0 chữ
Chương 29
Chương 29
“Cô Ôn.”
Minh Thanh đứng trước mặt Ôn Nhuyễn Nhuyễn, giọng nói lạnh nhạt nhưng ánh mắt lại không nhìn thẳng vào cô.
Ôn Nhuyễn Nhuyễn bị gọi tên thì mặt đỏ bừng, ngẩng đầu nhìn anh, chẳng hiểu có phải do khoảng cách quá gần hay không, mà cô ngửi thấy hương gỗ dịu nhẹ trên người anh.
Khuôn mặt tuấn tú trước mặt, sống mũi cao thẳng, tim cô càng đập loạn mãnh liệt.
“Chồng~”
“Rất xin lỗi, rất xin lỗi, rất xin lỗi.”
Ôn Nhuyễn Nhuyễn hoảng hốt bịt chặt miệng, cúi đầu liên tục xin lỗi.
Cô điên rồi!!!
Trong đầu cô vẫn còn văng vẳng giấc mộng xuân tối qua.
Nhìn thấy anh thì buột miệng gọi ra danh xưng trong mơ.
“Cô Ôn, trước giờ tôi làm việc luôn rạch ròi.”
“Cô thích tôi, tôi hiểu.”
“Nhưng mong cô tự trọng.”
“Cũng đừng có những suy nghĩ không nên có.”
Minh Thanh xụ mặt, anh cố ý giữ bộ mặt lạnh nhạt, giả vờ vô tình như thể chẳng hề thích cô.
Ôn Nhuyễn Nhuyễn chỉ cảm thấy như có ai dùng dao sắc cắt vào tim, nước mắt chẳng hiểu sao tuôn rơi lã chã.
Rõ ràng cô không phải người hay khóc, thế mà bị người ta nói mấy câu như vậy lại không nhịn nổi, trong lòng tủi thân, tim cũng đau nhói.
“Anh…”
Minh Thanh biết thuốc đã bắt đầu phát huy tác dụng tầng thứ hai.
Tác dụng của tầng thuốc thứ hai: Khi bị người mình thích mắng sẽ tự động khóc, tim đau quặn thắt.
Khi được người ấy khen ngợi sẽ vui vẻ, càng muốn thân thiết hơn.
Đây chính là sức hấp dẫn của Khống Tâm!
Khiến người ta sinh ra những cảm xúc chưa từng có, mê hoặc thần trí và thậm chí là cả linh hồn.
Khiến người ta trong hoàn cảnh như vậy, vô thức sinh ra ảo giác rằng mình rất yêu người ấy, từ đó hình thành nhận thức và tự cho đấy là lẽ đương nhiên
“Chồng, không.”
“Tổng giám đốc Minh, tôi không cố ý đâu.”
Ôn Nhuyễn Nhuyễn lắp ba lắp bắp, nước mắt lã chã, từng giọt từng giọt như mưa rơi không dứt, nhất là khi đối diện với gương mặt lạnh như băng của Minh Thanh, tim cô càng chua xót càng đau lòng hơn.
Chẳng khác gì tiểu bạch hoa* đáng thương trong phim truyền hình đang thất tình đến tan nát cõi lòng.
*小白花 Tiểu bạch hoa: Nhỏ bánh bèo
“Cô đừng khóc nữa.”
Minh Thanh giả vờ bất đắc dĩ, lấy khăn tay ra đưa cho cô.
Ôn Nhuyễn Nhuyễn định đưa tay nhận lấy, nhưng cơ thể như bị ai chiếm quyền điều khiển, tay chưa kịp đưa ra thì khuôn mặt đã vô thức ngẩng lên, mắt còn nhắm lại.
Khoảnh khắc nhắm mắt ấy, đầu óc cô trống rỗng.
Cô đang làm gì vậy?
Cô điên rồi sao?
Minh Thanh đứng trước mặt Ôn Nhuyễn Nhuyễn, giọng nói lạnh nhạt nhưng ánh mắt lại không nhìn thẳng vào cô.
Ôn Nhuyễn Nhuyễn bị gọi tên thì mặt đỏ bừng, ngẩng đầu nhìn anh, chẳng hiểu có phải do khoảng cách quá gần hay không, mà cô ngửi thấy hương gỗ dịu nhẹ trên người anh.
Khuôn mặt tuấn tú trước mặt, sống mũi cao thẳng, tim cô càng đập loạn mãnh liệt.
“Chồng~”
“Rất xin lỗi, rất xin lỗi, rất xin lỗi.”
Ôn Nhuyễn Nhuyễn hoảng hốt bịt chặt miệng, cúi đầu liên tục xin lỗi.
Cô điên rồi!!!
Trong đầu cô vẫn còn văng vẳng giấc mộng xuân tối qua.
Nhìn thấy anh thì buột miệng gọi ra danh xưng trong mơ.
“Cô Ôn, trước giờ tôi làm việc luôn rạch ròi.”
“Cô thích tôi, tôi hiểu.”
“Nhưng mong cô tự trọng.”
“Cũng đừng có những suy nghĩ không nên có.”
Minh Thanh xụ mặt, anh cố ý giữ bộ mặt lạnh nhạt, giả vờ vô tình như thể chẳng hề thích cô.
Rõ ràng cô không phải người hay khóc, thế mà bị người ta nói mấy câu như vậy lại không nhịn nổi, trong lòng tủi thân, tim cũng đau nhói.
“Anh…”
Minh Thanh biết thuốc đã bắt đầu phát huy tác dụng tầng thứ hai.
Tác dụng của tầng thuốc thứ hai: Khi bị người mình thích mắng sẽ tự động khóc, tim đau quặn thắt.
Khi được người ấy khen ngợi sẽ vui vẻ, càng muốn thân thiết hơn.
Đây chính là sức hấp dẫn của Khống Tâm!
Khiến người ta sinh ra những cảm xúc chưa từng có, mê hoặc thần trí và thậm chí là cả linh hồn.
Khiến người ta trong hoàn cảnh như vậy, vô thức sinh ra ảo giác rằng mình rất yêu người ấy, từ đó hình thành nhận thức và tự cho đấy là lẽ đương nhiên
“Tổng giám đốc Minh, tôi không cố ý đâu.”
Ôn Nhuyễn Nhuyễn lắp ba lắp bắp, nước mắt lã chã, từng giọt từng giọt như mưa rơi không dứt, nhất là khi đối diện với gương mặt lạnh như băng của Minh Thanh, tim cô càng chua xót càng đau lòng hơn.
Chẳng khác gì tiểu bạch hoa* đáng thương trong phim truyền hình đang thất tình đến tan nát cõi lòng.
*小白花 Tiểu bạch hoa: Nhỏ bánh bèo
“Cô đừng khóc nữa.”
Minh Thanh giả vờ bất đắc dĩ, lấy khăn tay ra đưa cho cô.
Ôn Nhuyễn Nhuyễn định đưa tay nhận lấy, nhưng cơ thể như bị ai chiếm quyền điều khiển, tay chưa kịp đưa ra thì khuôn mặt đã vô thức ngẩng lên, mắt còn nhắm lại.
Khoảnh khắc nhắm mắt ấy, đầu óc cô trống rỗng.
Cô đang làm gì vậy?
Cô điên rồi sao?
5
0
2 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
