TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 22
Chương 22

Trong đáy mắt Bạc Khánh Quốc thoáng qua vẻ chột dạ vì bị chọc trúng tim đen, nhưng ngoài mặt ông ta vẫn tỏ ra nghiêm nghị, tức giận nói:

"Đủ rồi! Tần Vu, tôi không biết cô đang nói nhăng nói cuội gì. Tôi nể tình mẹ cô, mới cho cô chút thời gian để nói những điều nhảm nhí này, nhưng nếu cô còn dám nói bừa nữa thì đừng trách tôi không khách sáo!"

Tần Vu đương nhiên không sợ ông ta, khoanh tay trước ngực, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười lạnh lùng:

"Tôi có đang nói bừa hay không, trong lòng ông là rõ nhất! Bao nhiêu năm không gặp, ông vẫn giả dối như xưa!"

Bạc Khánh Quốc trợn mắt nhìn cô ấy: "Cô...!"

Đường Thanh Nhã vội vàng lên tiếng, nhẹ nhàng nói: "Cô Tần, cô thật sự hiểu lầm ông nhà tôi rồi, ông ấy là thật lòng yêu thương A Kiêu."

"Bà nghĩ tôi sẽ tin sao?"

Tần Vu khẽ nhếch môi, đáy mắt lạnh lùng.

Anh ba bệnh nặng, mấy năm nay Tần Vu đều không đến nhà họ Bạc.

Những lần trước đến nhà họ Bạc, nhìn thấy những người này, Tần Vu cũng chẳng thèm để ý, vì nể mặt ông cụ, cô sẽ không dễ dàng xung đột với họ.

Càng không có chuyện đối đầu gay gắt như bây giờ.

Nhưng lần này, là họ làm quá đáng!

Tần Vu hoàn toàn không thể chịu đựng được.

Đường Thanh Nhã ấp úng một lúc lâu mới nói tiếp:

"Tôi vốn không muốn nói ra, nhưng tôi thật sự không nỡ nhìn ông nhà tôi bị hiểu lầm."

Bà ta nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Tần Vu, dừng lại một chút rồi nhẹ nhàng nói:

"Thực ra các người không biết, con bé Bạc Nha này rất kỳ lạ. Lúc nó vừa đến nhà họ Bạc, chỉ mới một đêm thôi mà tất cả mọi người trong nhà họ Bạc đều ngã bệnh, chúng tôi vội vàng mời thầy bói đến xem... thầy, thầy bói nói nó là sao chổi, có mệnh cách khắc người thân."

Đường Thanh Nhã cắn môi nói:

"Lúc đó, anh ba cô bệnh nặng như vậy mà con bé lại có mệnh cách như thế, nếu để anh ba cô biết, sau đó gặp nó rồi bị khắc chết thì... chẳng phải là cố ý muốn lấy mạng anh ba của cô sao."

Bà ta thở dài: "Cho nên, ông nhà tôi thật sự là vì muốn tốt cho anh ba của cô, ông ấy không cố ý giấu anh ba cô chuyện này đâu."

Lời nói của bà ta dịu dàng tinh tế như một làn gió xuân thổi qua, nhưng câu nào cũng đầy lý lẽ.

Bạc Khánh Quốc nghe xong cũng cảm thấy thoải mái hơn, không còn tức giận như trước.

Tần Vu nhìn vẻ ngoài dịu dàng nhưng thực chất lại cực kỳ giả dối của bà ta, trong lòng không khỏi chế nhạo.

8

0

3 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.