TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 20
Chương 20

Edit: Hến Con.

Lâm Quốc Đống lấy từ túi đeo bên hông ra mấy giấy tờ cá nhân, đưa cho mẹ Khương Dạ: “Vậy làm phiền rồi, chú về nhà đợi tin tức nhé.”

Ông vừa định quay đi thì bị Khương Dạ kéo nhẹ áo lại.

“Ông ơi, thời buổi nào rồi, cần gì nhất thiết phải vào tận trong bệnh viện mới bán được cơm đâu.”

Nói rồi cô lấy điện thoại ra, mở một nhóm chat trên WeChat: [Nhóm bạn bè bệnh nhân khoa tâm thần – Bệnh viện Nhân dân số 1 Giang Thành.]

Khương Dạ nhanh chóng lướt ngón tay trên màn hình, dường như sau bữa ăn ngon đã lấy lại được sức sống:

[Các cậu ơi ai hiểu tôi không!! Tôi là Khương Dạ – phòng số 3 khoa tâm thần, tiền sử chán ăn 2 năm rưỡi rồi nhé.]

[Hôm nay ở cổng viện ăn được một suất cơm hộp đỉnh cao, ngon đến mức tôi – một đứa chán ăn – mà ăn liền hai hộp liền!!!]

[Giờ vẫn còn nhưng không nhiều đâu, ai tới muộn thì chỉ biết ngồi vỗ đùi tiếc hùi hụi thôi đó!]

[ヾ(●゜ⅴ゜) Thơm quá đi...]

Kèm theo đó là một bức ảnh món cà chua xào trứng bắt mắt.

Gửi xong, Khương Dạ ngẩng đầu cười tươi với Lâm Quốc Đống: “Xong rồi ông ơi, ông đừng đi vội, ngồi đợi chút là biết liền!”

Lâm Quốc Đống hơi ngơ ngác trước lời cô gái nói, nhưng nhìn nụ cười rạng rỡ vô tư của cô, trong lòng cũng ấm áp hẳn lên.

“Đây mới chính là giây phút hạnh phúc nhất của một đầu bếp.”

“Tưởng rằng mình đang dùng món ăn để chữa lành cho người khác, hóa ra chính người được chữa lành lại là người khiến mình cảm thấy được trân trọng nhất.”

WeChat của Khương Dạ lập tức phát ra tiếng "ting ting ting" liên hồi.

Mở nhóm ra, thấy một dòng thông báo đỏ chói: 99+ tin nhắn mới...

[Thật á trời?! Chán ăn 2 năm rưỡi mà còn ăn được cơm? Phép màu y học hả?! Chưa từng nghe bao giờ luôn!]

[|ω)...]

[Người ta không lừa đâu nhé, chị Khương Dạ tui biết rõ mà, ở ngay phòng kế bên tui đó, chị tốt bụng lắm, hay cho tui đồ ăn vặt nữa.]

[(*⊙~⊙)...]

[Cái này chụp bằng điện thoại thật hả? Không filter gì luôn? Màu sắc nhìn đã thấy ngon rồi trời ơi...]

[Ông cụ nhìn có tuổi rồi, mà trẻ ra 30 tuổi chắc cũng phong độ dữ lắm á...]

[(°ー°〃)?]

[Bạn ở trên đúng là đói thật rồi đấy, tập trung đúng chỗ một chút được không?]

[Trời đất, còn chờ gì nữa, mau lên thôi mấy người anh em, chậm chút nữa là chỉ còn biết đập đùi tiếc nuối thôi!]

...

Lâm Quốc Đống nhìn chằm chằm vào mấy tin nhắn trong nhóm, đầu óc quay mòng mòng, trong lòng không ngừng cảm thán: “Internet đúng là ghê gớm thật!”

12

0

2 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.