0 chữ
Chương 22
Chương 22
Chử Mạch đã nghĩ đủ mọi cách để Lê Sóc giao cho Tạ Tụng Thần một đống công việc khó khăn nhưng Tạ Tụng Thần luôn có thể hoàn thành một cách nhẹ nhàng.
Sau sự kiện "thay quần áo" ấy, Tạ Tụng Thần càng trở thành người đặc biệt nhất trong bộ phận thư ký.
Giữa một đám thư ký omega và beta, chỉ cần Tạ Tụng Thần đứng đó cũng đã nổi bật như một con hạc giữa bầy gà.
Thêm vào đó, những người khác mặc đồng phục thư ký của bộ phận, còn Tạ Tụng Thần lại mặc một bộ vest tự mua, khiến cậu càng nổi bật hơn trong bộ phận thư ký.
Mặc dù bộ vest của Tạ Tụng Thần là rẻ nhất nhưng lại tạo ra hiệu quả vượt trội hơn so với những người khác.
Sáng hôm đó.
Chử Mạch vẫn đang cố gắng tìm cơ hội để Tạ Tụng Thần rời khỏi bộ phận thư ký.
"Những tài liệu tôi đưa cho cậu sáng nay đã sửa xong chưa?" Chử Mạch lạnh lùng hỏi bóng dáng cao lớn trước mặt: "Nếu mà đến cái công việc này cũng làm không xong..."
"Đã sửa xong rồi." Tạ Tụng Thần bình thản đặt một chồng tài liệu lên bàn: "Phiên bản điện tử đã gửi vào email của anh, các phòng ban cũng đã nhận được bản sao."
Chử Mạch: "..."
Chử Mạch: "Về báo cáo tài chính của chi nhánh nước ngoài tháng trước..."
"Nội dung báo cáo quốc tế đã được chau chuốt qua và dịch xong rồi, cả bản tiếng Trung và tiếng Anh đã gửi vào email của anh." Tạ Tụng Thần nhìn Chử Mạch rồi từ tốn nói.
Chử Mạch hít một hơi lạnh.
Khối lượng công việc này ngay cả anh, một ông chủ, cũng cảm thấy sợ hãi, vậy mà Tạ Tụng Thần lại có thể hoàn thành trong thời gian ngắn như vậy.
Không hổ là nhân vật chính.
Thậm chí trong đầu Chử Mạch thoáng qua một suy nghĩ kỳ lạ.
Việc sa thải Tạ Tụng Thần sẽ là tổn thất của bộ phận thư ký.
Khụ khụ, không được, anh phải làm sao để cốt truyện trở lại đúng hướng, giúp Tạ Tụng Thần trở thành một ông lớn mới được.
Khi Chử Mạch đang suy nghĩ nghiêm túc về cách để Tạ Tụng Thần rời khỏi bộ phận thư ký thì…
Giọng nói điềm tĩnh của Tạ Tụng Thần đột nhiên vang lên:
"Khi nào tôi mới có quần áo mới?"
Chử Mạch ngạc nhiên nói: "Quần áo á? Quần áo gì?"
Tạ Tụng Thần liếc nhìn những đồng nghiệp mặc đồng phục của bộ phân thư ký rồi lại nhìn vào bộ vest rẻ tiền trên người mình.
Chử Mạch lập tức hiểu ý của cậu, trong lòng chợt có một cảm giác "lộp bộp" vang lên, nhân vật chính này chắc không phải muốn ở lại bộ phận thư ký lâu dài đấy chứ?
Chử Mạch nhíu mày hỏi: "Tạ Tụng Thần, chẳng lẽ cậu định cứ ở mãi trong bộ phận thư ký đấy chứ?"
Tạ Tụng Thần bình tĩnh nhìn anh: "Là anh bảo tôi đến đây."
Chử Mạch cuối cùng cũng hiểu được, thế nào là "mời thần dễ, tiễn thần khó".
Anh chống tay lên trán, bất đắc dĩ nói: "Công việc thư ký này, thích hợp cho omega hoặc beta làm, cậu là alpha."
Tạ Tụng Thần im lặng một lúc rồi hỏi: "Tôi không cảm thấy mình không phù hợp."
Chử Mạch suýt nữa thì không thở nổi, thằng nhóc này chẳng phải là muốn đối đầu với anh sao?
"Chúng ta đều là alpha, cậu nên hiểu ý tôi, có một số chuyện không phải là cậu làm không tốt mà là không thích hợp." Chử Mạch suy nghĩ một lúc rồi mới tìm ra lý do: “Tạ Tụng Thần, tôi là một thẳng A, tôi thích omega chứ không phải alpha."
Chử Mạch thực sự không còn cách nào, chỉ đành tìm ra lý do yếu ớt và hời hợt như vậy.
Tạ Tụng Thần nghe xong thì cả người lập tức cứng lại.
Cậu ngây người nhìn Chử Mạch, yết hầu lăn qua lại.
Một cảm xúc khác thường thoáng qua trong mắt cậu.
Chử Mạch còn định nói gì đó: "Vậy, Tạ Tụng Thần, cậu vẫn quay về..."
"Tôi không hiểu." Tạ Tụng Thần nhìn Chử Mạch, giọng điệu đột nhiên trở nên lạnh lùng, ánh mắt cũng như đang nhìn một người xa lạ: "Nhưng nếu anh đã nghĩ như vậy thì tôi tôn trọng quyết định của anh."
Tạ Tụng Thần nói xong thì trực tiếp rời khỏi văn phòng, chỉ để lại một bóng lưng.
Chử Mạch ngẩn người.
Tạ Tụng Thần sao lại đồng ý đột ngột như vậy?
Chử Mạch ngồi trên ghế, không thể hiểu nổi.
Anh còn chưa kịp vui mừng vì thành công bất ngờ này.
Lúc này, Lý Sóc đã vội vã bước vào văn phòng.
Anh ấy nghiêm túc nói với Chử Mạch: "Tổng giám đốc Chử, cuộc đàm phán với Tập đoàn Đỉnh Minh đã được đẩy lên sớm hơn, họ có vẻ muốn anh trực tiếp tham gia."
"Giám đốc điều hành hiện tại của Đỉnh Minh là Chu Minh, tôi không muốn đàm phán với tên đó." Chử Mạch nhíu mày, vung tay một cách tùy ý: "Để đội ngũ kinh doanh của công ty đi..."
Chử Mạch đang nói thì đột ngột dừng lại.
Sau sự kiện "thay quần áo" ấy, Tạ Tụng Thần càng trở thành người đặc biệt nhất trong bộ phận thư ký.
Giữa một đám thư ký omega và beta, chỉ cần Tạ Tụng Thần đứng đó cũng đã nổi bật như một con hạc giữa bầy gà.
Thêm vào đó, những người khác mặc đồng phục thư ký của bộ phận, còn Tạ Tụng Thần lại mặc một bộ vest tự mua, khiến cậu càng nổi bật hơn trong bộ phận thư ký.
Mặc dù bộ vest của Tạ Tụng Thần là rẻ nhất nhưng lại tạo ra hiệu quả vượt trội hơn so với những người khác.
Sáng hôm đó.
Chử Mạch vẫn đang cố gắng tìm cơ hội để Tạ Tụng Thần rời khỏi bộ phận thư ký.
"Những tài liệu tôi đưa cho cậu sáng nay đã sửa xong chưa?" Chử Mạch lạnh lùng hỏi bóng dáng cao lớn trước mặt: "Nếu mà đến cái công việc này cũng làm không xong..."
Chử Mạch: "..."
Chử Mạch: "Về báo cáo tài chính của chi nhánh nước ngoài tháng trước..."
"Nội dung báo cáo quốc tế đã được chau chuốt qua và dịch xong rồi, cả bản tiếng Trung và tiếng Anh đã gửi vào email của anh." Tạ Tụng Thần nhìn Chử Mạch rồi từ tốn nói.
Chử Mạch hít một hơi lạnh.
Khối lượng công việc này ngay cả anh, một ông chủ, cũng cảm thấy sợ hãi, vậy mà Tạ Tụng Thần lại có thể hoàn thành trong thời gian ngắn như vậy.
Không hổ là nhân vật chính.
Thậm chí trong đầu Chử Mạch thoáng qua một suy nghĩ kỳ lạ.
Việc sa thải Tạ Tụng Thần sẽ là tổn thất của bộ phận thư ký.
Khụ khụ, không được, anh phải làm sao để cốt truyện trở lại đúng hướng, giúp Tạ Tụng Thần trở thành một ông lớn mới được.
Giọng nói điềm tĩnh của Tạ Tụng Thần đột nhiên vang lên:
"Khi nào tôi mới có quần áo mới?"
Chử Mạch ngạc nhiên nói: "Quần áo á? Quần áo gì?"
Tạ Tụng Thần liếc nhìn những đồng nghiệp mặc đồng phục của bộ phân thư ký rồi lại nhìn vào bộ vest rẻ tiền trên người mình.
Chử Mạch lập tức hiểu ý của cậu, trong lòng chợt có một cảm giác "lộp bộp" vang lên, nhân vật chính này chắc không phải muốn ở lại bộ phận thư ký lâu dài đấy chứ?
Chử Mạch nhíu mày hỏi: "Tạ Tụng Thần, chẳng lẽ cậu định cứ ở mãi trong bộ phận thư ký đấy chứ?"
Tạ Tụng Thần bình tĩnh nhìn anh: "Là anh bảo tôi đến đây."
Chử Mạch cuối cùng cũng hiểu được, thế nào là "mời thần dễ, tiễn thần khó".
Tạ Tụng Thần im lặng một lúc rồi hỏi: "Tôi không cảm thấy mình không phù hợp."
Chử Mạch suýt nữa thì không thở nổi, thằng nhóc này chẳng phải là muốn đối đầu với anh sao?
"Chúng ta đều là alpha, cậu nên hiểu ý tôi, có một số chuyện không phải là cậu làm không tốt mà là không thích hợp." Chử Mạch suy nghĩ một lúc rồi mới tìm ra lý do: “Tạ Tụng Thần, tôi là một thẳng A, tôi thích omega chứ không phải alpha."
Chử Mạch thực sự không còn cách nào, chỉ đành tìm ra lý do yếu ớt và hời hợt như vậy.
Tạ Tụng Thần nghe xong thì cả người lập tức cứng lại.
Cậu ngây người nhìn Chử Mạch, yết hầu lăn qua lại.
Một cảm xúc khác thường thoáng qua trong mắt cậu.
Chử Mạch còn định nói gì đó: "Vậy, Tạ Tụng Thần, cậu vẫn quay về..."
"Tôi không hiểu." Tạ Tụng Thần nhìn Chử Mạch, giọng điệu đột nhiên trở nên lạnh lùng, ánh mắt cũng như đang nhìn một người xa lạ: "Nhưng nếu anh đã nghĩ như vậy thì tôi tôn trọng quyết định của anh."
Tạ Tụng Thần nói xong thì trực tiếp rời khỏi văn phòng, chỉ để lại một bóng lưng.
Chử Mạch ngẩn người.
Tạ Tụng Thần sao lại đồng ý đột ngột như vậy?
Chử Mạch ngồi trên ghế, không thể hiểu nổi.
Anh còn chưa kịp vui mừng vì thành công bất ngờ này.
Lúc này, Lý Sóc đã vội vã bước vào văn phòng.
Anh ấy nghiêm túc nói với Chử Mạch: "Tổng giám đốc Chử, cuộc đàm phán với Tập đoàn Đỉnh Minh đã được đẩy lên sớm hơn, họ có vẻ muốn anh trực tiếp tham gia."
"Giám đốc điều hành hiện tại của Đỉnh Minh là Chu Minh, tôi không muốn đàm phán với tên đó." Chử Mạch nhíu mày, vung tay một cách tùy ý: "Để đội ngũ kinh doanh của công ty đi..."
Chử Mạch đang nói thì đột ngột dừng lại.
1
0
1 tuần trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
