TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 20
Chương 20

Cánh cửa kính mở ra, Thanh Tú bước vào tiệm bánh Moew Cake, nơi cô vẫn gọi là “ngôi nhà thật sự” của mình, dù hiện tại cô đã sống ở một căn biệt thự rộng hơn gấp mười lần chỗ này. Nhưng cảm giác ấm áp, chỉ có nơi này cô mới có được, hoàn chỉnh và đầy năng lượng.

“Chị Tú về rồi!”

Giọng Tử Du vang lên từ phía trong quầy. Trên tay cậu là chiếc tô bột đang đánh dở, nhưng ánh mắt thì sáng bừng, vui vẻ vẫy vẫy tay, làm cho bột rơi lung tung, khiến không khí đều đυ.c đi nhanh chóng.

“Cô dâu mới về lại tiệm rồi à?”

San San ló đầu từ bếp ra, môi nhếch lên thành nụ cười nửa trêu nửa hờn. Rõ ràng, chuyện lúc trước, San San vẫn chưa thể bỏ qua được.

“Ủa? Bộ người ta đi lấy chồng là không được về tiệm hả?”

Thanh Tú lườm yêu, rồi đặt mấy túi nguyên liệu lên kệ gỗ gần quầy thanh toán.

“Cái gì? Chị đi lấy chồng rồi hả? Chuyện xảy ra khi nào vậy, sao em không biết gì hết?”

Tử Du hét toáng lên, vẻ mặt lúc này hoang mang cực độ. Cậu cảm giác được, trong lòng mình, có gì đó vụn vỡ.

“Không phải việc của em. Lo mà làm bánh đi!”

San San liếc nhìn đứa em của mình, cảm giác tên nhóc này có vẻ gì đó là lạ, nhưng cũng không để ý, lại tiếp tục lên tiếng trêu chọc.

“Ai mà ngờ cô nương mới cưới có mấy hôm mà nhìn rạng rỡ dữ vậy. Có gì xảy ra chưa, khai thiệt đi.”

San San nháy mắt, giọng tràn đầy cảm giác tò mò, cười hỏi.

“Có nè. Nhưng mà, không nói cho mày biết. À, lúc nãy tao gặp một chuyện khá thú vị.”

Thanh Tú cười, bắt đầu kể chuyện mình vừa làm đổ cà phê lên một người đàn ông lạ mặt trong quán “Coffee & Cozy”.

San San vừa nghe vừa làm bánh, nhưng ánh mắt thì bắt đầu tập trung hơn khi Thanh Tú mô tả:

“Anh ta cao khoảng mét tám, mặc áo sơ mi trắng, quần âu đen, phong cách rất doanh nhân, mà không lạnh lùng nha. Nụ cười ấm áp, cách nói chuyện thì tử tế nữa.”

“Rồi sao? Mày xin lỗi người ta chứ?”

“Dĩ nhiên. Tao còn định đền cái áo luôn. Nhưng anh ta chỉ nói, cho tôi một ly Espresso là được.”

San San phá lên cười.

“Ái chà, người vừa đẹp trai vừa tử tế thời bây giờ khó gặp lắm. Ê, có khi mày xem mắt trễ mấy ngày, giờ lại có thể có một cuộc gặp gỡ định mệnh không chừng.”

Thanh Tú giật mình khi nghe câu đó. Cô chợt nhớ lại lời mẹ nhắc:

“Người đó là con của dì Na, mới ở Mỹ về, rất đàng hoàng, làm việc bên lĩnh vực công nghệ gì đó…”

Cô lặng người một giây.

13

0

2 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.