TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 41
Chương 41

Trình Úc rất thoả mãn, ôm cậu dựa trên thân cây, nhìn về phía ngôi trường dưới sườn núi, phảng phất như bọn họ được trở về thời niên thiếu --- Anh đến trước mặt cậu, Lâm An Lan ngẩng đầu lên, ánh mắt trong veo, vừa ôn hoà lại vừa xa cách.

Những hình ảnh ấy phản chiếu vào mắt anh lại trở nên rực rỡ loá mắt.

Lâm An Lan và anh cùng nhìn về phía trường học cách đó không xa, cảm giác thật yên bình.

Cậu nghĩ nếu cậu không bị mất trí nhớ thì tốt rồi, như vậy thì cậu có thể nhớ lại thời cấp ba, thậm chí là cả đại học, nhớ đến quá khứ của cậu và Trình Úc, dù lúc đó họ không bên cạnh nhau nhưng ít nhất thì hai người cũng quen biết nhau.

Ít nhất thì đó cũng là những kỷ niệm chung mà họ từng trải qua.

Cậu dựa sát vào l*иg ngực Trình Úc, ôm eo anh nói: “Lúc còn học cấp ba anh đã từng tỏ tình với em sao?”

“Không có.” Trình Úc khẽ trả lời cậu: “Lúc đó anh chủ động tiếp cận em vài lần, nhưng không có kết quả, anh đã biết thật ra anh có thích em hay không đối với em cũng không quan trọng.”

Lâm An Lan đau lòng nhìn anh: “Vậy bây giờ anh còn thích em không?”

Trình Úc mỉm cười hôn lên mặt cậu: “Tình yêu là loại tình cảm mình không thể khống chế được nó, huống chi em còn tốt như vậy.”

“Lúc đó tại sao em lại thấy việc anh thích em là không quan trọng? Là bởi vì Tưởng Húc sao?”

Trình Úc suy nghĩ một chút, cảm thấy không biết nên trả lời cậu như thế nào.

“Không chỉ có Tưởng Húc, đương nhiên Tưởng Húc cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng, nhưng không phải là tất cả. Em và anh không giống nhau, anh không quá xem trọng việc học, chẳng qua là do anh trai anh quá nghiêm khắc không cho phép thành tích học tập của anh quá kém nên anh mới cố gắng ngồi trong lớp nghe giáo viên giảng bài.”

“Còn em lại rất chăm chỉ học tập. Cha của em là một giáo viên, em là con trai nuôi của ông nên đương nhiên thành tích học tập của em rất tốt, vậy nên suốt những năm cấp ba, thậm chí là cả đại học, em không hề hứng thú với việc yêu đương hay kết bạn.”

“Về cơ bản thì em là một người rất độc lập, cho dù em chỉ sống một mình thì em vẫn có thể sống rất thoải mái.”

Lâm An Lan cảm thấy đây không phải là mình.

“Lúc trước anh từng nói em và Tưởng Húc là bạn từ nhỏ phải không?”

“Ừm.”

“Vậy thì không phải là em không thích kết bạn hay yêu đương, mà em chỉ là tự bảo vệ bản thân theo thói quen thôi.”

1

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.