TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 31
30 có phải gái ế

Cô và anh phải chuyển nhà! Sắp đến ngày ký hợp đồng mới, cả 2 đều chắc mẩm ko có vấn đề gì, còn định kí thêm cả năm nữa thì chủ nhà đòi nhà, họ cần phải ở. 2 vợ chồng chủ nhà đều là con 1, bố cô vợ là quan chức cấp tỉnh, nghỉ hưu thì mua nhà, chuyển lên Hà nội sống, bố anh chồng là đại tá quân đội nghỉ hưu ở quê, họ quen nhau khi đi du học Úc, căn nhà này là do 2 bên nội ngoại hùn tiền vào mua cho đôi trẻ. Khi họ sinh con trai đầu lòng, nghe lời thuyết phục của nhà ngoại họ chuyển về nhà bố mẹ vợ sống để ông bà phụ giúp chăm cháu. Người nhà quê mà sinh có 1 con lại là con gái, đúng là hiếm có khó tìm do đó, thằng cháu trai đầu tiên được quý như vàng như bạc, cưng chiều quá lố, nhất là ông ngoại. Bố mẹ đi làm suốt ngày, giao con lại cho ông bà, chuyện gì cũng "Ông ơi", quên cả gọi bố gọi mẹ. Nói cho công bằng thì thằng bé rất thông minh, hoạt ngôn, ai chả thích có đứa cháu líu lo bên cạnh như thế, 3 tuổi đã cho học tiếng Anh, ra đường nói tiếng Anh với ông ngoại, cả xóm lác mắt. Nhưng chiều quá sinh hư, nói ko nghe lời, bảo gì cũng ko được, ai mở miệng mắng nó là nó gọi "Ông ơi". Thời buổi hiếm con hiếm cháu, có con có cháu là đội ngay lên đầu, dùng dằng mãi mới cho đi nhà trẻ, sợ cháu mình gặp đủ thứ trên đời, làm như thể có mỗi cháu mình đi học. Trường học chọn gần nhà cho dễ cơ động, cháu có chuyện gì là đưa về ngay, ngày đầu tiên đi học, cả 1 đoàn thê tử đưa đi ông bà bố mẹ làm cô giáo sốc nặng. Bữa trưa bà ngoại tự tay nấu mang đến bón cho cháu ăn, sợ đồ ở trường ko hợp vệ sinh, bao vụ ngộ độc thực phẩm rồi. Những ngày đầu tiên, cháu học ở trong, ông bà đứng ở ngoài theo dõi, sau đó tinh tế hơn, theo dõi ở nhà, lên mạng bật camera lên, giờ trường nào chả lắp. Ko bao lâu sau chị vợ mang thai lần 2, trên 30 rồi, đẻ mau mau cho đảm bảo sức khỏe sinh sản. Ai cũng mong có đứa cháu gái, có nếp có tẻ, tuyệt vời, nhưng ko, siêu âm ra con trai, lại còn thai đôi, nhìn kết quả mà chị vợ muốn ngất luôn. Thường sinh đôi ko được khỏe mạnh như sinh thường, 2 bé sinh đôi ốm quặt quẹo, 1 bé còn bị thoát vị bẹn, mấy tháng tuổi đã phải mổ. Giờ thì cả gia đình đều được huy động chăm cháu, kể cả bà nội cũng lên đấy. Ko ăn ko ngủ quấy khóc suốt ngày, trẻ con khỏe mạnh hiếm khi khóc, khóc là cách để em bé đòi hỏi gì đó thôi vì bé chưa nói được. Cả nhà đã mệt đứ đừ lại còn thêm 1 ông vua con, có em bị mất vai trò bắt đầu giở quẻ. Đã bảo đừng làm ồn nó cứ làm ồn, chờ em thiu thiu ngủ là chạy vào hét toáng lên, đêm đến trèo vào đòi nằm ngủ với mẹ, bảo ngủ với ông nhất định ko chịu, rồi lẻn xuống giường véo em đau chéo, rồi thường xuyên chờ có dịp là tát em. Đến 1 ngày, em đang hâm hấp sốt, nó ngang nhiên vào cào chảy cả máu mũi em. Bà nội tức ko chịu nổi phết cho nó vài cái vào mông rồi 2 bà, bà nội và bà ô sin mắng nó xối xả. Mẹ nó cư xử thế nào, cô ta ra lấy tấm thảm chùi chân đặt trước phòng khách giũ thẳng vào mặt 2 bà! Đàn ông có chịu đựng cũng chỉ đến 1 mức, anh chồng bấy lâu ở rể, nhẫn nhịn bấy lâu, bao ấm ức vẫn dồn xuống, ém đi, đến lúc này ko còn chịu nổi nữa, như giọt nước làm tràn li, anh cãi nhau to với vợ 1 trận. Mặc dù ko thân thiết với mẹ lắm, anh đi du học từ hồi phổ thông, đến tận khi có bằng cao học mới về nước, có việc tại Hà nội nên sống ở đây luôn, lâu lâu mới về quê thăm nhà. Nhưng mẹ thì vẫn cứ là mẹ, ai chịu nổi vợ mình đối xử với mẹ mình như thế. Vậy là tối hôm trước bà mẹ chồng bỏ về quê, sáng hôm sau anh con rể dọn ra ngoài sống. Mấy tháng trời ở trọ bên ngoài, tuần chỉ về thăm con 1 lần, về rồi đi ko thèm ở qua đêm, nhà ngoại hoảng thật sự. Đưa con gái về xin lỗi mẹ chồng, rồi 2 bên nội ngoại họp lại quyết định cho vợ chồng nhà này ra ở riêng, do đó họ lấy lại căn nhà anh đang thuê, tốt cho họ nhưng khổ cho anh và cô, tìm mãi vẫn chưa thấy nhà nào ưng ý. Gợi ý của Châu là đến thuê nhà Châu, nhà rộng mà, tận 5 tầng, thừa đầy chỗ, anh gạt phắt ngay, thế chẳng hóa ra mỡ dâng miệng mèo hay sao, mấy ông bố quốc dân đều làm cô hấp dẫn, anh để ý rồi, cứ thấy ngoài đường cặp bố con nào chăm sóc nhau là cô đi ko nổi, cứ đứng dán mắt nhìn, anh phải lo xa chứ, lỡ mất cô rồi anh biết sống sao.

Rồi cũng tìm được nơi để thuê. Căn nhà của 1 cặp vợ chồng Việt kiều già ở Đức, giờ vẫn ở bên ấy, nhà này mua để ko đã cả năm nay, giá thuê khá mềm làm cô hơi lăn tăn. Do đó cô đi đôi lê đôi mách với hàng xóm. Hóa ra 2 vợ chồng đó rổ rá cạp lại, ông chồng đã li hôn, con cháu đề huề, bà vợ ko chồng mà chửa phải chạy ra nước ngoài tránh dư luận, giờ con trai cũng có gia đình riêng rồi, vì vậy đến với nhau để chăm sóc nhau tuổi già. Là ông chồng nghĩ thế, ko phải bà vợ, bà ta có toan tính khác, căn nhà này họ mua lại của cậu em trai bà vợ, vẫn còn đứng tên cậu ta, thế là rõ mưu đồ của bà vợ rồi đúng ko, bà ta định chiếm hết gia tài của chồng rồi đá ông ta, nhưng ông chồng đâu phải dạng vừa, những âm mưu của vợ ông biết cả, thế là cãi nhau hục hặc suốt, căn nhà này đáng ra mua để vợ chồng họ chuyển về Việt nam sống, rút cuộc để ko. Băn khoăn, cô bảo anh

-Thế này ko ổn đâu, trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết, lỡ họ cãi nhau rồi nửa đêm họ quẳng mình ra đường thì sao?

-Nửa đêm bị quẳng ra đường, hay đấy!

Anh cười toe toét khi nghĩ đến ý tưởng đó, rồi nhìn vẻ mặt lo lắng của cô, anh bảo

-Ko lo đâu em, có hợp đồng đàng hoàng mà. Xung quanh đây có còn nhà nào thuê được nữa đâu, nơi này gần nhà mẹ em ở, nếu có chuyện gì mình có thể đến thật nhanh.

Cô cảm động, yêu anh quá, anh ghét mẹ cô, ghét cay ghét đắng, ghét như ghét bố cô, trước kia quý bà bao nhiêu giờ ghét bấy nhiêu, vậy mà nghĩ cho cô anh vẫn quan tâm đến bà. Nhảy xổ lên người anh, cô hôn anh tới tấp. Ghì chặt cô trong lòng, anh thì thào

-Thế anh được thưởng gì nào.

4

0

6 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.