TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 11
Chương 11

Cô ta còn đang nghĩ cách đối phó thì Thẩm Yên đã đường hoàng bước tới, chỉ tay thẳng mặt cô ta mà nói với giọng dứt khoát: “Thầy Trần, chính chị này là người đánh em.”

Vừa nói, Thẩm Yên vừa chỉ từng người một trong nhóm nữ sinh đã bắt nạt mình: “Là mấy chị này đã đánh em, đe dọa em, còn khóa trái cửa nhốt em trong nhà vệ sinh. Nếu không phải em mạng lớn, chắc giờ không thể đứng đây nói được rồi.”

Thầy Trần nhìn theo tay chỉ, quả nhiên toàn là những gương mặt quen thuộc. Ông nghiêm giọng hỏi: “Trương Tư Tuyết, có phải các em đã bắt nạt Thẩm Yên không?”

Lúc này Trương Tư Tuyết mới nhận ra bên cạnh Thẩm Yên còn có một người lớn đi theo. Cô ta không tin nổi Thẩm Yên thật sự dám mách thầy giáo, đến tận đây để tìm cô ta gây chuyện. Thẩm Yên là ai chứ, tưởng chỉ cần một giáo viên bình thường là dám động vào cô sao?

Thứ cô lo nhất là việc ồn ào này có thể khiến hình ảnh mình trong mắt Giang thiếu bị ảnh hưởng. Nghĩ vậy, cô ta vội liếc sang sân bóng. Thấy bên đó vẫn đang sôi động, Giang Thiếu Bắc hoàn toàn không để tâm đến chuyện bên này mới thở phào nhẹ nhõm.

Cô ta quay sang lườm Thẩm Yên đầy ác ý, nghiến răng nói: “Bọn em không có bắt nạt gì hết! Toàn là bịa đặt ra thôi. Thẩm Yên, em câm miệng lại đi! Em biết mình đang nói nhăng nói cuội gì không?”

Thẩm Yên đáp nhẹ: “Em có bịa chuyện hay không, trong lòng chị rõ nhất.”

“Em nói tôi đánh em, em có bằng chứng không? Không có bằng chứng mà dám đứng đây vu khống tôi?” Trương Tư Tuyết cười lạnh: “Cẩn thận tôi kiện em tội phỉ báng đấy!”

Đám bạn thân của Trương Tư Tuyết cũng chen vào: “Đúng đó! Không có bằng chứng, nói kiểu vu vơ vậy ai chẳng nói được!”

“Thẩm Yên, có phải em thấy chị Tuyết tụi này dễ bắt nạt nên cố ý kiếm chuyện không hả?”

“Thầy ơi, thầy đừng để nó gạt, Thẩm Yên ở trường là người chuyên bịa chuyện và đóng kịch đó!”

“…”

Sắc mặt Thẩm Yên thoáng chốc trắng bệch thêm, cô im lặng nhìn Trương Tư Tuyết, bộ dạng yếu ớt trong chiếc khăn tắm trông như chỉ cần một cơn gió là có thể thổi ngã, vậy mà ánh mắt lại bình tĩnh đến lạ thường.

Trương Tư Tuyết càng tức điên, trong lòng âm thầm rủa một tiếng “hồ ly tinh”, đúng là giỏi quyến rũ người khác! Rõ ràng Thẩm Yên đang trong bộ dạng nhếch nhác, mặt còn in dấu tát, thế mà cái dáng vẻ chật vật ấy... lại càng khiến người ta muốn bảo vệ. Cô ta nhìn mà khó chịu.

Thầy Trần chau mày: “Trương Tư Tuyết, em bảo là không bắt nạt Thẩm Yên, thế sao lại quen biết em ấy?”

Trương Tư Tuyết lườm Thẩm Yên một cái, vừa nhìn thấy mặt cô ta là lửa giận trong lòng lại bùng lên: “Giờ Thẩm Yên là người nổi tiếng nhất trường rồi đấy thầy, thầy hỏi thử xem, còn ai không biết em ấy nữa!”

Thầy Trần thở dài, ông nhớ ra dạo này trong trường lan truyền không ít tin đồn giữa Thẩm Yên và Giang Thiếu Bắc. Ông lắc đầu nói: “Thôi được rồi. Trương Tư Tuyết, em và mấy bạn kia cùng lên văn phòng với thầy một chuyến.”

Chưa kịp suy nghĩ gì nhiều, Trương Tư Tuyết đã phản ứng ngay: “Thầy ơi, tụi em sắp vào học rồi. Tự ý bỏ tiết không ổn đâu ạ.”

Đây là khoảng thời gian hiếm hoi cô ta được ở gần Giang Thiếu Bắc như vậy, sao có thể vì một người không liên quan mà bỏ lỡ chứ? Không thì phải đợi tận tuần sau mới có cơ hội tiếp cận.

Cô ta đắc ý nhìn Thẩm Yên, ánh mắt khinh bỉ như thể đang nói: “Mày có gọi thầy đến thì sao chứ? Cũng chẳng làm gì được tao đâu.”

3

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.