TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 8
Quyển 1 - Chương 8

“Em đang nói chuyện với anh đấy, anh có nghe không?”

Bart hỏi Oliver: “Rốt cuộc anh làm sao vậy? Anh cứ thất thần cả ngày.”

Oliver cuối cùng cũng mở miệng: “Anh không có thất thần, anh hôm nay cảm thấy hơi mệt.”

“Hôm qua anh cũng nói như vậy, hai ngày trước cũng thế, ngày nào anh cũng mệt sao?”

Đương nhiên không phải, là tinh lực đều đã trút hết lên người khác rồi.

Trên chiếc giường mà hắn và người yêu từng ngủ, trong phòng vệ sinh, trên ban công, lừa dối người yêu, vụиɠ ŧяộʍ làm chuyện đó.

Hắn không cho người kia kêu, người kia sẽ rất ngoan ngoãn mà không phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Oliver hồi tưởng lại tiểu sử nhân vật và nội dung kịch bản riêng của mình, khẽ nhíu mày.

“Cắt! Oliver, cậu nhăn mày cái gì đấy! Vất vả lắm mới diễn tốt được mấy ngày, lại quay trở về như cũ rồi đúng không!” Đạo diễn nóng nảy lại mắng người.

Trạng thái của Bart hơi tốt hơn một chút, nhưng Oliver lại làm hỏng mất, vừa nãy suýt chút nữa là có thể qua cảnh. Ông tức giận gãi đầu: “Thôi, nghỉ giữa giờ. Phùng Lệnh, Phùng Lệnh đến chưa?”

“Đến rồi.” Phùng Lệnh từ trong góc bước ra, không để ý Oliver liếc nhìn về phía cậu.

Đạo diễn vẫy Phùng Lệnh lại gần: “Đến bao lâu rồi?”

“Không lâu lắm.” Phùng Lệnh cười.

Hôm nay cậu không trang điểm.

Trong khoảng thời gian này, đạo diễn mỗi lần nhìn thấy cậu đều là bộ dạng sau trang điểm, nhìn thấy cậu thế này lại có chút ngạc nhiên, lấy lại tinh thần, ông hỏi Phùng Lệnh cảm thấy hai người vừa diễn thế nào.

“Khá tốt.”

“Không có gì nữa à?”

“Bản thân tôi vẫn còn là người mới.” Phùng Lệnh nói thật, cậu cảm thấy mình còn diễn chưa xong, đâu có tư cách đi đánh giá người khác.

Đạo diễn tặc lưỡi: “Cậu nhìn có ý tưởng gì không?” Thấy Phùng Lệnh mắt to trừng mắt nhỏ nhìn mình, ông lại bồi thêm một câu: “Cậu nhập vai vào nhân vật của mình đi, cậu thấy hắn từ chối Lý Dật, có cảm thấy hả hê không?”

Khi đạo diễn nói đến hai chữ cuối, ông khẽ cười với Phùng Lệnh.

Cướp đoạt người bạn trai ưu tú hơn mình, giống như giành được chiến lợi phẩm, sảng khoái biết bao.

Trong mối tình tay ba này, thực ra chỉ có một người trả giá bằng chân tình.

Phùng Lệnh chần chờ một lúc: “Cần phải nghĩ như vậy sao?”

“Cần.” Đạo diễn kéo Phùng Lệnh lại, muốn cậu đứng trước mặt mình: “Cậu nhìn hai người họ xem.”

Lúc này Bart khoác khăn tắm, đang nói chuyện với Oliver, giọng cả hai không lớn, micro thu âm chưa bật, nên không nghe được họ đang nói gì.

“Hai người họ trông rất xứng đôi, cũng rất ân ái. Cậu từ nhỏ đến lớn không gặp được ai đối xử đặc biệt với cậu. Lý Dật nhà nghèo, tốt nghiệp trường bình thường, ngoài việc đẹp trai hơn cậu, trông không khác cậu là bao, nhưng cậu ta lại tìm được người yêu mình, còn cậu thì chẳng có gì cả, không bạn bè, không người yêu, cha mẹ cũng không mấy quan tâm cậu. Bây giờ cậu lại vụиɠ ŧяộʍ ngủ với bạn trai của Lý Dật, có phải rất hả hê không?”

3

0

2 tuần trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.