TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10
Chương 10

Lúc đầu Lâm Vãn Ý vừa vào không để ý đến anh, nhưng khi nhìn về vị trí chính mới phát hiện ra.

Cô đứng yên ở cửa, chưa kịp phản ứng, Vương Lâm khẽ vỗ vai cô.

“Cứ ngồi xuống trước đi, không sao đâu.”

Vương Lâm tưởng cô sợ hãi, thật ra là cô hơi luống cuống.

Nhưng với bao nhiêu người trong phòng, cô không thể cứ đứng ngây ra đó được.

Lâm Vãn Ý hơi căng thẳng đi đến ngồi bên cạnh Cố Yến Chu. Hương gỗ trên người anh càng rõ khi lại gần, phảng phất hương tuyết tùng nhè nhẹ.

Giống hệt mùi hương của đêm đó...

“Hôm nay chỉ là bữa ăn đơn giản, mọi người cứ tự nhiên.”

Người lên tiếng là một trong các nhà đầu tư, Kim tổng của giải trí Tinh Quang.

Dù ông ta nói vậy, nhưng chẳng ai coi là thật.

Mọi người đều biết rõ, nói cho có lệ thôi, nếu tin thì đúng là ngốc thật.

Trong phòng này, người Lâm Vãn Ý quen không nhiều, đếm trên đầu ngón tay.

Thế nên trong bữa tiệc, cô khá im lặng.

Cô nhìn chằm chằm vào bộ bát đũa trước mặt, không dám liếc ngang.

Bởi chỉ cần nghiêng đầu một chút là có thể thấy bàn tay cầm ly rượu với các khớp ngón rõ ràng của Cố Yến Chu.

Lâm Vãn Ý giả vờ không quen anh, may mà người đàn ông kia cũng chưa từng quay sang nhìn cô lấy một lần.

Có lẽ trong mắt những người khác, cô và Cố Yến Chu chỉ là hai người xa lạ.

Từ lúc nhìn thấy anh, dây thần kinh căng thẳng trong lòng cô cuối cùng cũng được thả lỏng một chút.

Cô không kìm được mà thở phào nhẹ nhõm.

Khóe miệng của Cố Yến Chu cũng khẽ cong lên, tuy nhiên độ cong rất nhỏ, người khác khó mà để ý được.

"Phải rồi, tôi phải kính Cố tổng một ly, mấy buổi tiệc kiểu này, Cố tổng hiếm khi tham dự lắm."

Lâm Vãn Ý vừa mới thả lỏng được một chút, kết quả vì một câu nói của người khác mà lại căng thẳng trở lại.

Người nói cô không quen biết, nhưng hắn đứng lên nâng ly rượu kính Cố Yến Chu, còn người đàn ông bên cạnh cô chỉ nhấc ly rượu lên như ra hiệu.

Đối phương lập tức cạn sạch ly rượu trắng, còn Cố Yến Chu thì chỉ đặt lại ly rượu vào vị trí cũ.

Cô khẽ nghiêng đầu nhìn thử người đàn ông một cái, đúng lúc anh cũng nhìn lại cô.

Ánh mắt chạm nhau, Lâm Vãn Ý vội thu lại ánh nhìn, ngoan ngoãn ngồi yên tại chỗ.

Hôm nay cô chỉ muốn giảm thiểu sự hiện diện của mình đến mức thấp nhất, nhưng luôn có người không để cô được như ý.

"Lâm Vãn Ý phải không? Tôi từng xem phim "Khói Mưa" của cô, nhớ là bộ đó hình như cũng do Cố tổng đầu tư thì phải."

Cố Yến Chu không nói gì, Lâm Vãn Ý cũng không biết phải nói gì, chỉ khẽ mỉm cười.

"Đã có duyên đến vậy, hai bộ phim đều được Cố tổng đầu tư, sao không kính Cố tổng một ly?"

Lâm Vãn Ý có cảm giác như bị ép buộc lên sân khấu, người ta đã nói tới vậy, nếu cô không kính rượu thì đúng là khó ăn khó nói.

Nhưng nếu kính rượu...

Cô chưa do dự bao lâu, phục vụ đã đặt một ly rượu trắng bên cạnh cô.

Cô đang định cầm ly đứng dậy kính rượu Cố Yến Chu thì người đàn ông nhíu mày giơ tay ngăn lại.

"Đổi thành nước trái cây."

Chưa kịp để Lâm Vãn Ý phản ứng, ly rượu trắng đã được thay bằng nước trái cây.

Ngay khi cô còn lo lắng người trong phòng có nhận ra điều gì không, Kim tổng của giải trí Tinh Quang lên tiếng.

"Đúng là trí nhớ tôi tệ thật, quên mất Cố tổng không thích uống rượu trắng, dọn hết rượu trắng trên bàn đi."

Lâm Vãn Ý buông lỏng bàn tay đặt dưới gầm bàn, chẳng trách anh lại nhíu mày, thì ra là không thích uống rượu trắng.

Tuy né được rượu trắng, nhưng kính rượu thì chắc vẫn khó tránh.

Cô cầm ly lên, đang nghiêng người chuẩn bị đứng dậy thì cổ tay bị Cố Yến Chu giữ lấy.

Lúc cô còn đang không biết rút tay thế nào thì người đàn ông đã buông tay ra.

“Cố tổng, tôi kính anh một ly.”

Giờ mà đứng dậy thì chỉ càng khiến mọi người để ý, Lâm Vãn Ý dứt khoát cầm ly xoay người nhìn Cố Yến Chu.

“Ừ.”

Người đàn ông nhẹ đáp một tiếng, nâng ly cụng nhẹ với cô, rồi cạn sạch ly rượu vang.

13

0

2 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.