TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 22
Chương 22

Lý trí Minh Thanh sụp đổ, Nhuyễn Nhuyễn của anh, đây là Nhuyễn Nhuyễn của anh, anh không kìm được nữa rồi.

Nụ hôn này vừa bá đạo vừa kéo dài, thậm chí còn mang theo sự chiếm hữu mạnh mẽ.

Đầu óc Ôn Nhuyễn Nhuyễn vốn đã choáng váng, nay càng choáng hơn.

Cạch...

"Chủ nhân, chúng ta đến rồi."

Thiên Toa biết chủ nhân của mình đã mất kiểm soát nên chỉ đứng một bên chờ đợi cùng Thiên Tửu, cũng không dám tiến lên làm phiền.

"Ừm."

Giọng người đàn ông khàn khàn, con ngươi đỏ ngầu đầy điên cuồng.

Anh hít sâu một hơi rồi đẩy Ôn Nhuyễn Nhuyễn ra, nhanh chóng ra khỏi xe sải bước đi về phía biệt thự.

"Anh Thanh, đừng đi, đừng đi."

Môi Ôn Nhuyễn Nhuyễn bóng loáng, cô vội vàng ra khỏi xe thì bị Thiên Toa chặn lại.

"Cô Ôn, tôi đưa cô đến phòng khách."

Thiên Toa mạnh mẽ kéo Ôn Nhuyễn Nhuyễn đi, cô chỉ có thể khóc lóc bị đưa đến phòng khách.

"Cô Ôn, uống chút nước đi."

Thiên Toa nhìn nước rồi dỗ dành cho Ôn Nhuyễn Nhuyễn uống nước.

Lần này Ôn Nhuyễn Nhuyễn ngoan ngoãn, im lặng ngủ thϊếp đi.

Cộp cộp cộp…

Cô vừa ngất đi, Minh Thanh đã bước ra từ phía bên kia.

“Mấy người lui xuống đi!”

Minh Thanh bế Ôn Nhuyễn Nhuyễn lên rồi rời đi.

Lần này giấc mơ bao năm của cô sẽ chấm dứt, và được thay thế bằng một giấc mộng mới.

Năm đó, khi anh đến Hoa Quốc đã gặp Ôn Nhuyễn Nhuyễn .

Khi ấy, anh đã cho cô dùng mấy loại thuốc, trong đó có một loại tên là Phệ Tâm!

Chỉ cần hai người xa nhau, cô sẽ thỉnh thoảng mơ thấy cảnh hai người từng thân mật yêu thương, chỉ là cô đã mất trí nhớ, nên không nhận ra người trong mơ chính là anh.

Vừa rồi, anh lại cho cô dùng phiên bản 2.0 của Phệ Tâm, là bản anh đã cải tiến.

Thuốc này sẽ khiến người ta vẫn có thể tiếp nhận hoan ái trong trạng thái tỉnh táo, và từ đó mỗi ngày đều sẽ mơ thấy anh.

Hiệu quả mạnh nhất của Phệ Tâm 2.0 không chỉ có thế, nó còn khiến người dùng không thể khống chế bản thân muốn gần gũi với anh.

Trong đầu thỉnh thoảng sẽ hiện lên hình bóng anh, khiến tim ngứa ngáy, làm gì cũng không còn hứng thú.

“Bảo bối, tỉnh dậy nào.”

Minh Thanh nhẹ nhàng lay người cô.

Ôn Nhuyễn Nhuyễn mơ mơ màng màng mở mắt, tác dụng của thuốc vẫn chưa hết, cô vừa thấy Minh Thanh đã lập tức nở nụ cười rạng rỡ.

“Anh Thanh à, em cứ tưởng anh không cần em nữa.”

“Vừa rồi em gọi anh bao nhiêu lần, anh cũng không chờ em.”

Ôn Nhuyễn Nhuyễn vừa khóc vừa trách móc Minh Thanh, còn anh thì bật cười.

7

0

2 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.