TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9
Quyển 1 - Chương 9

Đạo diễn nói xong, đầy mong đợi nhìn về phía Phùng Lệnh, nhưng lại thấy cậu thoáng hiện vẻ chán ghét.

Khi đạo diễn cho rằng mình nhìn nhầm, Phùng Lệnh đã quay đầu lại, ngoan ngoãn nói: “Rất sướиɠ.”

Đạo diễn: “...”

Cảm giác thật thiếu chân thành!

Cảnh quay lại tiếp tục.

Sau khi Bart chất vấn, Oliver cuối cùng cũng để lộ biểu cảm nên có. Hắn thất thần trước mặt người yêu, điều này khiến Bart vô cùng tức giận, thậm chí cảm thấy bị làm mất mặt. Hắn vớ lấy một bộ quần áo mặc vào.

Chiếc áo đó hôm qua còn mặc trên người Phùng Lệnh.

Phùng Lệnh đứng ngoài cảnh diễn có chút mất tự nhiên, cậu định đứng dậy không nhìn nữa, nhưng tay đạo diễn bỗng nhiên chặn ngang đầu gối cậu, lặng lẽ ngăn lại.

Bart vẫn tiếp tục diễn, mặc xong quần áo, Bart gào lên với Oliver: “Anh cứ đi với người khác đi! Tôi sẽ không cầu xin anh nữa!”

Bart xoay người định bỏ đi, Oliver vươn tay giữ chặt Bart lại. Hai người giằng co một hồi, cuối cùng ôm lấy nhau.

“Được rồi.” Đạo diễn cuối cùng cũng lên tiếng.

Oliver buông người trong lòng ra, quay người nhìn thấy đạo diễn, và cả Phùng Lệnh. Phùng Lệnh đang ngồi cạnh đạo diễn, trên đùi cậu là tay của đạo diễn, hắn khẽ nhíu mày.

Chu kỳ quay bộ phim đam mỹ này không dài, thoáng chốc những cảnh quay chính đã hoàn thành gần hết. Phùng Lệnh chỉ còn lại hai cảnh lớn: một cảnh giường chiếu bị bắt gian và một cảnh bị phanh thây. Cậu cũng đã gầy hẳn đi, cởϊ qυầи áo ra có thể thấy rõ từng xương sườn.

Trợ lý của cậu cũng cảm thấy Phùng Lệnh hơi quá gầy, may mắn là sắp quay xong rồi, quay xong có thể bồi bổ lại.

Phùng Lệnh nằm trên giường. Theo hiệu ứng của phim, cậu không mặc gì cả, nhưng trên thực tế, để bảo hộ, những chỗ cần che vẫn được che chắn.

Oliver cúi xuống, khi hai người nhìn vào mắt nhau, Phùng Lệnh có chút ngượng ngùng quay mặt đi, hít sâu một hơi, rồi mới quay lại.

Những động tác thân mật cũng có thể diễn, ví dụ như Oliver hôn cổ cậu, thực ra không chạm vào, chỉ có hơi thở phả lên, nhưng có vài thứ không thể coi là giả được, cảnh này có cảnh hôn.

Oliver buông cổ ra, khẽ cong lưng. Vùng lưng rắn chắc, uyển chuyển của hắn khiến đạo diễn quay thêm vài giây, rồi mới hài lòng bắt đầu cảnh hôn.

Thật sự rất xấu hổ.

Ngón tay Phùng Lệnh không nhịn được mà cuộn tròn lại.

Oliver dường như cũng chẳng khá hơn cậu là bao. Dưới ánh đèn của máy quay, đối phương cuối cùng cũng cúi đầu. Phùng Lệnh theo bản năng muốn tránh, nhưng Oliver nhanh hơn, hắn hôn xuống.

Môi chạm vào nhau.

Đồng tử Phùng Lệnh mở to.

Nhìn gần, Phùng Lệnh mới nhận ra lông mi Oliver rất dài, màu đen đậm đến gần như ánh lam. Hắn cọ xát vài cái lên môi Phùng Lệnh, dừng lại một hơi rồi cạy mở đôi môi người dưới thân.

Đầu lưỡi lập tức thâm nhập.

Oliver có thể cảm nhận được sự cứng đờ của Phùng Lệnh. Dù sao hai người ở gần nhau như vậy, hắn muốn nhanh chóng quay xong cảnh chết tiệt này, vì thế hắn kín đáo ngăn chặn mọi phản kháng của Phùng Lệnh. Người Trái Đất vốn dĩ thể chất yếu ớt, Phùng Lệnh gầy gò như vậy càng không thể chống cự.

Hắn cảm thấy mình có thể bẻ gãy eo Phùng Lệnh chỉ bằng một tay, điều đó không hề nói quá.

Hai đầu lưỡi chạm vào nhau, cơ thể dưới lòng bàn tay hắn run rẩy. Oliver không muốn quay lại nữa, hắn bất động thanh sắc nghiêng người, che khuất Phùng Lệnh đến mức màn hình chỉ có thể nhìn thấy tóc và một cánh tay trần của cậu.

3

0

2 tuần trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.