TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 30
30 có phải gái ế

Dạo này Kevin "sửa nhà" hơi nhiều, ừ thì mới thuê cũng phải chỉnh trang lại cho như ý chứ, leo lên tum hay ban công, chỗ ngồi có chút bất tiện nhưng "cảnh quan" nhận được khiến người ta hài lòng, như lúc này anh đang ngồi trên tum nhìn xuống nhà bên cạnh, trời khá là nóng, hi vọng ko bị cảm nắng. Nhà bên các mặt đều là kính cường lực, ở trong có gì bên ngoài nhìn được hết, có phải lỗi của anh đâu, tại người ta hớ hênh ko phòng bị, khoe ra toàn thứ hấp dẫn nên anh nhìn thôi, mà cũng tại trời nóng quá, anh cũng khỏa thân đi lại trong nhà suốt giống gã nhà bên, còn cô gái, mặc cũng như ko, nhiều khi dây áo tụt xuống cô ta cũng kệ chẳng thèm kéo lên, để lộ cả 1 bên ngực tròn xoe.

Cô đang làm việc trên máy tính, ngồi mãi 1 tư thế mỏi lắm rồi nhưng ko dám cử động, anh đang nằm chéo trên giường, tay ôm bàn chân cô cứ như món quà giáng sinh được tặng. 2 người quyết định mua cái giường đế vương này, to rộng gần như choán hết cả phòng ngủ, vì vậy, nằm kiểu gì cũng vẫn đủ chỗ, ko như giường bình thường, nằm dọc thì được chứ nằm ngang là chịu chết. Giá như lúc nào cũng yên bình như giờ có phải tốt ko, đằng này tai bay vạ gió cứ đến bất thình lình.

Sau covid mấy trò lừa đảo nở rộ như nấm sau mưa, ngày nào cô cũng nhận được 5,6 cuộc gọi rác: mời chào đầu tư chứng khoán, tuyển cộng tác viên bán mỹ phẩm online, thông báo trúng giải thưởng ở những ngân hàng chưa bao giờ cô gửi tiền vào. Mấy hôm trước còn có kẻ gọi điện tự xưng là người ở tòa án quận hỏi cô rằng công an quận đã liên lạc với cô chưa, rằng cô cần làm thủ tục vụ kiện của ngân hàng An bình vì cô nợ họ 100 triệu ko trả. Buồn cười, làm việc chẳng có tâm gì cả, cô có bao giờ gửi tiền ở AB đâu chứ, cô mắng cho bên kia 1 trận rồi dập máy, quên mất đáng ra phải ghi âm để báo công an. Vẫn còn mang tâm trạng bực bội vì cuộc gọi lừa đảo, nên khi nhận được điện thoại đầu máy bên kia bảo: "Alô, tôi là công an.." cô mắng xối xả ngay, đầu dây bên kia chờ cho cô nói hết mới bảo

-Chị nghe tôi nói, đừng vội xen vào, có trả lời gì thì trả lời sau.

Hóa ra công an thật, báo tin vụ trộm nhà cô đã được giải quyết. Thế đấy, ở cái đất nước này, cứ vụ án có yếu tố nước ngoài là được ưu tiên ngay, mới có 1 tuần đã xong, mà đồ bị mất chỉ tầm 30 triệu thôi, hồi trước ở khu nhà cũ của cô, mất trộm thường xuyên, nhưng mất khoảng 30 40 triệu thì quên đi, mọi người bảo nhau chả tìm được lại đâu, gọi công an cho phí công làm gì, mà đấy cũng là khu nhà giàu hẳn hoi nhé, nhà đầu khu mới thảm hay bị trộm viếng thăm nhất, có lần chúng nó cũng trèo từ tum xuống lấy đi 1 máy tính xách tay, 1 ví tiền, 1 xe tay ga, tổng cộng hơn trăm triệu, mấy tốp công an đến liền ko chỉ 1, rồi cũng chẳng được tích sự gì, mất là mất.

Nhận lầm công an xịn thành công an dỏm, cô quê xệ, cái tay công an này, hôm đến nhà cô lấy lời khai, khi cô bảo cô chỉ là bạn gái của chủ nhà, anh ta đã nhìn cô như thể cô là gái ngành, giờ lại thêm vụ này nữa,xấu hổ muốn chết, có lẽ phải tránh anh ta triệt để thôi.

Phong đến giao trả đồ bị mất trộm, đáng ra người ta phải lên công an phường mà nhận, nhưng trường hợp này được ưu tiên. Anh đứng trước cổng mãi ko bấm chuông, cái gã người Mĩ vừa chuyển đến nhà bên cạnh đang nhìn gì mà chăm chú quá, trời nóng thế này ngồi giữa trời nắng cũng vẫn chịu, mà cái nhà này nữa, 4 bề là kính, định triển lãm cái gì ko biết.

Cô xuống mở cửa khi có người bấm chuông, hóa ra là tay công an, đã định tránh mặt rồi kia mà, hi vọng anh ta ko đánh giá gì cô, vì giờ cô đầu tóc bù xù váy thì xộc xệch, mùi của anh thì đầy trên người, cô và anh đang "dở việc" mà. Anh cán bộ hỏi cô

-Nhà chị với nhà hàng xóm có quen biết nhau ko?

-Hàng xóm nào? cô ngô nghê hỏi lại

-Nhà bên trái ấy

-Nhà đó có người ở rồi á? cô hỏi rồi nín luôn, đúng là cô đã từng thấy có người ra vào bên đó, đã tính nói với anh mà quên mất tiêu, căn bản dạo này cô vẫn trong tình trạng não cá vàng.

-Vừa rồi tôi thấy người bên nhà đấy ngồi giữa nắng nhìn sang nhà chị nên tôi mới hỏi. Anh còn định nói thêm, kiểu như "Cẩn thận để bên ngoài dòm ngó như thế rồi dễ bị mất cắp lắm" nhưng nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của cô gái ngồi đối diện, anh đoán ra gã hàng xóm nhìn gì. Thở dài, anh đứng dậy

-Từ giờ chị nhớ cẩn thận hơn!

Cô bị mất mặt ko chỉ 1 lần, cứ như cái tay công an này sinh ra để bắt quả tang cô những lúc đáng xấu hổ nhất vậy, lần này có lẽ là ê mặt nhất, giá như có cái lỗ nào cho cô chui xuống có phải tốt ko.

9

0

6 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.