TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Chương 16

Không ai ngờ được người xưa nay chẳng bao giờ lo chuyện bao đồng như Giang Thiếu Bắc vậy mà lại ném bóng rổ trúng người khác. Mà còn là ném thẳng vào Trương Tư Tuyết, người vừa mới đang bắt nạt Thẩm Yên.

Anh đứng về phía Thẩm Yên!

“What the fuck? Giang thiếu không lẽ có ý với Thẩm Yên thật à?”

“Chắc không phải đâu nhỉ? Trước đây Thẩm Yên bị bắt nạt đâu thấy Giang thiếu ra mặt giúp?”

“Nhưng mà không thích thì tại sao lại ra tay giúp con nhỏ đó chứ?”

“Tại sao vậy?”

Mọi người đều biết rõ Giang Thiếu Bắc là kiểu người vô tình vô nghĩa. Anh luôn cao cao tại thượng, đến mức người khác muốn có được một ánh nhìn từ anh cũng là điều xa vời. Anh hờ hững với mọi thứ, dường như chẳng điều gì có thể lọt vào mắt. Anh ít khi bộc lộ cảm xúc, lại càng hiếm khi nổi giận.

Mà những người như vậy một khi thật sự tức giận thì cực kỳ đáng sợ.

Trước kia từng xảy ra một chuyện, đúng vào thời điểm Giang Thiếu Bắc mới chuyển đến trường Anh Tài. Hồi đó chuyện này khá rầm rộ, cha của anh là Giang Như Hải đã quyên tặng năm mươi triệu làm quỹ giáo dục cho trường, chuyện này còn lên cả báo chí, ngay cổng trường còn treo băng rôn cảm ơn cả tháng trời. Hôm lễ khai giảng, ông Giang lên phát biểu, Giang Thiếu Bắc thì nghiễm nhiên trở thành tâm điểm của toàn trường.

Đám con gái trong trường thì khỏi nói, đứa nào cũng mê, vừa đẹp trai vừa là con nhà tài phiệt, đúng cực phẩm hiếm có khó tìm. Nhưng có vài thằng con trai thấy thế thì không vừa mắt với anh. Lý do thì khó nói nhưng có lẽ là ghen ngầm, dù ngoài mặt không dám làm gì vì ngại thân thế của Giang Thiếu Bắc, nhưng lời ra tiếng vào sau lưng chẳng thiếu.

Mà mấy lời đó thường bàn tán ở đâu? Chính là nhà vệ sinh nam.

Mấy thằng con trai tụ lại tán chuyện, thể nào cũng có một vở kịch.

“Ê, tụi mày có tin cái vụ Giang Thiếu Bắc là bị tìm về không? Mười mấy tuổi mới xuất hiện đấy, tin được không?”

“Tao không tin. Giang Như Hải hồi trẻ nổi tiếng đào hoa, ai biết thật giả thế nào? Nói chứ, tụi mày từng thấy mẹ Giang thiếu chưa?”

“Chưa từng! Mà nói thật, theo tao mấy loại đàn bà từng dính dáng tới ông Giang có ra gì đâu? Biết đâu là con nào ở mấy tụ điểm ăn chơi? Nếu vậy thì Giang thiếu là con của gái gọi à?”

“Thì đấy, Giang Như Hải vì muốn có người thừa kế mà bất chấp luôn dòng máu… Thiếu gì con đâu, sao phải tìm về một đứa thế này?”

“Nghe nói nếu con ruột trước đó là Giang Thiếu Phong không chết thì Giang Thiếu Bắc chắc chẳng có cửa! Tụi mày nhìn đi, bình thường nó ra dáng “thái tử” lắm, chảnh chó muốn chết, cái mặt lúc nào cũng khinh khỉnh người ta!”

“Đúng, không biết có khi còn là con hoang ấy chứ, chà giày cho tụi mình còn chưa chắc xứng.”

Đám đó đang hăng say tán dóc, thì cửa buồng vệ sinh mở ra...

Giang Thiếu Bắc bước ra.

Cả đám cứng họng. Cảm giác như vừa ăn một đấm vào ruột, mọi cảm giác muốn đi vệ sinh cũng tan sạch.

4

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.