TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 49
Chương 49: Đố kỵ

Cố Cảnh Nguyệt cảm thấy ánh mắt của Vương Linh mấy ngày nay có thể gϊếŧ người.

Cố Cảnh Nguyệt nghĩ đi nghĩ lại, cũng không nghĩ ra rốt cuộc mình đã đắc tội cô ta ở chỗ nào.

Cái ánh mắt tàn nhẫn, nghiến răng nghiến lợi kia thật khiến người nhìn trong lòng phát hoảng.

Mấy ngày nay Vương Linh hận không thể gϊếŧ chết Cố Cảnh Nguyệt, lúc trước cho dù là ai, thanh niên trí thức Lữ cũng đối xử rất khách khí, xa cách với mọi người.

Vậy mà thanh niên trí thức Lữ lại chủ động tìm Cố Cảnh Nguyệt, thì thầm với cô ta rất nhiều chuyện.

Đêm qua, Cố Cảnh Nguyệt còn gọi thanh niên trí thức Lữ ra ngoài, mãi muộn mới trở về phòng, đúng là hồ ly tinh không biết xấu hổ!!!

Mình nhất định sẽ không bỏ qua cho cô ta.

Lúc ăn cơm, Vương Linh bắt đầu làm khó dễ Cố Cảnh Nguyệt.

“Ấy, sao hôm nay thanh niên trí thức Cố lại ăn bánh ngô cùng với chúng tôi thế.” Nói xong còn liếc nhìn Cố Cảnh Nguyệt một cái: “Có phải là bị đàn ông phát hiện ra cô là hồ ly tinh không biết xấu hổ nên không gửi tiền cho cô nữa không.”

Cố Cảnh Nguyệt lạnh lùng nhìn cô ta một cái: “Cô có bản lĩnh thì nói lại một lần nữa xem.”

Vương Linh không chịu yếu thế, nói với Cố Cảnh Nguyệt: “Tôi nói cô chính là hồ ly tinh không biết xấu hổ.”

Cố Cảnh Nguyệt lập tức giơ tay ra nắm lấy cổ áo của Vương Linh, bốp bốp quăng ra hai cái bạt tai.

Vương Linh giống như người điên nhào về phía Cố Cảnh Nguyệt, Cố Cảnh Nguyệt nhanh tay lẹ mắt vặn ngược cánh tay cô ta ra sau lưng.

Bốp bốp, lại quăng ra hai cái bạt tai!!!

Hoàng Xuân Hoa nhanh chóng chạy lại đỡ Vương Linh dậy: “Cô phát điên cái gì thế, thanh niên trí thức Cố đâu có trêu chọc gì cô, cô mở miệng ra là chửi cô ấy làm gì.”

Hồ Song Song cũng tức giận nói: “Mở miệng liền mắng chửi người khác, cái tật xấu này của cô học được ở đâu vậy.”

Trần Hà trừng mắt liếc nhìn cô ta một cái: “Cô không ở yên được hay sao, miệng sắp ngoác đến tận mang tai rồi đấy.”

Nhóm thanh niên trí thức nam không dám nói cái gì, dù sao cũng là chuyện giữa con gái với nhau.

Lý An Dương là người phụ trách ở đây, anh ấy vẫn là nên lên tiếng: “Thanh niên trí thức Vương, yên lặng ăn với nhau một bữa cơm cũng không được sao, cô nháo cái gì.”

Ánh mắt Vương Linh vẫn luôn dán lên người Lữ Dương, cô ta bị Cố Cảnh Nguyệt đánh đó.

Thế nhưng Lữ Dương nhìn cũng không thèm nhìn cô ta lấy một cái, ngược lại còn hỏi Cố Cảnh Nguyệt có làm sao không.

Dựa vào cái gì???

Vương Linh tức giận hét lên: “Các người đều bênh cô ta, Cố Cảnh Nguyệt, cô thật lợi hại đó! Mê hoặc bọn họ đều đứng về phía cô.”

Cố Cảnh Nguyệt vô cùng cạn lời: “Không phải bọn họ đều đứng về phía tôi mà là do cô vô cớ gây rối.”

“Tôi cũng rất muốn hỏi, thanh niên trí thức Vương, tôi trêu chọc gì cô mà cô lại mắng chửi tôi như vậy.”

Vương Linh cười lạnh một tiếng: “Tôi có nói cái gì sai sao? Cô rõ ràng đã có người yêu lại còn không biết xấu hổ mà đi câu dẫn Trương Tồn Chí.”

Hồ Song Song sắp bị tức chết rồi: “Thanh niên trí thức Vương, rõ ràng cô biết là Trương Tồn Chí cứ bám lấy thanh niên trí thức Cố, thanh niên trí thức Cố cũng chưa từng để ý tới anh ta.”

Hoàng Xuân Hoa vạch trần Vương Linh: “Tôi xem như đã hiểu rồi, thanh niên trí thức Vương, cô đây là ghen ghét đố kị với thanh niên trí thức Cố.”

Trần Hà liếc nhìn Vương Linh: “Thanh niên trí thức Vương, cô nói đi, thật ra có phải là cô thích Trương Tồn Chí không.”

“Cho dù cô có thích Trương Tồn Chí thì sao chứ? Thanh niên trí thức Cố vẫn là không muốn dây dưa với Trương Tồn Chí.”

Vương Linh quả thật sắp bị bọn họ làm cho tức chết rồi: “Tôi nhổ! Tôi mới không thèm thích Trương Tồn Chí.”

Cố Cảnh Nguyệt bị lời nói của Vương Linh làm cho khó hiểu: “Cô không thích Trương Tồn Chí mà lại bôi nhọ tôi câu dẫn Trương Tồn Chí, cô đây là có ý gì.”

Hôm nay Vương Linh phải dìm bằng được Cố Cảnh Nguyệt: “Nếu như cô không câu dẫn Trương Tồn Chí thì tại sao anh ta lại không quấn lấy người khác mà cứ nhất định quấn lấy cô.”

Cố Cảnh Nguyệt liếc mắt nhìn cô ta một cái, nói từng câu từng chữ: “Cái đó đương nhiên là do chị đây đẹp người đẹp nết.”

Lữ Dương không nhịn được phụt một tiếng bật cười.

Quý Tiểu Đông: Nói vậy cũng không sai, mình chưa từng gặp qua ai xinh đẹp hơn thanh niên trí thức Cố.

Lý An Dương: Người anh em cẩn thận đó.

Những thanh niên trí thức nam khác: Tuy đó là lời nói thật, nhưng cô có thể khiêm tốn một chút được không.

Vương Linh: Nghiến răng nghiến lợi...

Hoàng Xuân Hoa: Thanh niên trí thức Cố, cô không ngại sao???

Hồ Song Song: Chuyện gì mà đau răng vậy???

Trần Hà: Thanh niên trí thức Cố, tôi xấu hổ thay cô đó.

12

0

3 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.