TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 55
Người Này Quả Thực Là Cầm Thú (1)

Sự phản nghịch của Bùi Vân Cừ bắt nguồn từ sự tự tin, bắt nguồn từ tình báo đáng tin cậy. 

Nói đùa, nếu trong tình báo mà nàng tiếp cận trước đó phát hiện có đại quân đang muốn tập kích Hắc Sa Ngõa, thì nàng chắc chắn sẽ chạy nhanh hơn bất kỳ ai, chắc chắn sẽ cách Hắc Sa Ngõa càng xa càng tốt. 

Bình thường Hắc Sa Ngõa chỉ có năm trăm quân đóng giữ, nhưng liên quan đến việc giao dịch chiến mã, số lượng biên quân chính thức ở đây sẽ lên tới ba ngàn. Lỡ như xảy ra chiến đấu, thật sự có quân địch đánh tới, phía Dương Quan ít nhất còn có thể điều hai nghìn kỵ binh đến chi viện. 

Không có hai vạn quân địch, đừng hòng san bằng Hắc Sa Ngõa. 

Hai vạn quân địch từ đâu ra? 

Không có bất kỳ tin báo quân sự nào cho thấy có nhiều quân địch như vậy đang áp sát Hắc Sa Ngõa, năm ngày trước không có, năm ngày sau cũng không có. 

Trừ phi là từ trên trời rơi xuống. 

Khi xe ngựa của Bùi Vân Cừ dừng lại ở dịch quán trong thành Hắc Sa Ngõa, hai quan viên của Thái Sử Cục đã nhiệt tình nắm lấy dây cương xe ngựa. 

Trong thành vốn có mấy quan viên nhận được tin tức cũng muốn đến nịnh bợ vị quý nhân này, nhưng địa vị của những quan viên quân đội biên thành này hoàn toàn không thể sánh được với quan lại ở Trường An thường xuyên được diện Thánh. Hai quan viên Thái Sử Cục đã sớm mắng đuổi những người này đi. 

Hộ vệ của Bùi gia nhị tiểu thư dù nhiều đến đâu cũng có hạn, tuyệt đối không thể phân tâm đi chiếu cố người khác.  

Mục đích thực sự trong lòng là như vậy, nhưng ngoài miệng lại nói Bùi gia nhị tiểu thư thích yên tĩnh, nếu kinh động đến nàng, thì đầu sẽ rơi xuống đất.  

Vừa nhìn thấy hai quan viên Thái Sử Cục này, Bùi Vân Cừ cười, mắt cong lại như vầng trăng khuyết xinh đẹp, nàng hướng về phía vị quan viên lớn tuổi mà mình quen biết, nói: “Phó Ti Thần, đại đội nhân mã của địch quân đang ở đâu?” 

Mặt của vị quan viên Thái Sử Cục họ Phó này cũng đủ dày, hắn lập tức cười nói: “Tính toán thời gian, hẳn là sắp binh lâm thành hạ, lúc này không thấy, chắc là nghe nói tiểu thư sắp đến, sợ đến đái ra quần, bỏ chạy rồi.” 

“Vậy tối nay Phó Ti Thần phải nhìn cho kỹ đấy.” 

“Đó là điều đương nhiên, chỉ cần có biến động gì mới, chúng ta sẽ lập tức lên ngựa báo cho tiểu thư, đến lúc đó mong các hộ vệ của tiểu thư không nên cản trở.” 

“Đừng nhân cơ hội nhìn trộm bổn cô nương tắm là được.” 

Bùi Vân Cừ ngoài cười nhưng trong không cười, đuổi hai tên cáo già của Thái Sử Cục này đi. 

Nàng đương nhiên nhìn ra được toan tính của hai người này. 

Nếu không nói vậy, e rằng hai tên Quan Tinh Sư sợ chết này sẽ cuộn chăn ngủ ngay ngoài cửa phòng nàng. 

Nhưng chỉ vì một hung tinh chớp lóe mơ hồ mà sợ đến chết khiếp, những Quan Tinh Sư này cũng thực buồn cười. 

Mấy chục năm qua, Hắc Sa Ngõa chưa từng nghênh đón vị khách tôn quý nào như nàng, cho nên gian khách xá tốt nhất trong thành đương nhiên trở thành nơi ở tạm thời của nàng. 

Thực ra so sánh với tuyệt đại đa số tử đệ quyền quý sống trong nhung lụa từ bé, nàng thật sự không câu nệ những thứ này. 

Những thứ có thể khơi dậy hứng thú của nàng, tuyệt đối không phải là những thứ tầm thường này. 

“Cái gì! Hứa Thôi Bối tìm được một nữ thi?” 

Những thuộc hạ đi theo nàng đương nhiên hiểu rất rõ sở thích của nàng, khi thu thập tình báo quân sự ở đây, cũng thêm vào đó không ít thứ nàng thích xem. 

Nhìn tờ mật báo này, mắt nàng lập tức sáng lên: “Người này không chỉ tự cam đọa lạc thành một núi thịt, mà còn sinh ra sở thích như này?” 

Khi vào cổng thành Hắc Sa Ngõa, kiểm tra theo thông lệ, nàng không vận dụng bất kỳ đặc quyền nào, trong lúc chờ đợi ngắn ngủi, nàng đã nhìn thấy một tên mập mạp nằm phơi nắng dưới chân tường thành. 

Sự suy sụp và cô độc không nói nên lời, giống như một đống thịt mỡ nằm yên lặng chờ đợi thối rữa, sinh giòi. 

Nàng chỉ thuận miệng hỏi một câu đã nhớ kỹ biệt danh Hứa Thôi Bối này. 

Vốn dĩ nhân vật cấp bậc như Hứa Thôi Bối dù quá khứ gặp phải chuyện đáng thương ra sao, nàng cũng sẽ không quan tâm quá nhiều, huống chi đống thịt mỡ kia thật sự là không dễ nhìn. 

Nhưng mà phần mật báo này, thật sự rất kích thích. 

Một tên mập suy sụp, có tài nhưng không gặp thời, lén lút bỏ ra một khoản tiền, tốn không ít công sức từ Dương Quan mua về một nữ tử, hơn nữa còn là nữ tử vô tình ngã ngựa mà chết… một nữ thi tươi mới. 

Hình ảnh tiếp theo quá đẹp, nàng không dám tưởng tượng nhiều. 

“Đi điều tra giúp ta xem người này tiếp theo định làm gì? Nhanh lên!” 

Sau đó, nàng liền sốt ruột, tràn đầy mong ngóng đợi chờ báo cáo của mấy tên tâm phúc. 

“Người này đi đặt một bộ y phục. Còn sai người tắm rửa sạch sẽ cho nữ thi, thay y phục mới.” 

“Sau đó chôn nữ thi kia sao?” 

“Không phải, theo chúng ta điều tra, nữ thi đó chỉ là tiểu thiếp của một chưởng quỹ họ Chương của thương đội Đại Phong, trước đây cũng không quen biết người này.” 

“Cầm thú!” 

“Nhưng mà chuyện ngã ngựa của tiểu thiếp kia có chút kỳ lạ, hẳn là đại phu nhân của chưởng quỹ họ Chương kia phái người ngầm ra tay.” 

“Đại phu nhân của chưởng quỹ họ Chương có quan hệ gì với Hứa Thôi Bối không?” 

“Điều này thì thuộc hạ chưa kịp điều tra.” 

“Đi điều tra tiếp! Chờ đã, phái thêm một người âm thầm theo dõi Hứa Thôi Bối.” 

“Thuộc hạ hiểu.” 

Đối mặt với yêu cầu như vậy của Bùi Vân Cừ, đám thuộc hạ của nàng không ai có ý kiến gì. 

Dù sao cũng là đi “làm loạn” cùng nhị tiểu thư, hơn nữa điều tra loại chuyện này quả thật còn thú vị hơn điều tra cái gì mà Tạ thị, người Đột Quyết, với lại cũng an toàn hơn nhiều. 


6

0

3 tháng trước

17 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.