TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10
Chạy Trốn (1)

Chỉ dừng lại một giây, Đường Lăng liền chạm đến hỗn hợp giữa tử vong và sự sợ hãi.

Nếu như có thể lựa chọn, chính mình nhẹ nhõm từ chỗ cao nhảy xuống, ngược lại sẽ trở thành một chuyện mãn nguyện.

"Đi vào."

Khoa Khắc tức giận ở trước cửa hét lớn một tiếng, nhóc con chưa thấy qua các mặt của xã hội vẫn là bị hù dọa rồi sao?

Đường Lăng cúi đầu, không dám lần nữa nghĩ tới bất cứ chuyện gì về cửa lớn vùng số 5, mặc dù biết nơi này sắp thành địa ngục, đến phút giây này vẫn sẽ khiến cho người ta hít thở không thông.

Lôi kéo bà cùng em gái nhanh chóng chạy tới phía cửa hàng của Khoa Khắc, tại phía sau hắn vang lên tiếng bước chân rầm rập, tựa hồ như tiếng của thiên quân vạn mã.

Đây là cửa ra duy nhất của vùng số 5, ít nhất không có cửa sau để đi ra khỏi vùng số 5, chỉ có thể thông qua cánh cửa sắt này.

Nỗi bi ai không chỗ để trốn, cuối cùng đã bộc phát.

Người giữ cửa gào khóc cuối cùng đem tin tức tản mát ra thành công.

Đây chỉ là nhóm đầu tiên bởi vì bối rối tràn ra đám người.

So sánh với chuyện bị giam ở bên trong chờ chết, mọi người luôn sẽ vô ý thức tìm kiếm hi vọng, cũng hy vọng xa vời rằng chính mình có thể trở thành người may mắn đào thoát trong đám hỗn loạn.

"Mau lên!"

Đám người xuất hiện để cho trong mắt Khoa Khắc hiện lên vẻ bối rối, ông ta bắt đầu thúc giục Đường Lăng.

Không có ai là đồ ngốc cả, nhất định sẽ có người chú ý tới tình huống khác thường của Đường Lăng đang chạy ở phía trước.

Nếu như bị đám người tràn vào, kế hoạch đào thoát của ông ta sẽ bị phế bỏ.

Sự thật chứng minh, suy đoán không tốt luôn luôn linh nghiệm đặc biệt nhanh, quả nhiên có người quát:

"Khoa Khắc, nhìn Khoa Khắc đi, ông ta đứng ở chỗ đó, ông ta rất thần thông quảng đại, ông ta có biện pháp."

Những lời này giống như là nhen nhóm lửa hi vọng ở trong đám người, khiến cho tất cả mọi người nhanh chóng sôi trào, tiếng bước chân càng thêm nhanh, đuổi theo Đường Lăng.

Khoảng cách không xa là ưu thế duy nhất lúc này của Đường Lăng, khi hắn chạy tới trước cửa hàng của Khoa Khắc, bị Khoa Khắc níu lại, kéo vào trong phòng.

"Đám con chuột phiền toái!"

Khoa Khắc oán trách, rầm một tiếng đóng cửa lại, nhưng cửa sắt như vậy chỉ có thể ngăn cản mọi người điên cuồng trong vài giây ?

Khoa Khắc cảm thấy không ổn, quay người lấy ra một cây côn sắt, chèn lên cửa, quát Đường Lăng:

"Hỗ trợ, cậu muốn chúng ta bị hủy hoại chỉ trong chốc lát hay sao?"

Tiếng bước chân ngoài cửa, tiếng va đập của thi nhân, tiếng gọi ầm ĩ sợ hãi của mọi người, thi nhân hưng phấn rống lên một tiếng, không có tình cảnh nào càng thêm hỗn loạn hơn so với tình cảnh này.

Buông em gái xuống, Đường Lăng dưới một mảnh tâm tình xộc xệch, kéo bất kỳ đồ vật gì có trọng lượng lớn, bắt đầu như không muốn sống chèn vào cạnh cửa.

Cảm giác này còn khó chịu hơn so với chuyện làm một đao phủ, cảm giác bất lực không có năng lực mạnh mẽ để cho Đường Lăng càng thêm khát vọng lực lượng.

Nếu như bi kịch không xảy ra lần nữa. . .

Đường Lăng không dám giả thiết khả năng này, sau khi một cái quầy nặng nề bị kéo tới trước cửa, người thứ nhất chạy được qua cửa của Khoa Khắc đã xuất hiện, qua khung cửa sổ sắt, liều mạng gào thét:

"Để tôi đi vào, tôi cam đoan chỉ một mình mà thôi."

Trong khi nói chuyện, hắn vung nắm tay, như không muốn sống đập lên cửa sắt, mái tóc vàng bởi vì mồ hôi ẩm ướt dính sát với da đầu, nắm tay bị cửa sắt phản chấn, máu tươi đầm đìa, nhưng hắn hồn nhiên chưa phát giác ra.

"Cút ngay cho tao!"

Một gương mặt đen xuất hiện ở sau lưng người đàn ông kia, không lưu tình chút nào một quyền đánh lên trên mặt người đàn ông phía trước, kéo hắn ra, ai mà không muốn tới gần hi vọng?

Liên tiếp, đám người bắt đầu xuất hiện.

Theo một tiếng loảng xoảng to lớn vang lên, đường hầm lờ mờ trong lòng đất phát ra một tiếng vang đinh tai nhức óc.

"A!"

"Mẹ nó, ông mày cũng không muốn chết!"

Tâm tình sợ hãi vào giây phút này rốt cục tới đạt đỉnh điểm, lòng Đường Lăng cảm thấy lạnh lẽo, thi nhân phá mở cửa sắt —— Địa ngục buông xuống khu số 5.

Đường Lăng cắn chặt răng, đem một quầy hàng cuối cùng kéo tới dựng bên tường.

Hắn rốt cục đã trở thành đao phủ buông xuống một đao tàn nhẫn nhất kia, hắn không khỏi muốn thút thít, quay đầu nhìn về phía bà cùng em gái, vô ý thức tìm kiếm an ủi.

Giọng nói nhẹ nhõm của Khoa Khắc vang lên bên tai:

"Trên thực tế, chỉ cần ngăn chặn một phút, những con chuột dơ bẩn này cũng đừng nghĩ tới chui vào chỗ hở."

"Ông mày vất vả, dựa vào cái gì để chia xẻ với chúng mày?"

Khoa Khắc hướng phía đám người ở ngoài cửa hô một tiếng, tuyệt vọng cùng sợ hãi, có người bắt đầu quay đầu chạy lui, bữa tiệc đi săn của thi nhân đã bắt đầu.

Người bị chen ở phía trước không có lựa chọn nào khác, bộc phát ra lực lượng kinh người, cánh cửa sắt mỏng manh bị đánh ta, bắt đầu chia năm xẻ bảy.

"Mẹ nó, đi mau! Đánh giá thấp dục vọng muốn sống của đám chuột này rồi. Luôn tin tưởng người may mắn sẽ còn sống sót, trách không được từng thời đại đều không thiếu dân cờ bạc được ăn cả ngã về không."

Khoa Khắc tiếp tục lải nhải nói, thế nhưng mà bước chân lại mau đến thần kỳ, hắn mang theo Đường Lăng đi về phía cánh cửa thần bí ở đằng sau kia.

Lại một lần nữa đi vào trong đó, Đường Lăng ngạc nhiên phát hiện, tập sách mật mã Cựu Giới cùng rất nhiều rương nhỏ trên giá gỗ ở trong phòng đã không thấy đâu nữa.

Mà đằng sau giá gỗ, thì là một cái địa đạo rộng mở.

Át chủ bài của Khoa Khắc chính là cái này. Nghĩ đến ba cái bí đạo ở trong tiệm của ông ta đã nói rõ, Khoa Khắc chính là thỏ khôn có ba hang a.

Chỉ là, trong khoảng thời gian ngắn, ông ta đem giá gỗ dấu ở chỗ nào rồi?

Đường Lăng hiếu kỳ, lại không có ý nghĩ muốn hỏi nhiều, lòng đau xót vừa rồi cũng chưa bình phục, hắn chặt chẽ lôi kéo bà, ôm em gái, túm lấy ấm áp duy nhất.

Hắn cũng không nói ra miệng, ngực tựa hồ như phải chịu đựng kích thích kịch liệt, đã thức tỉnh.

Chuyện này rất đáng sợ.

Nghĩ đến đây, Đường Lăng cầm lấy một khối thịt khô lớn ở trên mặt đất lên, nhét vào cái bọc đằng sau.

Khoa Khắc bật cười một tiếng, nói:

"Cậu cho rằng sau khi rời khỏi nơi đây, có có thể có thời gian nhàn nhã ăn cái gì à? Đến cuối cùng, không phải sống thì là chết!"

"Thịt khô tính là gì? Bảo bối của ông mày cũng đã bỏ qua? Đương nhiên, thứ quan trọng nhất thì ta đã giấu đi rồi, một trò vặt mà thôi."

Những lời này có ý tứ gì? Đường Lăng chẳng muốn đi nghĩ! Cửa sắt hẳn là đã bị tổn hại, cánh cửa truyền đến âm thanh di động nặng nề, những đồ vật chặn cửa kia cũng không chèo chống được quá lâu.

Cửa của gian phòng này là cửa sắt, thế nhưng mà những kim loại làm cửa vứt đi kia lại có thể ngăn cản được bao lâu? Khoa Khắc lại không vội vã đi vào, vẫn còn ở đằng sau bố trí gì đó.

"Khoa Khắc, con chó này, mở cửa để cho ông mày đi vào. Có tao ở đây, mày sẽ có thêm một phần hi vọng còn sống, thằng nhóc gầy yếu kia có thể làm cái gì?"

Có người xâm nhập, người da đen kia, nắm tay của hắn đã không còn hình dáng gì, đã lộ ra xương cốt.

Hắn thực sự đã liều mạng điên cuồng.

"Để tao tiến vào, chúng đang ăn thịt người. CMN, chúng đang ăn thịt người!!"

Lại một tiếng bối rối khác.

Chắn song cửa sổ thật sự là quá kém cỏi, kỳ thật Đường Lăng đã không muốn nghe thấy trông thấy, từ tiếng càng điên cuồng hỗn loạn hơn ở bên ngoài mà phán đoán, tất cả vùng số 5 đã triệt để loạn.

Có thể tưởng tượng mấy ngàn người sinh tồn ở chỗ này, tới tới lui lui ẩn núp điên cuồng chạy thoát thân, đương nhiên còn kèm theo bữa tiệc ăn uống của đám thi nhân.

Lúc này Khoa Khắc đã không còn bối rối nữa, thậm chí còn có thời gian rảnh châm lửa một đồ vật gọi là thuốc lá.

"Vào đi."

Khoa Khắc nói với Đường Lăng.

Đường Lăng im lặng, cúi đầu mang theo bà và em gái bước vào trong đường hầm, sau lưng tối thiểu có hơn hai mươi người bắt đầu điên cuồng công kích cánh cửa sinh tồn cuối cùng.

Không chống đỡ được bao lâu.

Nhưng Đường Lăng lại sinh ra một tia buồn bã chết lặng.

"Tạm biệt, vùng số 5 chết tiệt. Tạm biệt, những con chuột dơ bẩn."

Khoa Khắc khoa trương hô lên một tiếng, tựa hồ đã nhen lửa vật gì đó, phát ra âm thanh thiêu đốt xì xì rung động.

"Chạy!"

Tiếp đó, bên tai Đường Lăng vang lên tiếng hô của Khoa Khắc.

17

0

6 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.