TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 11
Chương 11

Mọi người thấy cảnh đó đều kinh ngạc trước thái độ của Cố Yến Chu, nhưng không ai đoán được giữa anh và Lâm Vãn Ý có quan hệ gì.

Sau khi cô kính rượu xong, mọi người cũng không tiếp tục dồn sự chú ý về phía cô nữa, chuyển qua kính rượu người khác.

Dù sao thì trong buổi tiệc hôm nay, e rằng ngoài cô ra thì không ai tránh được rượu.

Tranh thủ lúc mọi người đang trò chuyện uống rượu, Lâm Vãn Ý rời khỏi phòng để hít thở không khí.

Không lâu sau, Lâm Niệm Niệm cũng đi theo ra ngoài.

“Trông tâm trạng chị cũng tốt ghê, vai diễn cũng sắp mất rồi mà còn ở lại được.”

Lâm Vãn Ý quay đầu nhìn cô ta một cái, vẻ mặt không hề biểu lộ gì thêm.

Lâm Niệm Niệm có cảm giác như đấm vào bông vô thưởng vô phạt, cô ta bỗng trở nên tức giận. Lâm Niệm Niệm tay kéo Lâm Vãn Ý lại, nhìn chằm chằm vào cô.

“Lâm Vãn Ý, dù là thứ chị để ý hay không để ý, tôi đều sẽ giành lấy hết. Dù là tài nguyên, hay ba của chị...”

Lâm Vãn Ý hất tay cô ta ra, rồi vỗ nhẹ chỗ quần áo bị cô ta kéo nhăn.

“Vậy thì cố lên.”

Nói xong câu đó, cô quay người rời đi.

Lâm Niệm Niệm cảm thấy mình bị chế nhạo đến cực điểm, tức đến mức giậm chân, còn Lâm Vãn Ý thì chẳng có lấy một chút cảm xúc dư thừa.

Người đàn ông đứng ở góc tường nhìn theo bóng lưng của cô, không kìm được bật cười khẽ.

“Cố tổng, anh quay lại đúng lúc lắm, có chuyện tôi chưa dám quyết định, muốn nghe ý kiến của anh.”

Đợi Cố Yến Chu ngồi xuống, đạo diễn Giang bất ngờ lên tiếng.

Lúc này Lâm Vãn Ý cũng không có trong phòng, rất tiện để hỏi.

Những người khác cũng không nói chuyện nữa, đều quay sang nhìn đạo diễn Giang.

Người đàn ông khẽ gật đầu, chờ ông ấy nói tiếp.

“Vai nữ phụ Lạc Linh ban đầu đã định cho Vãn Ý, nhưng hôm qua chủ tịch Lâm của tập đoàn Lâm thị có gọi điện bảo muốn để Lâm Niệm Niệm diễn vai này. Vãn Ý xinh đẹp, diễn xuất cũng tốt, đem ra so sánh thì Lâm Niệm Niệm thua hẳn về ngoại hình, còn diễn xuất thì...”

Đạo diễn Giang không nói tiếp, nhưng mọi người đều hiểu rõ.

Lâm Niệm Niệm rõ ràng là ngoại hình không đủ, diễn xuất cũng không tốt, nhưng vì được Lâm thị ra mặt xin vai diễn nên đạo diễn mới lưỡng lự.

Cố Yến Chu dùng ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn hai cái, mọi người đều tò mò muốn biết anh sẽ nói gì.

“Nhan sắc cũng không có, diễn cũng không được thì đóng phim làm gì? Mọi người tưởng khán giả mù chắc? Tôi là thương nhân, không phải làm từ thiện.”

Lâm Vãn Ý vừa quay lại liền cảm thấy bầu không khí có gì đó không đúng.

Hơn nữa chỗ ngồi của cô dường như cũng có chút thay đổi, nhưng cô không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng lúc mình đi ra vô tình va vào ghế, nên mới ngồi gần Cố Yến Chu như vậy.

Những người khác cũng không chú ý đến bên này, thậm chí không ai lên tiếng.

“Hôm nay đến đây thôi, tôi về trước.”

Cố Yến Chu đứng dậy, những người khác cũng lần lượt đứng lên theo.

Lâm Vãn Ý phản ứng chậm hơn nửa nhịp, đợi mọi người đứng hết rồi cô mới đứng dậy.

Phòng tiệc là dạng bàn tròn lớn, muốn ra ngoài thì Cố Yến Chu bắt buộc phải đi ngang qua cô.

Cô vội vàng muốn nhường chỗ, không cẩn thận đá trúng ghế.

Cố Yến Chu đưa tay giữ lấy khuỷu tay cô, đợi cô đứng vững mới buông ra.

“Cảm ơn Cố tổng.”

Cô nhỏ giọng cảm ơn, rồi nhường chỗ.

Cố Yến Chu không nói gì, khi đi ngang qua cô, cô lại ngửi thấy mùi tuyết tùng trên người anh.

Mọi người đi theo sau anh rời khỏi phòng tiệc.

Ngoài cửa nhà hàng có một chiếc Maybach màu đen đang đỗ, phía sau còn có một chiếc Audi cùng màu.

Thấy Cố Yến Chu đi ra, Chu Vũ lập tức mở cửa sau xe.

Ban đầu anh ta còn thấy khó hiểu, hôm nay Cố tổng vốn định đi công tác ở Thượng Hải vì một dự án gặp trục trặc.

Nhưng nhìn thấy Lâm Vãn Ý đang đứng ở góc, anh ta đã hiểu...

16

0

2 tháng trước

5 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.