TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 31
Chương 31

Từ nhỏ đến lớn, trước giờ mỗi khi anh em họ cùng xuất hiện ở nơi công cộng, Thương Tụng Minh luôn là người bị "bỏ qua", bị "coi thường", không ai hiểu rõ cảm giác bị lép vế hơn hắn ta!

Thương Tụng Minh ghét Thương Xác Ngôn bao nhiêu, càng căm hận Thương Diên Kiêu bấy nhiêu!

Sau khi biết tin tam phòng gặp chuyện ở nước ngoài, trong lòng hắn ta dâng lên một niềm vui điên cuồng thầm kín, gần như không thể kìm nén.

Vì vậy, sau khi nhiều lần xác nhận rằng hai anh em một người hôn mê bất tỉnh, một người sẽ tàn tật suốt đời, Thương Tụng Minh cứ ngỡ cuối cùng cũng đến ngày mình trở nên nổi bật, vênh mặt hả hê.

Ban đầu hắn ta muốn đến để mỉa mai Thương Xác Ngôn một phen, tốt nhất là ép đối phương phải mất bình tĩnh trong tiệc gia đình, chọc giận ông cụ, nhưng kết quả nửa đường lại xuất hiện Bách Tục…

Đường đường là cậu hai nhà họ Thương, vậy mà bị nhận nhầm thành quản gia? Đây chẳng phải là đang sỉ nhục hắn ta trắng trợn sao? Truyền ra ngoài chẳng phải sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ à!

Thương Tụng Minh cảm thấy mất mặt vô cùng, nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía kẻ gây tội: "Bách Tục phải không? Tôi nhớ kỹ cậu rồi!"

Không có việc gì làm sao, cứ thích xen vào chuyện không liên quan!

Quả nhiên giống hệt như lời đồn, thật đáng ghét!

"..."

Cho dù là trong miêu tả của nguyên tác hay là lần đầu tiên gặp mặt ở hiện thực, ấn tượng của Bách Tục về Thương Tụng Minh đều rất tệ, từ tận đáy lòng chẳng có chút thiện cảm nào.

Đối mặt với lời cảnh cáo này, cậu thản nhiên đáp trả: "Đừng nhớ kỹ tôi làm gì, tôi không có hứng thú với anh, tôi thích kiểu người như cậu ba cơ."

Thương Tụng Minh nghẹn họng: "Cậu nói cái gì?"

Khóe miệng Thương Xác Ngôn hơi kéo ra, muốn cười nhưng không dám cười lớn.

Giây tiếp theo, Bách Tục nhìn thẳng vào mắt cậu ta, tiếp tục chọc tức người khác một cách vô hình: "Anh trai cậu đẹp trai hơn nhiều~"

Thương Xác Ngôn nhìn thấy bộ dạng cứng họng của Thương Tụng Minh, cơn uất ức tích tụ trong lòng tiêu tan hết: "Đó là đương nhiên, ngoại hình của anh trai tôi là không chê vào đâu được."

Thương Tụng Minh nhìn thấy hai người kẻ bè người xướng, tức đến ngứa răng: "Cậu!"

Chưa kịp để hắn ta nổi giận, một giọng nói uy nghiêm vang lên: "Hai anh em còn đứng ở ngoài đó làm gì?"

Ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía phát ra tiếng...

Trên ban công rộng lớn ở tầng hai của nhà chính, ông cụ Thương ăn vận chỉnh tề đứng trước lan can, đôi mắt như chim ưng đang quan sát từng người trong vườn.

Uy áp đặc trưng của bậc bề trên tỏa ra chỉ trong vài giây ngắn ngủi khi ông cụ xuất hiện.

Thương Tụng Minh bắt gặp ánh mắt liếc tới của ông cụ Thương, cơn giận dữ sắp bộc phát trên khuôn mặt lập tức mất sạch, thay vào đó là vẻ sợ hãi cứng đờ: "Ông, ông nội."

5

0

2 tháng trước

8 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.