TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 32
30 có phải gái ế

Cô thì nghĩ đến mẹ cô chứ mẹ cô thì ko, có lẽ bà đã quyết tâm gạt cô ra khỏi cuộc đời mình, bà đang dự định đưa Nhu, em họ cô về sống cùng, chuyện này thậm chí cô còn ko được nghe từ chính chủ mà nghe qua bà dì đang phừng phừng nổi giận của cô khi cô về thăm ông ngoại. Ông cô bị đột quỵ, ko quá nhẹ, ko quá nặng, ko phải nằm liệt giường vẫn đi lại được nếu có xe khung hoặc có người dìu. Dì của cô đối xử với ai cũng ko ra gì nhưng với cha mẹ thì phải gọi là trên cả tuyệt vời. Bà của cô cũng già rồi, nên để bà ko vất vả, việc chăm ông dì nhận tất, thậm chí đáng lẽ được cất nhắc lên vị trí giám đốc chi nhánh rồi dì cũng từ chối để có nhiều thời gian cho gia đình. Đấy cũng là lí do ông bà cô muốn giữ đứa con gái út bên cạnh và bắt dượng ở rể.Ông cô bị tiểu đường và cao huyết áp chỉ số đều khá cao, như tiểu đường toàn quanh quanh 9, có lần còn vọt lên 15 làm cả nhà phát khiếp. Đã tiểu đường như vậy, ngoài việc ngày nào cũng phải uống viên thuốc xinh xinh như hạt gạo còn phải chia nhỏ các bữa ăn ra, 6 lần/ ngày, nên chuyện 12g đêm hò nhau đưa ông ra phòng ăn, bật Tv cho ông xem quan họ để dỗ ông ăn bữa cuối là chuyện thường. Mọi người có thể bảo nhà cả đống ô sin, việc đến tay dì cô đâu mà làm quá, có ô sin thì ko phải quản sao, tất nhiên nhà lắp đầy camera, sau 1 lần ông cô vừa ăn xong vẫn 1 mực bảo rằng mọi người quên cho ông ăn, dì cô thích giám sát tận nơi, chứ để người ta làm sai rồi mới phạt nguội thì cũng là lúc giải tán rồi, ai còn tin tưởng giữ loại gian dối ấy trong nhà. Vậy là dì cô quay cuồng với chuyện chăm ông chăm bà. Bà cô cũng huyết áp tiểu đường, còn thêm cả mỡ máu, đã thế lại thích ăn mít, len lén ko ai chú ý là nhờ ô sin mua cho để ăn. Bà cũng lười vận động, ko như các bà khác trong khu, thường phải lo chăm cháu hoặc ra công viên chơi hay vào nhà văn hóa phường tham gia sinh hoạt, bà của cô chả muốn ra khỏi nhà, ra khỏi phòng còn chẳng muốn. Thế bà của cô cả ngày làm gì, nằm trên giường lên mạng! Bà thích xem mấy cái phim về thế giới động vật, ko phải theo kiểu mèo đáng yêu đâu, là mấy cái video động vật săn mồi: sư tử bắt linh dương đầu bò hay linh cẩu đánh hội đồng trâu nước, máu me, bạo lực, tàn nhẫn, man rợ, cô thậm chí chẳng dám nhìn vậy mà người bà hiền lành nhu nhược của cô lại thích. Thứ 2 bà thích các tin thời sự, đặc biệt là chuyện biển Đông, bật cả ngày, có tin xem cả chục lần vẫn thích. Cô nhận thấy người già còn quan tâm đến tin tức thời sự hơn giới trẻ bọn cô. Như ông ngoại cô, gần như ngủ cả ngày, người ta đang đấm bóp ông vẫn ngáy pho pho vậy mà có lần cô đến thăm thấy ông mắt mở chong chong, cô hỏi

-Ông ko ngủ hả ông?

Thì ông cô trả lời

-Chúng nó ăn tham nhũng lắm quá!

Thật là cao siêu vượt quá tầm với của cô, nghe bảo ông thao thức suốt cả đêm vì vấn đè này rồi. Hay như cái hồi làm căn cước công dân, người ta về tận phường để làm cho, cô có biết đâu vậy mà các cụ nghỉ hưu trong khu biết hết, còn hỏi cô

-Sao lại ko biết, ko lên Zalo phường xem à?

Có ai quanh đây biết Zalo phường là cái gì ko, chắc cũng ko như cô nhỉ.

Vừa bị tiểu đường vừa mỡ máu, đáng ra phải chăm chỉ vận động, như bác sỹ bảo ko vận động thì có uống thuốc cũng ko phát huy tác dụng nên để lôi kéo bà ra khỏi phòng dì mua đủ loại cây hoa để trong vườn, ko phải trồng, mua thôi, có chăm đâu, lúc mua thì nở hoa tưng bừng,được 1 thời gian chết hết.

Sau giai đoạn covid ông ngoại cô yếu đi nhiều vì ko có bác sỹ đến vận động, ai dám cho vào lây covid thì tiêu, ông bị cứng khớp. Cũng có dượng học lỏm được vài chiêu làm cho ông nhưng sao so được với bác sỹ, họ học có bằng cấp hẳn hoi.

Lan man quá rồi giờ quay lại chuyện chính. Ko hiểu sao khi biết mẹ sẽ đưa em họ về sống cùng cô lại buồn đến vậy. Đã tự nhủ như thế cũng tốt, có người chăm sóc cho mẹ, mẹ ko phải sống 1 mình(với ô sin) vậy mà tim cô cứ đau nhoi nhói.

Anh tắm ở tầng trên đi xuống thì cô tắm ở tầng dưới đi ra mặt buồn rười rượi. Chắc chắn là có chuyện rồi, cô vừa đi thăm ông về. Cô ghét để tóc ướt, mùa hè nóng điên người gội đầu xong cô vẫn lôi máy sấy ra sấy cho kì khô mới thôi, đằng này cô cứ để kệ tóc ướt, nước giọt thành giọt xuống sàn. Vớ lấy cái khăn tắm to đùng, anh nhẹ nhàng lau tóc cho cô, hỏi

-Sao thế em, dì lại nói gì à? Kệ bà ấy đi, em biết tính bà ấy rồi còn gì.

Sau khi nghe cô kể chuyện, anh an ủi

-Để ý làm gì, mẹ vẫn là mẹ của em mà, đi đâu mà mất được. Nhưng trong lòng anh thầm nghĩ "Thà bà ấy mất đi đâu đó cô còn đỡ khổ hơn"

4

0

6 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.