Chương 33
30 có phải gái ế
Nhu, em họ cô dạo gần đây rất bất ổn, nửa đêm vác chổi ra quét sân, vừa quét vừa hát, mà nào có phải việc của nó đâu, nhà có ô sin, 2 chị em nó chẳng phải động tay vào việc gì. Con bé có giọng ca rất đặc biệt, đã ai từng nghe opera chưa, thứ nhạc đó nghe trong khán phòng trang trọng còn hợp lí, nghe ở ngoài đời thấy cứ sai sai, mà nghe "Bà còng đi chợ trời mưa, cái tôm cái tép đi đưa bà còng" bằng chất giọng opera thì thật sự kì quặc. Lúc nào khán giả có thể thưởng thức giọng oanh vàng thỏ thẻ của Nhu? Hôm nào bố nó lẻn về. Mà cô cũng ko hiểu nổi em họ mình, có gì vui để nó líu lo nói cười hát hò cả ngày, bố mẹ thì li thân, chuẩn bị li dị, đã thế bố lại đòi nuôi em trai, ko chọn nó, hay như dì cô bảo, chẳng qua nó cố tình chọc tức mẹ nó thôi. Từ lúc dượng đâm đơn li hôn, 2 mẹ con quay ra hục hặc, chành chọe nhau suốt. Bố lẻn về nhà thật ra là vì quan tâm đến nó, từ xưa, Thuận, em trai Nhu đã chẳng được bố yêu quí, chỉ có Nhu. Trong nhà cô có 1 luật bất thành văn ai học giỏi hơn người đó được ưu tiên, do đó, dù là chị, Nhu lại thu về mình mọi sự cưng chiều. Tuy nhiên, khi dượng ra điều kiện để li hôn là chọn nuôi Thuận, thế sự đảo chiều, mẹ thì khỏi nói, suốt ngày "Thuận ơi, ăn cái này đi con" "Thuận ơi học mệt rồi nghỉ đi con", bố cũng vậy, giờ về nhà cũng luôn miệng "Thuận ơi". Trong khi cô chị vui vẻ bao nhiêu, cậu em buồn bã bấy nhiêu, mặc dù vị thế của cậu khác rồi nhưng bố mẹ sắp bỏ nhau, vui nỗi gì. Vì vậy từ 1 thằng nhóc nói như bắn súng liên thanh, nhiều khi chẳng nghĩ gì cũng nói, toàn câu ngớ ngẩn, vẫn nói, nay cả ngày có khi Thuận chẳng nói lời nào, cũng chín chắn hơn hẳn. Ko quá vồ vập với bố, cậu sợ mẹ tổn thương, mỗi lần chị gọi điện hay nói chuyện với bố kể xấu mẹ, cậu đều nhảy vào chặn lại, bố mẹ đã mâu thuẫn sẵn rồi sao còn đổ thêm dầu vào lửa. Cô chị thì ko nghĩ thế, hình như lửa cháy càng to cô càng thích, nói như anh nhận xét: " Người IQ cao thì EQ thấp, Nhu, em họ em thiếu sự tinh tế trong ứng xử". Cô cũng thấy vậy, hay cô quá khắt khe hoặc đang ghen tỵ vì mẹ cô chọn Nhu chứ ko chọn cô để sống cùng? Dù gì đi nữa, em họ cô đang rất bất bình thường, nhưng dì cô, mẹ nó, chẳng mấy quan tâm, dì còn đang nghĩ tới chuyện khác.
Ngoài thuê bác sỹ vận động cho ông ngoại nhà cô còn thuê người đấm bóp, vì ông bảo nằm cả ngày đau mỏi lắm. Cũng như bác sỹ vận động là cả 1 danh sách dài, để người này bận, người khác trám chỗ, người đến xoa bóp cũng vậy. Gần đây, nhà cô thuê người ở hội người mù quận, họ được học xoa bóp bấm huyệt hẳn hoi, làm rất tốt. Vậy là có 2 cô trong hội người mù, 1 cô trông khá là sạch nước cản, xoa bóp cho cả ông và bà. Rồi đến 1 ngày, vô tình hay hữu ý chả biết, cô ta khoe với bà ngoại cô rằng có 1 ông gần 80 sẵn sàng trả cho cô ta 20 triệu/ tháng để làm nhân tình. Gần 80 hết xí quách rồi, nên chỉ còn sờ mó hôn hít được nữa thôi. Nghe chuyện, dì cô tá hỏa lên, ông ngoại cô trên 80 rồi, nhưng nói thật, gái đẹp đến ông vẫn ngắm say mê. Đã từng có bác sỹ vận động là nữ đến làm, 1 cô ngực bự, và thế là rõ ràng, cô ta chẳng làm gì, chỉ ngồi cho ông cô ngắm ngực. Mà bác sỹ đến vận động hiệu quả hay ko biết ngay, người bị đột quỵ bị dính khớp nên bác sỹ nắn bóp cho xong đi lại sẽ linh hoạt hơn nhiều. Còn thêm bằng chứng từ cả đống camera dì cô lắp vô tội vạ khắp nhà, vậy là giải tán. Quay lại chuyện cô mù, hôm sau, cô ta lại khuyến mại thêm cho bà ngoại cô 1 câu chuyện bạn cô ta, ko bị mù, nhưng cũng biết đấm bóp được 1 nhà thuê toàn thời gian vừa đấm bóp vừa chăm sóc cho ông bố trên 80 bị liệt. Sau 1 thời gian, cô ta xin phép nghỉ việc, nhà kia, trong lúc dọn giường cho ông bố, có còn ô sin riêng cho bố nữa đâu, tự làm thôi, phát hiện được 1 lá thư giấu dưới gối của cô giúp việc đã nghỉ làm rằng biết ơn "anh" lắm vì đã cho em 400 triệu. Cả nhà tá hỏa cả lên, kiểm tra tài khoản của ông này đúng là mất 400 triệu thật. Từ đó, dù ông bố kêu suốt ngày "Đau lắm, mỏi lắm", lũ con cũng kệ "Cho chịu cho nhớ". Thấy ko, đàn ông là thế đấy, dù của quí ko ngóc lên được vẫn ham muốn như thường. Vì vậy dù rất tiếc cô mù xoa bóp, cô ta làm rất tốt, dì cô vẫn phải cho thôi việc, và dì đang bù đầu với chuyện tìm đâu ra người thế chỗ, nên dì chẳng có thời gian để quan tâm đến con gái mình, hoặc giả, đó chỉ là cái cớ còn vốn dĩ, dì đã hết quan tâm đến con gái từ lâu.
Gia đình cô rõ ràng là bất bình thường, liệu sinh ra và lớn lên trong môi trường ấy tính cách cô có bị ảnh hưởng gì ko, đó là điều cô cứ băn khoăn mãi.
4
0
6 tháng trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
