TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 23
Chương 23

Khi Lý Socs chuẩn bị rời đi, Chử Mạch gọi anh ấy lại: "Chờ một chút, cậu xác nhận là Đỉnh Minh đã đẩy thời gian lên thật không?"

Lý Sóc gật đầu: "Chắc chắn."

Trên mặt của Chử Mạch thoáng qua một nét ngạc nhiên.

Cuộc đàm phán giữa Đỉnh Minh và Thịnh Mạch là một phần rất quan trọng trong câu chuyện gốc.

Bởi vì chính cuộc đàm phán này là thử thách lớn mà Chử Mạch giao cho Tạ Tụng Thần.

Trong tiểu thuyết, Chử Mạch rất hiểu sự khó khăn của CEO Đỉnh Minh, Chu Minh, vì vậy cố tình lấy lý do là “rèn luyện Tạ Tụng Thần” mà giao dự án đàm phán này cho cậu, chờ xem cậu sẽ thất bại.

Chử Mạch ban đầu nghĩ rằng Thịnh Mạch và Đỉnh Minh vốn đã khó có thể hợp tác nên anh đã lợi dụng cơ hội này để sa thải Tạ Tụng Thần.

Nhưng anh không ngờ rằng, Tạ Tụng Thần lại có thể lật ngược tình thế và ký được hợp đồng trong khi tất cả mọi người đều không tin tưởng vào cậu.

Đây là một bước quan trọng trong quá trình trưởng thành của Tạ Tụng Thần.

Bây giờ, Đỉnh Minh đã đẩy thời gian đàm phán lên sớm hơn, có nghĩa là đoạn này cũng phải đến sớm hơn.

“Dự án này.” Chử Mạch nhìn Lý Sóc rồi nghiêm túc nói từng chữ: “Tôi sẽ giao cho Tạ Tụng Thần.”

Lý Sóc ngây người một lúc.

Tài liệu trong tay anh ấy suýt rơi xuống đất.

“Tạ Tụng Thần?” Lý Sóc không thể tin được, mở to mắt: “Cậu ta là thư ký mà, sao lại còn là thực tập sinh nữa!”

Ông chủ điên rồi sao!

Chử Mạch không trả lời anh ấy mà đứng dậy đi về phía cửa.

Lý Sóc đi theo sau, cố gắng thuyết phục anh thu hồi ý định: “Mà Tổng giám đốc Chử, anh cũng biết đấy, Chu Minh nổi tiếng là một tay đàm phán cừ khôi…”

Chử Mạch đi đến bộ phận thư ký, Tạ Tụng Thần đang dọn dẹp đồ đạc.

Về sự xuất hiện của Chử Mạch, Tạ Tụng Thần không có phản ứng gì.

“Tạ Tụng Thần.” Chử Mạch ho nhẹ rồi lên tiếng nói với cậu: “Có một dự án phát triển hệ thống hợp tác với tập đoàn bất động sản, tôi nghĩ cậu rất phù hợp để tham gia đàm phán…”

Tạ Tụng Thần liếc Chử Mạch rồi không chút do dự nói: “Không đi.”

Chử Mạch ngẩn người, vội vàng nói: “Nếu dự án này thành công, cậu sẽ nhận được một khoản tiền thưởng rất lớn.”

Chử Mạch lại bổ sung thêm: “Tôi tin là cậu có thể làm tốt chuyện này.”

Tạ Tụng Thần vừa dọn dẹp đồ đạc trên bàn vừa không thèm ngẩng đầu lên mà nói: “Anh chẳng phải đã nói rồi sao, có những chuyện không phải nhìn vào việc làm tốt hay không mà là xem có phù hợp hay không.”

Cậu đang trích dẫn lại lời của Chử Mạch trước đó.

Giọng điệu có phần châm biếm.

Chử Mạch ngẩn người.

Tạ Tụng Thần đang… Giận sao?

Chử Mạch kinh ngạc!

Thì ra ngọn núi băng này cũng có thể nổi giận à?

Chương 7: Ngày thứ 7 giả làm alpha

Ngày thứ 7 giả làm alpha

Con người có thể có những cảm xúc nhỏ và cần được dỗ dành.

Nhưng Chử Mạch không thể dỗ dành Tạ Tụng Thần.

Cảnh tượng anh dỗ dành người yêu alpha của em trai đã quá mức tưởng tượng của Chử Mạch.

Chử Mạch không rõ nguyên nhân khiến Tạ Tụng Thần không vui.

Nhưng suy nghĩ kỹ lại thì có lẽ là vì anh đã nói Tạ Tụng Thần không phù hợp làm thư ký, phủ nhận khả năng của cậu, khiến cậu cảm thấy buồn.

“Làm sao vậy, tôi nói cậu không phù hợp làm thư ký thì cậu không vui à?” Chử Mạch bình tĩnh nhìn Tạ Tụng Thần rồi nói: “Tạ Tụng Thần, chỉ một cú sốc nhỏ như vậy mà cậu cũng không chịu được à?”

Tạ Tụng Thần lạnh lùng nhìn Chử Mạch, như nhìn một kẻ ngốc.

Một lúc lâu sau, cậu trầm giọng nói: “Vậy Tổng giám đốc Chử cứ tìm một người có thể chịu được đi.”

Hỏng rồi.

Lần này thật sự chọc giận nhân vật chính rồi.

Trong tiểu thuyết, Tạ Tụng Thần được miêu tả là một người lạnh lùng, băng giá, khiến Chử Mạch suýt quên rằng cậu chỉ là một sinh viên đại học chưa tốt nghiệp.

Sinh viên đại học thì trạng thái cảm xúc thường không ổn định.

Chử Mạch hít một hơi thật sâu, suy nghĩ kỹ lưỡng, quyết định trong khi không làm hỏng hình tượng thì dỗ dành cậu sinh viên này.

“Dù sao gần đây cậu làm việc cũng khá tốt, cà phê mua cũng làm tôi hài lòng, tài liệu cũng xử lý ổn, sao tôi không thể nói vài câu với cậu được?”

Đây là những gì Chử Mạch nghĩ ra để an ủi Tạ Tụng Thần trong khả năng của mình.

Nói thêm nữa là sẽ hỏng hình tượng mất.

Chử Mạch nói xong thì nhìn Tạ Tụng Thần nhưng cậu lại không có phản ứng gì.

Chẳng lẽ… Không có tác dụng sao?

“Không phải cậu muốn làm thư ký của tôi sao?” Chử Mạch tiếp tục tìm cách cứu vãn tình thế, quyết định dùng phương pháp khıêυ khí©h: “Dự án đơn giản như vậy mà còn không dám nhận, cậu làm sao có thể làm thư ký của tôi?”

1

0

1 tuần trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.