TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15
Chương 15

Vương thị rất tức giận, nếu không xảy ra chuyện kia, đời này bà cũng không trở lại Hàn Sơn trấn.

Đương nhiên chuyện quá khứ này không vẻ vang gì, thậm chí còn có thể nói là xấu xí. Đến bây giờ Vương thị cũng chưa từng nhiều lời với hai nhi tử, đừng nói là với tức phụ là Cố Nhân.

Nhưng bà nghĩ rằng sau này họ vẫn phải qua lại với nhà thân nương, nếu để hai tẩu tử không bớt lo kia lắm mồm nói, không bằng bà thành thật nói rõ thì hơn.

May mà Vương thị nhìn thấu chân tướng, bởi vì bà vừa mới kể xong việc này thì hai tẩu tử kia tìm đến cửa.

Lúc ấy Vương thị đã kể lại chuyện cũ cho Cố Nhân nghe xong, thấy đã lâu rồi nàng vẫn chưa nói lời nào, hỏi: "Sao thế, con không tin lời ta nói sao?"

"Không phải." Cố Nhân trả lời.

Bọn họ cùng nhau quay lại khu vực nhà thân nương của Vương thị, Vương thị không có lý do gì để nói dối nàng.

Hơn nữa khi nhớ lại, ở trong trí nhớ của nguyên thân, tuy Vương thị là nông phụ nhưng cũng không thô lỗ giống như người nhà nông khác. Bà làm việc rất nhanh nhẹn, trong nhà dọn dẹp sạch sẽ đến mức không có một hạt bụi nhỏ, mỗi ngày lại còn súc miệng cắt móng tay, thay quần áo, cho dù không có quần áo và trang sức quý giá, nhưng cũng tự mình chải mái tóc đen trên đầu tươm tất không có một sợi tóc rối loạn, sửa soạn cho bản thân vô cùng sạch sẽ lanh lẹ, cũng làm cho toàn gia đình Vũ gia có thói quen vệ sinh vô cùng tốt. Cũng thích hợp với bối cảnh thân thế của bà.

Chỉ là Cố Nhân không ngờ rằng lúc Vương thị còn trẻ cũng có vài phần phong cách của người phụ nữ hiện đại, có can đảm tự do yêu đương, khiêu chiến với những giáo điều cổ hủ.

Đồng thời chuyện này cũng nhắc nhở Cố Nhân một điều rằng Vương thị thời trẻ dám cãi lời cha mẹ, chuyện bà đã cho là đúng thì tám con ngựa cũng kéo không nổi tức là người có tính tình bướng bỉnh.

Cố Nhân đã có dự tính đầu tiên đối với tương lai, tất nhiên vẫn là sử dụng tay nghề để kiếm cơm.

Nhưng cho dù là mua bán nhỏ cũng cần tiền vốn, tuy rằng nguyên thân Cố Nhân cũng là một người mười chín gần hai mươi tuổi, nhưng đến một văn tiền riêng cũng không có.

Muốn Vương thị nghe theo đề nghị của nhi tức phụ và cho một ít tiền vốn, đúng là hơi khó làm.

Cũng chính là lúc này phu nhân đương gia của hai phòng Vương gia đi đến đây.

Thêm nữa, Vương thị đã có gần hai mươi năm chưa gặp hai vị tẩu tử.

Người lớn nhất trong hai người ca ca của bà cũng đã bảy mươi tuổi, người nhỏ hơn cũng đã qua cái tuổi tri thiên mệnh. Hai vị tẩu tử có độ tuổi xấp xỉ với nam nhân nhà mình, tất nhiên cũng không còn trẻ.

Đại tẩu Vương gia - Triệu thị mặt chữ điền, thân hình nhỏ gầy, nhìn khá hiền lành.

Nhị tẩu Trâu thị lại là người béo tròn, mặt tròn mắt tròn, trên mặt đều mang ý cười khi gặp người.

Độ tuổi của hai người đều đã tới tuổi làm tổ mẫu, trên mặt đầy nếp nhăn, tóc trên đầu cũng đã bạc.

Lần đầu Vương thị nhìn thấy các bà cũng chưa thể nhận ra họ.

Nhưng khi Triệu thị và Trâu thị nhìn thấy Vương thị thì một trái một phải cùng tiến lên giữ chặt tay bà, kích động đến nỗi dùng khăn lau nước mắt.

"Tối hôm qua đã nghe có người nói gặp được một người cực giống muội ở cửa thành, vốn là bọn ta còn chưa tin. Nhưng nghĩ hết cả đêm vẫn không cảm thấy yên tâm, bèn đi hỏi thăm rồi đến đây nhìn một cái. Không ngờ lại đúng là muội!" Người lên tiếng trước tiên là nhị tẩu Trâu thị, khi bà ta nói chuyện thì mắt bà ta cũng đã đỏ bừng.

6

0

1 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.