TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 20
Chương 20

Vương Bách lo lắng kéo tay Giang Thiếu Bắc, cảm thấy lời của Thẩm Yên quá đúng, đến mức như bị tẩy não: “Không đúng không đúng, chỉ là nói một câu thôi mà, làm gì mà cả “tương lai của chúng em”? Giang thiếu, cậu nói gì đi chứ!”

Giang Thiếu Bắc nhìn Thẩm Yên, ánh mắt lướt qua gương mặt sưng đỏ của cô, rồi dừng lại ở khóe môi cô, nơi vẫn còn nở một nụ cười nhàn nhạt.

Anh lạnh nhạt hỏi: “Cậu muốn mình nói gì?”

Vương Bách: “Thì nói cậu không thích em ấy chứ còn gì nữa!”

Giang Thiếu Bắc đáp: “Cậu tưởng em ấy đang nói chuyện em ấy thích mình hay mình thích em ấy sao?”

Vương Bách sững người: “Vậy là chuyện gì?”

Giang Thiếu Bắc nhìn về phía Thẩm Yên, anh hiểu rõ Thẩm Yên bề ngoài thì đang bàn chuyện lấy mười tỷ rời khỏi anh, nhưng thật ra là đang chỉ trích anh, chỉ trích những người đã vì anh mà bắt nạt cô ấy.

Chỉ bởi vì anh từng nói với cô một câu, chỉ vì thân phận của anh đặc biệt mà cô phải gánh chịu những trò bắt nạt học đường tồi tệ như vậy.

Thẩm Yên lại nổi tiếng rồi.

Siêu nổi tiếng.

Ngay lập tức, cô leo lên trang chủ diễn đàn trường Anh Tài, tên được bôi đỏ, ghim trên cùng. Chỉ trong chốc lát, bài viết đã có cả ngàn bình luận, độ nổi tiếng tăng vùn vụt, thậm chí còn lan ra các trường khác.

“Nghe chưa nghe chưa? Thẩm Yên nói ai cho nhỏ đó mười tỷ thì nó sẽ rời xa Giang thiếu!”

“Nhỏ đó điên rồi!”

“Tao nói thật, Thẩm Yên là cái thá gì mà dám mở miệng ra nói câu đó?”

“Thế Giang thiếu gia đâu? Anh ấy biết chưa? Nó không sợ à?”

“Ê mấy người phía trên chưa biết rồi, lúc Thẩm Yên nói mấy câu ấy, Giang thiếu có mặt ở hiện trường nghe tận tai luôn đó!”

“What! Rồi sao nữa? Thẩm Yên còn sống không vậy?”

Còn sống chứ, dĩ nhiên là sống nhăn răng.

Theo lời các bạn học có mặt ở đó kể lại, sau khi nói ra mấy lời chấn động ấy, Thẩm Yên không thèm để ý xem người ta nghĩ gì, bình tĩnh cúi xuống nhặt cái khăn lên, cuốn kỹ lại quanh người mình, bình tĩnh như không có gì, sau đó vội vàng chạy thẳng đến phòng y tế.

“Há há há, sợ quá nên chạy trốn chứ gì!”

Chạy trốn á?

Không đâu, người ta còn dặn dò lại thế này cơ: “Người yêu thầm Giang thiếu nhiều thế, tình cảm lại thành khẩn như vậy, em tin mười tỷ sẽ sớm được quyên góp xong. Em phải giữ gìn sức khỏe, không thể để bệnh được. Có tiền rồi mà không còn mạng để tiêu thì bi kịch quá.”

“…”

Không thể không nói… nghe có lý phết đấy chứ.

3

0

1 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.