, hình như trước đây mình chỉ ăn tào phớ mặn, loại rưới nước sốt thịt bằm. Nhưng đôi khi buổi sáng dì Quyên quá bận, không kịp làm nước sốt nên chỉ chuẩn bị tào phớ ngọt, và thế là Khương Nhược Đường sẽ dỗi, không thèm đυ.ng đến một miếng.

"À... vậy để dì đi lấy cho con."

Dì Quyên thầm nghĩ chắc mặt trời mọc ở đằng Tây rồi, cậu chủ nhỏ của nhà này lại chịu ăn tào phớ ngọt.

Tối qua thằng bé đi phụ hồ hay sao ấy nhỉ? Sao sáng dậy đã không còn kén ăn nữa rồi?

Ăn sáng xong, Khương Hoài Viễn ra cửa, vừa quay đầu lại đã thấy con trai đang nằm trên cầu thang nhìn mình.

"À... ba đi đây."

Giọng Khương Hoài Viễn có chút thấp thỏm, vì ông có hẹn đi đạp xe dã ngoại với Triệu Vân Sơ. Trước đây, con trai ông rất phản đối việc ông tái hôn, cứ nhắc đến Triệu Vân Sơ là Khương Nhược Đường lại nổi cáu.

Lúc này ra khỏi cửa, Khương Hoài Viễn có hơi lo con trai sẽ đột nhiên làm ầm lên.

"Vâng, ba đi đi." Khương Nhược Đường ra vẻ độ lượng hất cằm: “Bộ đồ này của ba cũng được đấy, không già khụ lắm đâu."

"Thật hả con." Khương Hoài Viễn gãi gãi gáy.

Một vị đạo diễn lớn lừng lẫy, nhưng ở trước mặt con trai thì chẳng có chút khí phách nào.

"Dì Triệu không thích ăn bít tết đâu, dì bị viêm họng, thích ăn đồ thanh đạm. À, ba đã bao giờ đưa dì đến Minh Nguyệt Các chưa? Món Ánh trăng hồ sen ở đó chắc sẽ hợp khẩu vị của dì đấy."

"Hả?" Khương Hoài Viễn hơi ngẩn người, con trai ông vừa nói gì vậy?

"Buổi tối ba đừng có ngốc nghếch dắt dì đi dạo ngoài đường, đạp xe cả buổi chiều chắc chắn sẽ mệt đấy. Ba mời dì đi xem phim đi, dì ấy không có văn nghệ lắm đâu, thích xem phim bom tấn hiệu ứng hoành tráng ấy."

"... Ờ." Khương Hoài Viễn bước ra khỏi nhà, suýt nữa thì hụt chân trên bậc thềm.

Đi được vài bước, Khương Hoài Viễn mới sực tỉnh, vội quay người lại, ba chân bốn cẳng mở cửa nhà ra, ngẩng đầu lên đã thấy con trai vẫn nằm ở chỗ cũ.

"Nhược Đường... những lời con vừa nói là thật sao? Con... con đồng ý rồi à?"

Trên môi Khương Nhược Đường nở một nụ cười: “Ba là ba của con đấy, có thể ra dáng một người cha có khí phách một chút được không? Con không đồng ý, chẳng lẽ ba có thể quản được trái tim mình sao?"

Khương Hoài Viễn im lặng mười mấy giây. Ông và vợ cũ đã ly hôn khi Khương Nhược Đường còn rất nhỏ. Vợ cũ ông là một nhϊếp ảnh gia tự do đi khắp thế giới, và đã qua đời trong một tai nạn khi Khương Nhược Đường lên sáu. Còn Khương Hoài Viễn vì thường xuyên đi làm phim nên cũng không ở bên cạnh con.

Vì vậy, Khương Hoài Viễn luôn cảm thấy có lỗi với con trai, nên cậu muốn gì được nấy, ở một mức độ nào đó, Khương Nhược Đường đã bị ông nuông chiều đến hư.

5

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.