TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 27
Chương 8.3: Món Lỗ Chử

“Tưởng cái món lòng heo sẽ tanh, ai ngờ lại ngon quá chừng. Có điều mà có ghế ngồi ăn thì ta còn làm thêm hai bát nữa cũng được!” Một vị khách cao gầy chen lời.

“Dạ, bàn ghế đang đặt làm rồi ạ, mấy bữa nữa là có, mong các vị khách quan thông cảm.” Đổng Phúc Châu thầm nghĩ: Mai phải về nhờ cha con nhà Tôn làm gấp vài bộ bàn ghế mới được.

“Lão Trần, ban nãy còn bày đặt nói không ăn lòng lợn, giờ ăn hơn cả ta là sao hử?” ông mập lão Cao cười ha hả trêu chọc người bạn.

“Lão Cao à, ta đâu biết nó ngon dữ vậy! Nhờ ông rủ ta ăn thử mới biết nó tuyệt thế nào!” lão Trần chống chế, miệng vẫn nhóp nhép.

Đổng Phúc Châu nghe mà muốn phì cười, nhưng tay không ngừng thái, đầu không dứt lời chào mời, không dám lơ là.

Điền thị thấy nữ nhi tay nhanh như gió, Hộc Nhi chạy đông chạy tây, bản thân cũng liều lên tiếng với khách. Ban đầu còn ấp a ấp úng, nói vài ba câu là mặt mày đỏ như gấc, nhưng dần dần tự nhiên hẳn, nói năng dõng dạc chẳng kém gì Đổng Phúc Châu.

Qua giờ cơm sáng, trong nồi vẫn còn phân nửa, đoán chừng buổi trưa là bán sạch. Ba người mới được ngồi xuống ăn lót dạ.

Điền thị xúc một muỗng cháo nóng, vừa thổi vừa nói:

“Ban đầu ta còn ngại, sợ ăn nói lỡ lời. Nhưng thấy con với đệ con bận rộn quá, ta cũng giúp đỡ, ai ngờ khách cũng dễ tính, chẳng có gì đáng sợ.”

“Nương, người đã bước ra bước đầu rồi, sau này nhất định càng làm càng thuận. Chúng ta làm ăn chân chính, thì chẳng phải sợ ai.” Đổng Phúc Châu nhấp ngụm canh nóng, giọng đầy tin tưởng.

“Tỷ tỷ làm món này ngon tuyệt, con nghe mấy khách đều khen ngợi không ngớt lời!” Hộc Nhi cũng không chịu thua, một mình vét sạch cả một bát.

“Được, nương sẽ học hỏi từ các con.” Điền thị cười hiền.

Buổi trưa còn đông hơn buổi sáng. Điền thị ngoài nướng hỏa thiêu còn phải trông tiền, tính toán không sót, còn bắt được cả một tên định ăn quỵt – thế mới nói mẫu thân nhà họ Đổng đâu phải dạng vừa!

Bên kia đường, một gã bán bánh nướng thấy sạp mới khai trương đã đông nghịt thì không khỏi ghen ghét, buông lời chanh chua:

“Lòng lợn với ruột heo có gì ngon đâu mà chen lấn thế chứ?”

Không ngờ ngay lúc đó lão Cao và lão Trần vừa vặn đi ngang, nghe thế liền đứng lại:

“Ngươi đã ăn thử chưa? Chưa ăn mà đã chê bai món ăn yêu thích của ta, thật đúng là lắm mồm mà không biết gì! Cút sang bên đi cho khuất mắt!”

Lão Cao đúng là tín đồ chân chính của ẩm thực, chê hắn béo thì được, nhưng đừng bao giờ dám động đến món hắn thích!

Gã bán bánh nghẹn họng, không nói được lời nào. Lão Cao hừ một tiếng đầy đắc ý, khoác vai lão Trần chen vào đám đông. Dáng dấp hai người một thấp một cao, nhìn xa cứ như một cái lu tròn ôm chặt cây tre, cây tre lắc lư muốn gãy…

Hai người họ nhanh chân chộp được phần lỗ chử cuối cùng, người đến sau đành phải chờ đến hôm sau. Lão Cao vừa húp vừa nói:

“Tiểu nha đầu, mai nhất định phải ra sớm, ta còn đợi mỗi cái mùi này để tỉnh giấc đó!”

“Dạ vâng, mai chắc chắn có mặt sớm hơn. Đa tạ khách quan ủng hộ ạ!” Đổng Phúc Châu cười đến cong cả mắt.

Mẹ con ba người đẩy xe trống rỗng trở về, chân tuy mỏi, tay tuy tê, nhưng lòng vui như mở hội, cả người nhẹ như bay. Tiền đồng trong tay nặng trĩu mà lòng thì phơi phới.

Tối đến, cả nhà bốn người quây quần dưới ánh đèn dầu, cùng nhau đếm tiền. Đổng phụ nhìn số đồng tiền ngồn ngộn mà há hốc mồm: không ngờ món lỗ chử lại được đón nhận đến vậy, mới ngày đầu ra mắt mà đã bán sạch trơn!

Một trăm văn buộc thành một xâu, tổng cộng bán được hơn hai nghìn văn, tức là chừng một trăm bát. Trừ chi phí, còn lại lời ròng được một lượng rưỡi bạc!

Từ những thứ người ta chê rẻ như lòng lợn, giờ lại đem về món lời béo bở. Cả nhà càng thêm khí thế, ai nấy đều hăng hái.

Đêm khuya, Đổng Phúc Châu nằm mộng thấy Lục Ly muốn cướp tiền lời bán lỗ chử, tỉnh dậy mà vẫn ngơ ngác:

Ta với hắn chả có qua lại gì mà lại mơ thấy hắn, thật là kỳ cục!

7

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.