0 chữ
Chương 6
Chương 6
Thẩm Yên hỏi: [Vậy khoảng bao lâu nữa cô ấy sẽ tỉnh lại?]
Hệ thống 0909 ra vẻ sâu sắc đáp: [Bộ não con người quá phức tạp, hiện tại không thể tính toán chính xác thời gian nguyên chủ tỉnh lại…]
Thẩm Yên: [Nói tiếng người.]
Hệ thống 0909: [… Hệ thống đang sửa chữa, không thể tính toán.]
Thẩm Yên: [Hờ.]
Hệ thống 0909: [...]
Không hiểu sao, chỉ một tiếng “hờ” đó lại khiến Hệ thống 0909 cảm nhận được rõ ràng một luồng sát khí nặng nề như rùa đen đội mũ sắt vậy.
Thẩm Yên thừa biết, cái hệ thống rác rưởi này đã có bản lĩnh kéo linh hồn người ta đến lao động không công cho nó, còn có thể du hành ba ngàn thế giới nhỏ, thậm chí biết rõ tương lai của từng thế giới, cớ gì không tính được khi nào một người tỉnh lại?
Có điều, chuyện nguyên chủ vì thể chất yếu mà rơi vào trạng thái hôn mê sâu không khiến Thẩm Yên ngạc nhiên lắm. Bởi qua ký ức cô biết, cơ thể nguyên chủ yếu ớt từ nhỏ, thể chất bạc nhược, bật điều hòa thôi cũng có thể cảm lạnh sốt cao, đi nhanh chút đã thở dốc, ba ngày một cơn bệnh nhỏ, năm ngày một trận bệnh lớn. Thật sự là một đứa trẻ lớn lên cùng thuốc men.
Nguyên chủ tuy thân thể yếu ớt, nhưng tính cách lại vô cùng kiên cường.
Dù bị bắt nạt đến mức này, cô ấy vẫn cắn răng chịu đựng, không hé nửa lời với gia đình. Bởi hơn tám mươi phần trăm học sinh trong trường Anh Tài không phải người bình thường, hoặc giàu sang, hoặc quyền quý, gia đình cô làm sao dám động vào? Cô chỉ sợ sẽ gây thêm phiền phức không đáng có cho cha mẹ.
Cô ấy từng tìm đến giáo viên vì nghĩ người có tiếng nói lớn nhất trong trường vẫn là thầy cô. Cô hy vọng thầy cô có thể giúp mình.
Thầy chủ nhiệm khá coi trọng chuyện này, thậm chí còn lên tiếng phê bình hai nữ sinh cố ý ném sách của cô xuống lầu trong buổi học trên lớp. Nhưng chuyện đó chẳng thay đổi được gì. Trước mặt thì không ai dám phản bác giáo viên, nhưng sau lưng thì đủ loại trò mờ ám cứ tiếp diễn, ngày càng nghiêm trọng hơn.
Bị hành hạ như thế, dù tâm lý có mạnh mẽ đến đâu thì thể xác cũng khó mà chịu nổi.
Mà người được lợi lại chính là kẻ đến từ nơi khác như Thẩm Yên.
Hệ thống Cố vấn cuộc đời bất ngờ sụp đổ, Thẩm Yên thất bại trong lần tái sinh, cô và hệ thống bị dòng loạn lưu thời không quét qua, buộc phải chọn điểm lánh nạn gần nhất để thoát thân, căn bản không kịp nghĩ gì nhiều.
Tất nhiên, dù sao Thẩm Yên cũng là người từng nếm trải gió sương. Trở ngại hiện tại, chẳng qua chỉ là một chướng ngại vật nho nhỏ trên con đường huy hoàng của cuộc đời cô. Chỉ cần linh hồn chưa tan, ý chí của cô sẽ vĩnh viễn bất diệt!
Hệ thống 0909: [...]
Hệ thống 0909 ra vẻ sâu sắc đáp: [Bộ não con người quá phức tạp, hiện tại không thể tính toán chính xác thời gian nguyên chủ tỉnh lại…]
Thẩm Yên: [Nói tiếng người.]
Hệ thống 0909: [… Hệ thống đang sửa chữa, không thể tính toán.]
Thẩm Yên: [Hờ.]
Hệ thống 0909: [...]
Không hiểu sao, chỉ một tiếng “hờ” đó lại khiến Hệ thống 0909 cảm nhận được rõ ràng một luồng sát khí nặng nề như rùa đen đội mũ sắt vậy.
Thẩm Yên thừa biết, cái hệ thống rác rưởi này đã có bản lĩnh kéo linh hồn người ta đến lao động không công cho nó, còn có thể du hành ba ngàn thế giới nhỏ, thậm chí biết rõ tương lai của từng thế giới, cớ gì không tính được khi nào một người tỉnh lại?
Có điều, chuyện nguyên chủ vì thể chất yếu mà rơi vào trạng thái hôn mê sâu không khiến Thẩm Yên ngạc nhiên lắm. Bởi qua ký ức cô biết, cơ thể nguyên chủ yếu ớt từ nhỏ, thể chất bạc nhược, bật điều hòa thôi cũng có thể cảm lạnh sốt cao, đi nhanh chút đã thở dốc, ba ngày một cơn bệnh nhỏ, năm ngày một trận bệnh lớn. Thật sự là một đứa trẻ lớn lên cùng thuốc men.
Dù bị bắt nạt đến mức này, cô ấy vẫn cắn răng chịu đựng, không hé nửa lời với gia đình. Bởi hơn tám mươi phần trăm học sinh trong trường Anh Tài không phải người bình thường, hoặc giàu sang, hoặc quyền quý, gia đình cô làm sao dám động vào? Cô chỉ sợ sẽ gây thêm phiền phức không đáng có cho cha mẹ.
Cô ấy từng tìm đến giáo viên vì nghĩ người có tiếng nói lớn nhất trong trường vẫn là thầy cô. Cô hy vọng thầy cô có thể giúp mình.
Thầy chủ nhiệm khá coi trọng chuyện này, thậm chí còn lên tiếng phê bình hai nữ sinh cố ý ném sách của cô xuống lầu trong buổi học trên lớp. Nhưng chuyện đó chẳng thay đổi được gì. Trước mặt thì không ai dám phản bác giáo viên, nhưng sau lưng thì đủ loại trò mờ ám cứ tiếp diễn, ngày càng nghiêm trọng hơn.
Mà người được lợi lại chính là kẻ đến từ nơi khác như Thẩm Yên.
Hệ thống Cố vấn cuộc đời bất ngờ sụp đổ, Thẩm Yên thất bại trong lần tái sinh, cô và hệ thống bị dòng loạn lưu thời không quét qua, buộc phải chọn điểm lánh nạn gần nhất để thoát thân, căn bản không kịp nghĩ gì nhiều.
Tất nhiên, dù sao Thẩm Yên cũng là người từng nếm trải gió sương. Trở ngại hiện tại, chẳng qua chỉ là một chướng ngại vật nho nhỏ trên con đường huy hoàng của cuộc đời cô. Chỉ cần linh hồn chưa tan, ý chí của cô sẽ vĩnh viễn bất diệt!
Hệ thống 0909: [...]
4
0
1 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
