TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Chương 12

Sau khi Cố Yến Chu lên xe, Chu Vũ đóng cửa xe sau lại, gật đầu chào những người đang đứng trên bậc thềm, rồi mở cửa ghế phụ ngồi vào.

“Cố tổng, chúng ta đặt vé máy bay sáng mai đi Thượng Hải hay là...”

“Đi thẳng đến sân bay.”

Chu Vũ hơi sửng sốt, nhưng nhanh chóng đặt vé chuyến bay cuối cùng trong đêm đến Thượng Hải.

Sau khi Cố Yến Chu rời đi, buổi tiệc cũng giải tán. Lâm Vãn Ý chào đạo diễn, rồi nói với Vương Lâm một tiếng rồi rời đi.

Trước khi đi, Vương Lâm còn chỉ vào điện thoại, hình như có chuyện gì muốn nói với cô.

“Chị Lâm, em đang định gọi cho chị Ôn, sao buổi tiệc hôm nay lại kết thúc nhanh vậy?”

Vương Lâm để điện thoại xuống, lại ghé sát ngửi thử, thấy cô không có mùi rượu mới yên tâm.

“Có thể là bên đầu tư bận việc.”

Lâm Vãn Ý thật ra cũng không rõ vì sao buổi tiệc hôm nay lại kết thúc nhanh như vậy.

Trời bên ngoài đã tối, cô nhìn ra cửa sổ có chút thất thần.

Bỗng tiếng thông báo tin nhắn vang lên kéo cô về hiện thực.

Cô cúi đầu nhìn điện thoại, là tin nhắn thoại dài của Vương Lâm.

Trên xe không có ai khác, cô yên tâm mở loa ngoài.

“Chị Lâm, để em nói chị nghe, lúc chị đi ra ngoài, đạo diễn có nói chuyện Lâm Niệm Niệm cũng muốn đóng vai Lạc Linh, rồi hỏi ý Cố tổng. Cố tổng hình như giận rồi, nói cô ta diễn dở, xấu còn muốn đóng phim gì? Còn nói anh ấy là thương nhân chứ không phải làm từ thiện. Nghe mà sướиɠ tai vô cùng!”

Từ giọng điệu của Vương Lâm có thể thấy cô ấy thật sự rất vui, nhất là lúc kể lại lời của Cố Yến Chu, tiếng cười không giấu được.

Tuy lời của cô nàng có hơi cường điệu, nhưng đại ý đúng là như vậy.

Chỉ cần từ người khác nhắc đến tên Cố Yến Chu thôi, tim Lâm Vãn Ý cũng như lệch nhịp một nhịp.

Cô nghĩ có thể mình đã quá căng thẳng rồi.

Lâm Vãn Ý đang định nhắn lại thì Vương Lâm đã gửi thêm một đoạn nữa.

“Em thấy có mấy đứa con nhà tư bản cứ thích vào showbiz trải nghiệm cuộc sống, diễn xuất thì dở, nhan sắc cũng không nổi bật, mà cứ đòi đóng vai đại mỹ nhân...”

Vi Vi nghe xong thì quay đầu nhìn Lâm Vãn Ý.

Lâm Niệm Niệm thì là tư bản cái gì, không phải đại tiểu thư chính danh của nhà họ Lâm, mà thái độ thì lúc nào cũng ngạo mạn.

Đại tiểu thư thật sự của nhà họ Lâm thì chẳng có gì, không tài nguyên, không chỗ dựa.

Vi Vi thấy nghẹn trong lòng, nhưng cô ấy biết, Lâm Vãn Ý chắc chắn còn khó chịu hơn cả mình.

Một lúc sau, Lâm Vãn Ý mới nhắn lại cho Vương Lâm: “May là lúc đó chị không ở trong phòng, không thì chắc mọi người đều ngại ngùng lắm.”

Lúc cô quay lại đã cảm thấy bầu không khí khác lạ, có thể tưởng tượng lúc ấy tình hình khó xử thế nào.

“Người nên thấy ngại là mấy kiểu diễn viên như Lâm Niệm Niệm ấy. Nhưng không ngờ Cố tổng lại là người khá tốt.”

Lâm Vãn Ý siết chặt điện thoại, cố gắng chuyển chủ đề khỏi Cố Yến Chu.

Không ngờ Vương Lâm không nhắc nữa, mà Vi Vi lại bắt đầu truy hỏi.

---

Màn hình điện thoại lúc sáng lúc tối...

"Cố Yến Chu, đó là xe của anh ấy sao."

Vi Vi cảm thấy cái tên này nghe khá quen tai, liền tra thử trên điện thoại, khi nhìn thấy ảnh của người đàn ông đó, cô ấy không khỏi há hốc miệng kinh ngạc.

“Đẹp trai thế này á?”

Lâm Vãn Ý nhắm mắt lại, cảm thấy buổi gặp mặt với Cố Yến Chu tối nay thật mệt mỏi.

Cô cố ý giả vờ không quen biết anh, đúng lúc anh cũng vậy.

Vi Vi vốn định đưa ảnh cho Lâm Vãn Ý xem để xác nhận có đúng người không, nhưng vừa quay đầu lại thì thấy cô đã nhắm mắt nghỉ ngơi nên cô nàng cũng không làm phiền nữa.

Sáng hôm sau, tài khoản chính thức của đoàn phim ngay lập tức đăng thông báo, nói vai nữ thứ Lạc Linh ngay từ đầu đã được định là Lâm Vãn Ý.

Chuyện này chẳng khác nào một cái tát, tát thẳng vào mặt Lâm Niệm Niệm.

15

0

2 tháng trước

19 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.