TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 21
Chương 21: Đưa nước

Thẩm Vũ dựa theo lời bác gái chỉ, đi không bao xa đã thấy được Lục Huyền đang bận rộn trong đám người, dáng dấp anh cao lớn, đứng từ xa nhìn anh mặc áo ngắn tay làm việc, cơ bắp cũng căng tràn.

Xa xa chỉ nhìn dáng người thôi cũng biết là một anh chàng đẹp trai.

“Anh ba, em mang nước đậu xanh đến cho anh.”

Bốn phía sớm đã có động tĩnh, chỉ là Lục Huyền đang làm việc, anh có vợ rồi cũng nên lấy thêm công điểm, như vậy mới đủ nuôi vợ con, cho nên cũng không ngẩng đầu, mãi cho đến khi giọng nói ngọt ngào kia vang lên phía trước mình.

Lục Huyền vô thức ngẩng đầu lên, trong đôi mắt đen nhánh lướt qua niềm vui bất ngờ, cảm nhận được xung quanh còn đang nhìn mình, Lục Huyền hơi mất tự nhiên, còn có chút… cảm giác vui sướиɠ là lạ.

Anh ngừng công việc trên tay lại: “Sao em lại qua đây?”

Thẩm Vũ xách theo nước đậu xanh đến: “Em mang nước đậu xanh qua cho anh.”

“Chị dâu ba, có của em không? Không phải chị chỉ mang cho anh ba em đấy chứ?”

Là lão lục Lục Phong kêu.

Trong mắt mọi người đều là hóng chuyện.

Mặt Thẩm Vũ đỏ lên: “Chị nấu nhiều lắm, tất cả mọi người đều có phần.”

Nói xong, đầu tiên là đưa nước cho chủ nhà ông cụ Lục, lại chia cho mấy người anh em khác, mấy người làm việc gần đó đều đi lên.

Chẳng qua của Lục Huyền là cô đặc biệt để lại: “Cho anh.”

Thẩm Vũ còn quan sát Lục Huyền đang làm việc, có lẽ quá nóng, mồ hôi trên trán chảy xuống, trong đầu cô không khỏi xấu hổ nghĩ đến tối qua…

Lúc làm đến mạnh mẽ, mồ hôi rơi xuống.

“Ngoài ruộng nóng, về sớm đi.” Lục Huyền một hơi uống hết bát nước đậu xanh, nhìn mặt trời, lại nhìn làn da trắng non bị phơi đến hơi ửng đỏ của cô, không nhẫn tâm nói.

Tưởng tượng trong đầu Thẩm Vũ cũng theo đó bị cắt ngang.

“Anh uống xong rồi à?” Mắt to nhìn cái bát trống trơn, hỏi.

Lục Huyền khẽ gật đầu: “Em muốn uống à?”

Thẩm Vũ lắc đầu: “Em uống ở nhà rồi, anh không nhận ra điểm gì khác biệt sao?”

“Em đặc biệt bỏ thêm đường cho anh, anh thế mà một hơi uống hết.”

Giọng điệu Thẩm Vũ hơi u oán, nhìn chằm chằm người đàn ông trước mắt.

Lục Huyền bị cô nhìn đến không được tự nhiên, khẽ ho khan một tiếng: “Rất ngọt.”

Gương mặt này, dáng dấp này của Thẩm Vũ rất đẹp, lại là cô dâu mới, hấp dẫn ánh mắt nhiều người, không thiếu mấy thanh niên trẻ trong thôn.

Ánh mắt cứ vậy nhìn chằm chằm vào người vợ anh, Lục Huyền không vui, lại thêm thời tiết quá nóng, anh càng không thoải mái: “Em về nhà trước đi, về nhà nghỉ ngơi một lát, có chuyện gì chờ anh tan làm về nhà.”

“Mẹ bảo em giặt quần áo.”

Lục Huyền: “Anh giặt.”

Ngoài ruộng thật sự quá nóng, khắp nơi đều là đất, bị người ta nhìn giống như đang nhìn khỉ vậy, Thẩm Vũ và Hứa Nhân trái lại cũng không ở lại bao lâu, đưa nước xong, cầm công cụ đi về.

Hai cô vừa đi, trong ruộng ồn ào.

Lão Lục hướng về phía anh ba mình gọi to: “Rất ngọt!”

Nói xong dưới chân như đạp vào vỏ dưa hấu chuồn mất.

9

0

3 tháng trước

10 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.