0 chữ
Chương 42
Chương 42
Trình Úc kinh ngạc nhìn cậu.
“Anh nói cha mẹ em không phải cha mẹ ruột, lúc em sáu, bảy tuổi thì mới được cha mẹ nhận nuôi ở cô nhi viện đúng không?”
Trình Úc gật đầu.
“Vậy còn không phải sao.” Lâm An Lan nở nụ cười: “Trẻ con sáu, bảy tuổi đã nhớ được những việc xung quanh mình, tất nhiên cũng sẽ nhớ việc mình bị vứt bỏ rồi lại được nhận nuôi nên sẽ rất thiếu cảm giác an toàn.”
“Ngoại trừ cha mẹ nuôi thì Tưởng Húc là người mà em biết lâu nhất, thời gian làm tăng thêm lòng tin và sự ỷ lại của một người nên em sẽ phải tin và ỷ lại vào người đã cùng em lớn lên và quan tâm đến cậu ta. Nhưng với những người khác, như anh chẳng hạn, giữa hai chúng ta không hề quen biết nên em không tin anh cũng như không dễ dàng tiếp nhận tình cảm của anh, vậy thì đương nhiên em sẽ không làm bạn với anh khi mà Tưởng Húc không thích anh rồi.”
Lâm An Lan có chút tiếc nuối: “Trình Úc, không phải anh không đủ tốt, mà là chúng ta quen nhau quá muộn.”
“Nếu như anh xuất hiện lúc em còn nhỏ, lúc em vừa được nhận nuôi thì chắc chắn em cũng sẽ tin tưởng anh, cùng anh trở thành bạn tốt của nhau và sau đó trở thành người yêu.”
Lâm An Lan nghĩ, cậu cần biết tại sao mình và Tưởng Húc có thể làm bạn nhiều năm như vậy.
Chỉ có hai khả năng.
Thứ nhất, khoảng thời gian cậu ở viện mồ côi Tưởng Húc cũng có ở đó và cùng cậu vượt qua quãng thời gian đầy bất an kia, rồi sau đó lại cùng cậu trải qua những năm tháng trưởng thành khác nhau.
Thứ hai, Tưởng Húc xuất hiện sau khi cậu được cha mẹ nuôi nhận nuôi, lúc cậu vừa mừng vừa lo bước vào ngôi nhà mới thì Tưởng Húc đã mở rộng vòng tay với tay, xoá hết nỗi lo lắng và cùng cậu trải qua những năm tháng trưởng thành sau này.
Nếu vậy cũng không có gì lạ khi cậu làm bạn với Tưởng Húc và luôn che chở cho cậu ta.
Trình Úc không ngờ cậu sẽ giải thích với anh. Không phải anh chưa từng nghĩ tới việc nếu như anh xuất hiện sớm hơn Tưởng Húc, nếu người đầu tiên Lâm An Lan quen không phải Tưởng Húc mà là anh thì kết quả mối quan hệ giữa bọn họ có khác hiện tại không.
Trong khoảng thời gian thầm yêu Lâm An Lan anh đã từng đặt tay lên ngực tự hỏi, anh vẫn chưa đủ tốt sao? Là do tính cách của anh không phải là loại Lâm An Lan thích sao? Hay chỉ đơn giản là anh không xứng với Lâm An Lan?
Anh không ngờ có một ngày Lâm An Lan lại nói cho anh một câu trả lời chắc chắn.
“Anh nói cha mẹ em không phải cha mẹ ruột, lúc em sáu, bảy tuổi thì mới được cha mẹ nhận nuôi ở cô nhi viện đúng không?”
Trình Úc gật đầu.
“Vậy còn không phải sao.” Lâm An Lan nở nụ cười: “Trẻ con sáu, bảy tuổi đã nhớ được những việc xung quanh mình, tất nhiên cũng sẽ nhớ việc mình bị vứt bỏ rồi lại được nhận nuôi nên sẽ rất thiếu cảm giác an toàn.”
“Ngoại trừ cha mẹ nuôi thì Tưởng Húc là người mà em biết lâu nhất, thời gian làm tăng thêm lòng tin và sự ỷ lại của một người nên em sẽ phải tin và ỷ lại vào người đã cùng em lớn lên và quan tâm đến cậu ta. Nhưng với những người khác, như anh chẳng hạn, giữa hai chúng ta không hề quen biết nên em không tin anh cũng như không dễ dàng tiếp nhận tình cảm của anh, vậy thì đương nhiên em sẽ không làm bạn với anh khi mà Tưởng Húc không thích anh rồi.”
“Nếu như anh xuất hiện lúc em còn nhỏ, lúc em vừa được nhận nuôi thì chắc chắn em cũng sẽ tin tưởng anh, cùng anh trở thành bạn tốt của nhau và sau đó trở thành người yêu.”
Lâm An Lan nghĩ, cậu cần biết tại sao mình và Tưởng Húc có thể làm bạn nhiều năm như vậy.
Chỉ có hai khả năng.
Thứ nhất, khoảng thời gian cậu ở viện mồ côi Tưởng Húc cũng có ở đó và cùng cậu vượt qua quãng thời gian đầy bất an kia, rồi sau đó lại cùng cậu trải qua những năm tháng trưởng thành khác nhau.
Thứ hai, Tưởng Húc xuất hiện sau khi cậu được cha mẹ nuôi nhận nuôi, lúc cậu vừa mừng vừa lo bước vào ngôi nhà mới thì Tưởng Húc đã mở rộng vòng tay với tay, xoá hết nỗi lo lắng và cùng cậu trải qua những năm tháng trưởng thành sau này.
Trình Úc không ngờ cậu sẽ giải thích với anh. Không phải anh chưa từng nghĩ tới việc nếu như anh xuất hiện sớm hơn Tưởng Húc, nếu người đầu tiên Lâm An Lan quen không phải Tưởng Húc mà là anh thì kết quả mối quan hệ giữa bọn họ có khác hiện tại không.
Trong khoảng thời gian thầm yêu Lâm An Lan anh đã từng đặt tay lên ngực tự hỏi, anh vẫn chưa đủ tốt sao? Là do tính cách của anh không phải là loại Lâm An Lan thích sao? Hay chỉ đơn giản là anh không xứng với Lâm An Lan?
Anh không ngờ có một ngày Lâm An Lan lại nói cho anh một câu trả lời chắc chắn.
1
0
1 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
