TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Quyển 1 - Chương 15

Ban đầu, video chỉ lan trong một phạm vi nhỏ, dù sao bọn họ cũng là nhóm thần tượng mới. Nhưng Bart vẫn có một lượng fan trung thành, họ bắt đầu phản ứng dữ dội trên mạng, chỉ trích công ty không bảo vệ nghệ sĩ, chửi tổ chương trình độc ác và kêu gọi tẩy chay tiết mục này.

Tổ chương trình lập tức lên tiếng đính chính, khẳng định sinh vật xuất hiện không phải do họ sắp đặt, tất cả người tham gia đều là nghệ sĩ, không hề có nhân viên đóng thế.

Lời đính chính ấy khiến dư luận càng thêm chú ý. Có người nghi ngờ đây là chiêu trò PR của nhóm idol, có người lại cho rằng video là giả. Nhưng phần đông bắt đầu bàn tán sôi nổi về danh tính của “quỷ tấn công” trong đoạn clip.

“Vui lắm sao?”

Người đại diện chống tay lên eo, tức tối trừng mắt nhìn Phùng Lệnh. “Cậu đánh Bart làm gì? Cậu muốn bồi thường vi phạm hợp đồng chắc? Cậu có biết số tiền đó đủ để cậu làm việc không lương 500 năm cũng chưa chắc trả hết không?”

Quay sang Bart, hắn ta tiếp tục mắng: “Còn cậu nữa, yếu đến mức bị một người Lam Tinh tấn công mà cũng không né được? Trùng đực các cậu không phải ai cũng từng đi nghĩa vụ quân sự sao?”

Bart híp mắt lại, ánh nhìn nguy hiểm. Người đại diện mở bảng điều khiển quang não, dứt khoát ra lệnh: “Tôi không cần biết ai đúng ai sai. Các cậu là một nhóm, phải có tinh thần tập thể. Đừng để người ta thấy tin đồn nội bộ lục đυ.c. Vừa hay Elysius đã trở lại, các cậu sẽ phát hành bài mới, biểu diễn chung trên sân khấu. Tỏ ra thân thiết một chút cho tôi!”

Đội trưởng đã trở về.

Với Phùng Lệnh, điều đó đồng nghĩa sẽ có thêm hàng loạt nhiệm vụ mới, điển hình như màn trình diễn bài hát mới sắp tới.

Người đại diện cương quyết muốn dập tắt tin đồn bất hòa giữa cậu và Bart. Bởi nếu để rò rỉ chuyện lục đυ.c nội bộ, cả nhóm idol của họ sẽ mất điểm nghiêm trọng. Vì thế, trong toàn bộ màn trình diễn, cậu và Bart gần như phải dính chặt lấy nhau. Không chỉ đứng cạnh, mà còn có nhiều động tác thân mật bên người.

Bart từng thử phản đối, nhưng không thành công. Phùng Lệnh cũng chẳng biết người đại diện đã làm cách nào để thuyết phục hắn.

Tóm lại, khoảnh khắc này, cậu không thể không ôm lấy Bart.

Gương mặt đẹp đẽ của Bart tối sầm lại, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm cậu.

Phùng Lệnh cố tránh ánh nhìn đó. Khi cả hai sát lại gần, cậu nghe thấy Bart cười lạnh, giọng cao ngạo xen lẫn khinh miệt:

“Đồ hạ đẳng Lam Tinh, hôm đó trong tủ có sung sướиɠ không?”

Phùng Lệnh khựng người, lập tức xoay người, dậm mạnh lên ngón chân Bart, chỉ vào đúng ngón chân, vì chỗ đó đau nhất.

Đá xong là cậu bỏ chạy, không do dự lấy một giây.

Phía sau vang lên tiếng gào giận dữ. Bart đuổi theo, giáo viên dạy vũ đạo chỉ biết nhìn theo hai học trò một trước một sau chạy mất, còn nghe thấy tiếng hét: “Tôi sẽ gϊếŧ cậu!”

“Bọn nhỏ dạo này hoạt bát thật đấy...” Giáo viên nhíu mày, lẩm bẩm.

Lần này, không ai giúp Phùng Lệnh chạy trốn. Cậu chạy một mạch khắp nơi, cuối cùng trốn vào nhà vệ sinh và khóa chặt cửa.

Biểu cảm của Bart khi ấy có thể gọi là tàn nhẫn. Hắn chặn lối ra, từng bước chậm rãi tiến tới, giọng nói lạnh lẽo mang theo sự mỉa mai:

“Chạy đi. Cậu chạy được nữa không? Lần trước tôi còn chưa tính sổ, lần này cậu lại dám ra tay với tôi một lần nữa.”

Dù Bart mang dáng vẻ của một chú chó con với gương mặt bầu bĩnh như búp bê, song nhờ vào ưu thế về chủng tộc, hắn vẫn cao lớn hơn hẳn Phùng Lệnh. Bị ép lui từng bước, cuối cùng Phùng Lệnh bị dồn vào buồng vệ sinh, đứng ngay sát bồn cầu.

3

0

2 tuần trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.