TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 25
Chương 25

Edit: Hến Con.

Bán được bao nhiêu là lãi bấy nhiêu, không mất tiền thuê mặt bằng, không tốn tiền nguyên liệu.

Thứ duy nhất tiêu tốn là công sức nấu ăn của ông.

Nghĩ đi nghĩ lại, ngoài việc hoàn thành nhiệm vụ hơi chậm, thì nhìn đám trẻ con ăn cơm mà tươi cười rạng rỡ, lại không cần tốn tiền thuê quầy bán cũng thấy ổn rồi.

[Đinh! Hệ thống thông báo.]

[Nhiệm vụ hệ thống: Đến bệnh viện bán cơm, chữa khỏi chứng biếng ăn cho 20 người.]

[Số người được chữa khỏi hôm nay: 2.]

[Phần thưởng: Cải thiện thể chất, tăng cường sức khỏe tương ứng tuổi 59.]

[Tổng số người đã chữa khỏi: 2, còn lại: 18.]

Tiến độ nhiệm vụ vẫn dừng ở hai người — Khương Dạ và bộ xương di động.

Xem ra bệnh biếng ăn này cũng không phổ biến trong bệnh viện lắm.

Nhưng ông chẳng lấy đó làm buồn. Người từng trải qua cái chết, đã học được cách buông bỏ rất nhiều điều.

Chỉ cần thấy đám trẻ ăn bữa cơm của ông mà nở nụ cười tươi rói, không khí ảm đạm nơi bệnh viện dường như cũng bừng sáng hẳn lên.

Lâm Quốc Đống nằm trên giường. Tuy hôm nay hệ thống thưởng cho ông một cơ thể khỏe hơn, thể lực tốt hơn, nhưng già rồi, làm việc cả ngày vẫn thấy mỏi nhừ cả lưng.

Ông nằm xuống chưa bao lâu đã thấy đầu hơi choáng, rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

[Đinh! Hệ thống nhắc nhở.]

[Phát hiện ký chủ có dấu hiệu huyết khối nhẹ, hoàn thành nhiệm vụ sẽ cải thiện thể chất và làm tan cục máu đông.]

Sáng hôm sau, chưa tỉnh hẳn thì trong đầu ông đã vang lên tiếng thông báo:

[Cấp phát nguyên liệu hôm nay.]

[Thịt bò, khoai tây, củi quả, gạo, nước suối, hành, gừng, tỏi và các loại gia vị.]

[Giá bán: 30 tệ/phần.]

Lâm Quốc Đống mở mắt ra, vẫn còn lơ mơ mà nghe đến từ “củi quả” thì lập tức bừng tỉnh.

“Củi quả! Thứ xịn đây mà!”

Kiếp trước ông giỏi nhất là chế biến các món từ thịt.

Đặc biệt là món bít tết nướng bằng củi quả từng khiến biết bao đầu bếp phương Tây phải tấm tắc khen ngợi.

“Có điều... người Long Quốc mình vẫn chưa quen ăn bít tết lắm. Nướng chín hẳn thì lại mất hết hương vị.”

“Với lại nhiều bệnh nhân hệ tiêu hóa yếu, ăn thịt nửa sống nửa chín cũng khó tiêu.”

“Đã vậy thì…”

Ông nhanh chóng xác định món ăn, mở tủ lạnh ra, nhìn thấy khối thịt bò bên trong, đôi mắt ông sáng rực.

“Cái này…”

“Ngay cả thịt bò Kobe cũng chưa chắc có hoa văn tuyết đẹp đều như thế này!”

Ông đưa tay chạm nhẹ vào miếng thịt bò được cắt ngang.

“Thớ thịt này... đúng là quá đỉnh.”

11

0

2 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.