TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 23
Chương 23

Thảo nào dì cả của cô ấy không đấu lại được kẻ thứ ba này.

Thảo nào người đàn bà này có thể dỗ dành được một kẻ hèn nhát sĩ diện như Bạc Khánh Quốc, dù cho cuối cùng có phải bị mất mặt thì cũng không tiếc, dù phải bị chửi là kẻ bạc tình cũng phải cưới bà ta về nhà.

Chiêu dỗ dành đàn ông và cách ăn nói của bà ta thật sự là điều mà người bình thường khó mà so sánh nổi.

Nụ cười mỉa mai trên khóe miệng Tần Vu càng sâu hơn:

"Các người sợ con bé khắc chết anh ba tôi, vậy anh ba của tôi vừa mới ở chung với cô bé lâu như vậy, sao không thấy bị khắc chết? Ngược lại, anh ba còn được con bé cứu sống? Sao chổi gì chứ, ai là sao chổi còn chưa biết đâu!"

Lời của cô ấy vừa dứt, đừng nói là Bạc Khánh Quốc, Đường Thanh Nhã, Bạc Diệu Tổ kinh ngạc, mà ngay cả bà cụ nhà họ Bạc vốn đang ngồi yên trên ghế cũng giật mình.

Dù sao thì cái đêm mà Bạc Nha trở về nhà, cả nhà bọn họ đều ngã bệnh, thầy bói nói Bạc Nha là sao chổi khắc người thân, đây đều là sự thật không thể chối cãi.

Chỉ có duy nhất Bạc Tuyết Nhi là cúi đầu, bàn tay nhỏ nắm chặt váy, ánh mắt tối tăm.

"Hơn nữa, các người nói nghe có vẻ hay lắm, không nói với anh ba của tôi là vì sợ bệnh tình nặng thêm."

Tần Vu lạnh lùng nói thẳng vào trọng tâm: "Vậy còn tôi thì sao? Tôi đâu có bị bệnh!"

Bạc Diệu Tổ thấy ba mẹ mình không nói gì thì không nhịn được nữa, hùng hồn nói: "Đó là vì chúng tôi quên mất."

"Diệu Tổ!"

Đường Thanh Nhã trừng mắt nhìn anh ta, ra hiệu anh ta đừng nói lung tung.

"Đúng là quên hay thật!"

Tần Vu lạnh lùng cười mấy tiếng, giọng nói lạnh như băng:

"Các người đưa cháu gái tôi lên chùa, đã hai năm rưỡi trôi qua rồi mà vẫn chưa quên. Nhưng trong hai năm rưỡi đó, chỉ cần tốn vài giây là có thể nhắn tin báo cho tôi một tiếng, vậy mà các người nói quên sao?"

Bạc Khánh Quốc bị cô nói đến mức không thể cãi lại.

Trong lòng cực kỳ tức giận, nhưng lại không biết phản bác thế nào.

Đành phải lấy thân phận người lớn ra để áp chế lại, ông ta tức giận quát:

"Tần Vu, cô đang làm cái gì vậy, đây là thái độ nói chuyện với người lớn của cô sao!"

"Ông là cái thá gì chứ!"

Nhìn thấy ông ta, Tần Vu không nhịn được mà chửi tục.

Bạc Khánh Quốc không ngờ cô ấy lại không nể mặt như vậy, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.

Sắc mặt của Đường Thanh Nhã cũng không tốt hơn là bao.

8

0

3 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.