TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 209
Đề bài khảo thí

Yêu thú cũng có thể thôn phệ tinh hạch của thất thải giác bạch lộc, việc này cũng có lợi lớn với việc thăng tiến tu vi của chúng. Chỉ là thất thải giác bạch lộc đối với tiểu thế giới này rất trọng yếu, bởi vì sau khi chúng chết đi thì sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho thế giới này, thúc đẩy quá trình sinh trưởng của các loại linh thảo nơi này. Chất dinh dưỡng đó tất nhiên tụ tập nhiều nhất ở bên trong tinh hạch của chúng, vì vậy mà biết bao nhiêu đời nay việc giết thất thải giác bạch lộc đã bị coi là việc cấm kỵ ở tiểu thế giới này. Chỉ là Hoàng Nguyệt lại bất chấp quy định đó. Vì để đột phá xiềng xích của cảnh giới mà nàng ta đã không ngần ngại giết không ít thất thải giác bạch lộc để lấy tinh hạch. Đây có thể nói là vì lợi ích của bản thân mà làm ảnh hưởng tới lợi ích toàn cục. Việc này chọc giận đến toàn bộ cường giả đỉnh tiêm của tiểu thế giới, dẫn tới việc hơn hai trăm năm trước toàn bộ yêu soái đỉnh phong vây công nàng ta. Những tưởng mọi chuyện sẽ chấm dứt, ai ngờ Hoàng Nguyệt dùng tư thái uy mãnh một mình đánh bại mười mấy đối thủ cùng cấp. Sau sự kiện lần đó thì không ai dám bày tỏ thái độ chống đối với nàng nữa, mà nàng ta cũng không phải kẻ thích giết chóc. Thứ mà nàng ta theo đuổi chỉ có thực lực cường đại hơn, do đó những kẻ bị nàng đánh bại mà chịu phục thì toàn bộ đều được tha mạng. Sau khi được tôn xưng là chúa tể của tiểu thế giới thì Hoàng Nguyệt liền bắt đầu đẩy mạnh việc giết chóc thất thải giác bạch lộc để lấy tinh hạch tu luyện. Việc này vẫn vấp phải chỉ trích của đa số cư dân nơi đây nhưng vì nàng ta không làm việc quá đáng nên cuối cùng chuyện này cũng được mọi người bỏ qua. Trải qua hơn hai trăm năm tu luyện, cuối cùng thì Hoàng Nguyệt cũng thành công đột phá tới yêu vương sơ kỳ, đó đã là chuyện của hơn ba mươi năm trước rồi.

Có điều cho dù là toàn bộ người ở đây cũng không biết được rằng trong tinh hạch của thất thải giác bạch lộc có chứa một loại độc tố vô cùng lợi hại. Hoàng Nguyệt đương nhiên không biết điều này, mãi cho đến khi đột phá yêu vương thì nàng ta mới biết rằng bản thân đã trúng độc. Độc dược này đã dày vò nàng ta mấy chục năm rồi, không những khiến thực lực của nàng giảm mạnh mà còn thường xuyên khiến nàng chịu đau khổ, nàng ta cũng vì vậy mà biến thành một kẻ vui buồn thất thường, tính khí nóng nảy hơn trước rất nhiều. Mà điều làm cho nàng sợ hãi nhất chính là độc dược này đang rút ngắn tuổi thọ của nàng một cách nhanh chóng. Theo nàng ta phỏng đoán thì nàng chỉ có thể sống thêm không quá trăm năm nữa, như vậy thì cho dù có là yêu vương đứng đầu một thế giới cũng là tin dữ. Lúc nàng ta động thủ với Lạc Long thì hắn đã thấy được mạch máu trên mặt nàng hằn lên một chút ánh sáng bảy màu, cộng thêm thực lực của nàng thì hắn liền biết nàng ta chính là Hoàng Nguyệt, người đang bị thất thải độc dày vò. Lạc Long biết thất thải giác bạch lộc, cũng biết thất thải độc. Yêu thú này ngày nay gần như đã tuyệt chủng trên tu chân giới, nguyên do là vì điều kiện sinh trưởng đã không còn phù hợp cho chúng nữa. Một số thế lực lớn vẫn đang cố gắng bảo tồn thất thải giác bạch lộc để nghiên cứu, hy vọng có thể tìm ra một giống loài có thể thay thế được chúng. Lạc Long bởi vì đi nhiều nơi biết nhiều thứ nên cũng đã từng nghiên cứu qua về loại yêu thú này, đương nhiên thất thải độc trong mắt hắn cũng chẳng tính là gì. Việc mà hắn cần làm bây giờ có hai thứ, một là lấy được lòng tin của Hoàng Nguyệt, khiến nàng yên tâm để mình chữa trị cho, hai là nhanh chóng tăng lên thực lực, xóa đi uy hiếp của nàng ta với bản thân mình. Hai việc này không thể thiếu được bất kỳ việc nào, bằng không thì chờ đón hắn chắc chắn là cái chết.

Thở dài một hơi, Lạc Long lại ngồi xuống xếp bằng, lấy một giọt bất tử linh dịch ra rồi hấp thụ lấy nó. Quả nhiên thứ đồ này vẫn nghịch thiên như vậy, chỉ cần hắn còn một hơi thở thì chắc chắn có thể khiến hắn quay trở lại trạng thái đỉnh phong trong thời gian ngắn. Chỉ sau một canh giờ mà thương thế trên người hắn đã khỏi hoàn toàn. Lạc Long mở hai mắt ra nói:

-Nhìn như vậy chưa đủ hay sao?

Một thân ảnh từ hư không hiện ra trước mặt hắn, không phải là Tiểu Giới thì là ai. Đối phương nhìn hắn hiếu kỳ hỏi:

-Ngươi cái gì cũng biết à? Tại sao biết ta đang theo dõi ngươi?

-Hừ, ngươi ở đây nhàm chán như vậy, không đi theo dõi ta thì còn có thể làm gì.

Lạc Long không đếm xỉa đến hắn, trên mặt còn có chút vẻ tức giận. Tiểu Giới cười cười lại hỏi:

-Sao vậy? Ta cũng không có làm gì ngươi nha!

-Trước đó ngươi nói ta có thể tiếp nhận thí luyện gì đó, không phải là tới đây chịu chết đấy chứ?

Lạc Long khó chịu nhìn hắn đáp.

-Ha ha, sao có thể chứ. Chuyện của tiểu nữ hài kia chỉ là chuyện ngoài ý muốn mà thôi. Thí luyện của Thiên Tài các chúng ta đặt ra là để khảo nghiệm người trẻ tuổi có năng lực như ngươi, sao có thể hại người chứ?

-Vậy tại sao vừa rồi ta bị nữ nhân kia đánh tới xém chút nữa là tắt thở tại sao ngươi không ra tay?

-Chuyện này … ta là giới linh nhưng lại không thể vận dụng lực lượng của tiểu thế giới được.

Tiểu Giới gãi đầu xấu hổ đáp.

-Mẹ nó! Ngươi chỉ là ngụy giới linh hay sao? Đừng nói với ta ngươi chỉ biết nói suông thôi đấy nhé!

-Ngươi cũng biết ngụy giới linh?

Tiểu Giới lại giật mình với câu hỏi của Lạc Long, nhưng rất nhanh hắn lại lấy lại được sự bình tình. Tên kia dường như cái gì cũng biết, việc này đã không phải việc gì mới lạ nữa rồi. Giới linh chính là thứ đại biểu cho ý chí của thế giới, có thể nói ở trong một thế giới thì giới linh chính là quy tắc, là thiên đạo, là chúa tể. Có điều không phải thế giới nào cũng có thể đản sinh ra ý chí, thực tế có rất ít tiểu thế giới có đản sinh ra giới linh. Tuy nhiên nhiều đại năng đã nghiên cứu ra cách áp đặt linh hồn của sinh linh làm giới linh cho tiểu thế giới, bọn hắn được gọi là ngụy giới linh.

-Bớt nói nhảm đi! Ngươi nói cái thí luyện gì đó là cái gì? Là thí luyện hậu bối của Thiên Tài các của ngươi sao?

Tiểu Giới bày ra một bộ mặt hoài niệm trả lời:

-Đúng vậy. Tiểu thế giới này là Thiên Tài các của chúng ta mở ra, mà thí luyện ở nơi này chủ yếu được lập ra để tuyển chọn người nắm giữ dược viên trong các.

-Vậy thí luyện này có khó hay không? Có ban thưởng thứ gì không?

-Thực ra thì thí luyện cũng không quá khó khăn, có điều bây giờ ngươi còn đang đối mặt với nguy cơ sinh tử, bây giờ nhắc đến thí luyện hình như không thích hợp thì phải.

-Chuyện này ngươi không cần lo, cứ nói đến yêu cầu thí luyện và phần thưởng đi.

Tiểu Giới trầm ngâm một chút rồi cũng mở miệng nói:

-Thí luyện có hai phần, một là thực lực và hai là năng lực trên trình độ luyện đan của người tham gia thí luyện.

Lạc Long ồ lên một tiếng, bộ mặt đầy vẻ hứng thú hỏi:

-Cụ thể là như thế nào?

-Không có cụ thể, ta sẽ tùy theo thực lực cùng với tuổi tác của người thí luyện mà đưa ra đề bài khảo thí.

-Vậy nội dung khảo thí của ta là gì?

-Thứ nhất, trong vòng mười năm ngươi phải có được thực lực khí hải cảnh. Thứ hai, ngươi phải nắm giữ một lượng tri thức nhất định về thảo dược và phải luyện ra ba loại đan dược được chỉ định, thời hạn cũng là mười năm.

Tiểu Giới vung tay một cái, một chùm sáng liền bắn vào giữa trán của Lạc Long, đi sâu vào trong não hải của hắn. Trong đầu hắn liền hiện lên một loạt thông tin về rất nhiều chủng loại thảo dược ở nơi này, đi cùng với đó là ba đan phương của ba loại đan dược: chân tu đan, chân hồi đan và tôi thể đan.

-Phần thưởng thì sao?

Lạc Long không vội xem xét đống thông tin kia mà hỏi ngay tới phần mà hắn quan tâm nhất.

-Ngươi sẽ nhận được một lần quán đỉnh lực lượng bằng thiên địa bản nguyên lực ở tiểu thế giới này. Nơi này cất giấu truyền thừa về toàn bộ tri thức luyện đan của Thiên Tài các, ngươi cũng sẽ nhận được nó. Hơn nữa, nếu ngươi hoàn thành nhiệm vụ thì ngươi sẽ trở thành người cai quản dược điền này, cũng sẽ trở thành chủ nhân của ta.

Lạc Long hít một hơi thật sâu cố gắng ổn định tâm tình của mình. Quán đỉnh lực lượng bằng bản nguyên lực của thiên địa sao? Đây là thứ mà cường giả đỉnh tiêm trong tu chân giới cũng phải đỏ mắt đó! Truyền thừa tri thức luyện đan của một tông môn cường đại nhất thời thượng cổ sao? Trong đó sẽ có bao nhiêu tri thức trân quý, bao nhiêu đan phương nghịch thiên chứ?

-Vậy nếu ta muốn rời khỏi nơi này thì sao?

-Có hai cách để ngươi rời khỏi nơi này, một là hoàn thành khảo thí, hai là chờ người tới đưa ngươi ra khỏi dược viên.

-Ý ngươi là tiền bối của Thiên Tài các?

Lạc Long đen mặt lại, Thiên Tài các này đã không còn tồn tại nữa, nếu như người tham gia thí luyện không thể hoàn thành đề bài khảo nghiệm thì chẳng phải sẽ bị nhốt ở nơi này tới hết đời sao? Tiểu Giới tuy chỉ là giới linh nhưng những chuyện như vậy hắn cũng có thể hiểu được, chỉ gượng cười đáp:

-Vì vậy nên ngươi chỉ có thể hoàn thành đề bài khảo nghiệm mà thôi.

Đề bài khảo nghiệm này cũng quá khó rồi, cho dù là thiên tài kiệt xuất nhất đương thời cũng gần như không có khả năng hoàn thành. Bây giờ hắn mới là khí động cảnh sơ kỳ đỉnh phong, vậy mà trong vòng mười năm phải có thực lực của khí hải cảnh sao? Lạc Long thầm nghĩ cho dù là bản thân hắn thì cũng cần phải có cơ duyên đặc biệt thì mới có thể hoàn thành được việc này. Lạc Long là ai chứ, trên toàn bộ tu chân giới này cũng chẳng có thể tìm ra bao nhiêu người có tri thức uyên bác hơn hắn đâu. Nếu như hắn còn không có tự tin làm được điều này thì trên đời này có bao nhiêu người có thể làm được? Ấy là còn chưa kể tới khảo nghiệm về phương diện luyện đan cũng vô cùng khó, hắn chỉ cần liếc mắt liền có thể nhận ra điều này.

-Các ngươi có tổng cộng bao nhiêu dược viên như thế này vậy?

9

0

6 tháng trước

3 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.