TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10
Chương 10

Bên này, Thẩm Yên và thầy Trần đã đến sân thể dục. Hiện giờ cô được coi là người nổi tiếng trong trường, lại còn xuất hiện trong bộ dạng thảm hại như vậy, suốt đường đi bị vô số ánh mắt dòm ngó. Thậm chí có vài người ham chuyện lạ còn đi theo sau để hóng chuyện.

Thẩm Yên không để tâm. Người từng trải qua đủ loại chuyện cùng việc tái sinh thất bại như cô thì mấy ánh nhìn ấy chẳng nhằm nhò gì. Ngược lại, càng nhiều người chứng kiến có khi càng tốt.

Cô đảo mắt một vòng, lập tức nhìn thấy Trương Tư Tuyết đang ngồi trên khán đài, ánh mắt dán chặt xuống sân thể dục, không hề chớp mắt. Hai tay cô ta đang giữ khư khư một chai nước khoáng chưa mở nắp, rõ ràng là chuẩn bị đem đi đưa cho Giang Thiếu Bắc.

Sắc mặt Trương Tư Tuyết đầy căng thẳng, lại mang theo vẻ chờ mong, hoàn toàn khác hẳn dáng vẻ kiêu căng ngạo mạn trong ký ức của Thẩm Yên.

Thẩm Yên đưa mắt nhìn theo tầm nhìn của cô ta rồi thấy được Giang Thiếu Bắc, cái tên trong miệng mấy người kia.

Trên sân bóng rổ, chàng thiếu niên tuấn tú điều khiển trái bóng vô cùng điêu luyện, gần như trở thành tâm điểm của cả sân. Anh né được hai pha kèm chặt liên tiếp, rồi ở ngay vạch ba điểm thì bật nhảy, ném bóng và ghi điểm!

Ngay khoảnh khắc ấy, cả sân bỗng vang dội tiếng vỗ tay như sấm.

Trương Tư Tuyết gần như bật dậy khỏi ghế, miệng cười toét đến tận mang tai. Nhưng rồi nhận ra mình quá lố, cô ta giả bộ giữ kẽ mà ngồi xuống, ánh mắt mỗi lúc một rực sáng.

“Trời ơi, anh Giang đẹp trai quá!”

“Mấy cậu nói xem, Giang thiếu vừa đẹp trai vừa nhà giàu, ai mới xứng làm bạn gái ảnh?”

“Mình nghe cha mình bảo là ông Giang từ lâu đã định tìm vị hôn thê cho anh ấy rồi, mà ảnh phản đối dữ lắm nên chuyện cứ treo đó mãi.”

“Ủa vậy không biết ông Giang định nhắm cô nào làm con dâu ha?”

“Chắc chắn không phải là cậu.”

“Hứ, không phải mình thì càng không tới lượt cậu!”

“…”

Trong đầu Trương Tư Tuyết lúc này chỉ toàn là hình ảnh của Giang Thiếu Bắc, cô ta ngày ngày ôm mộng phải giành bằng được người này.

Nhưng Trương Tư Tuyết hoàn toàn không ngờ Thẩm Yên dám mò tới tìm mình, lại còn trong bộ dạng thê thảm, nhếch nhác đến thế. Quần áo ướt nhẹp, bẩn thỉu chưa thay, tóc có khô bớt nhưng vẫn rối bù như tổ quạ, trên mặt còn hằn rõ dấu tay. Da Thẩm Yên vốn trắng, nên dấu tát ấy lại càng nổi bật, nhìn mà chướng cả mắt.

Xấu cỡ đó mà còn dám vác mặt đi khắp nơi, không thấy xấu hổ à?

Trương Tư Tuyết tức muốn phát điên, chỉ mong Thẩm Yên biến khỏi mắt mình ngay lập tức, tốt nhất là đá bay cô ta ra khỏi trường. Nhưng bây giờ không phải lúc ra tay, Giang Thiếu Bắc còn đang ở ngay gần đó, lỡ chuyện ầm ĩ bị anh ấy chú ý thì không hay chút nào...

4

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.